Đến khi hai người tiến vào Côn Ngô bí cảnh, tại phụ cận Nam Thiên Tiên Môn nàng bị Khổng Tước Vương, Hắc Xà Vương dẫn vào Thiên Đình, cùng với tất cả sinh hoạt trong Thiên Đình sau đó, thẳng cho tới một ngày Kim Băng Vương xuất hiện.
Ký ức gần trăm năm từ từ hiện lên rõ ràng trong đầu Tiểu Bạch.
Trong sát na, Tiểu Bạch rơi lệ đầy mặt, nàng lại một lần nữa cảm thụ được bi thương trong thời gian ly biệt với Cổ Thần cùng với tưởng niệm đối với Cổ Thần trong thời gian bị giữ lại Thiên Đình.
Giống như chim yến về tổ, Tiểu Bạch gục xuống trong lòng Cổ Thần, hai mắt đẫm lệ:
- Cổ Thần, rốt cuộc ngươi cũng tìm tới ta rồi!
Hiển nhiên, Tiểu Bạch vẫn còn đang đắm chìm trong trí nhớ trước kia, hầu như đã quên rằng Cổ Thần đã sớm xông vào Thiên Đình, cứu nàng ra ngoài.
Cổ Thần lau đi hai hàng nước mắt trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, nói:
- Tiểu Bạch, từ nay về sau chúng ta vĩnh viễn không xa nhau, ta sẽ dẫn nàng đi khắp ngũ hoang, đạp qua tứ hải, hiện tại chúng ta đang ở trong Tây Hải thần bí nhất tứ hải.
Tiểu Bạch ôm chặt Cổ Thần, nhắm hai mắt lại, vùi đầu vào lồng ngực Cổ Thần, hô hấp dần dần đều dặn.
Ký ức trước kia cùng với ký ức sau khi Tiểu Bạch sử dụng vong trần đan bắt đầu kết nối dung hợp với nhau, nối liền thành một chỉnh thể.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Cổ Thần gật đầu, sau đó ánh mắt lần lượt rơi vào người tam nữ Hư Tư Uyên, nói:
- Tử Uyên tỷ tỷ, Tự Ngọc tỷ tỷ, Tiên Âm tỷ tỷ…
Tứ nữ đều gật đầu vui cười, nói:
- Tiểu Bạch muội muội, chúng ta tướng giao đã nhiều năm, không cần khách khí.
Tiểu Bạch mỉm cười, gật đầu, ánh mắt bốn người tiếp xúc với nhau, tất cả đều nở nụ cười, mười phần hòa hợp.
Nhìn tứ nữ, trong lòng Cổ Thần tự hào đan xen vui sướng.
Truyện Tiên Hiệp Truyện FULLKiếp trước cơ khổ linh đinh, suốt đời báo thù, cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng, rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.
Mà kiếp này, không chỉ chém giết hết cừu địch kiếp trước, tu vi càng đạt tới cảnh giới kiếp trước vĩnh viễn không thể nào với tới được, có xu thế vấn đỉnh Cổ Hoang, đồng thời còn chiếm được bốn kiều thê như hoa như ngọc, nhân sinh như vây, còn cầu gì hơn nữa?
Tiểu Bạch khôi phục ký ức, tảng đá lớn trong lòng Cổ Thần rốt cuộc cũng trút bỏ được, tứ nữ đều đã bước vào Độ Hư cảnh, có Như Ý Linh Lung bảo tháp hỗ trợ tu luyện, trong cảnh giới Độ Hư này, tốc độ tu luyện của bốn người vượt qua người khác rất nhiều, ngày sau chắc chắn sẽ đạt được thành tựu không tầm thường.
Không còn phải phân tam vì tứ nữ, từ nay về sau, Cổ Thần có thể toàn tâm toàn ý tu luyện, truy cầu đỉnh cao tu luyện.
Cổ Thần còn đang bị vây trong Mộc Chi Đại Trận, không thể ở lại quá lâu trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, chỉ nói chuyện với Tiểu Bạch và tam nữ một chút, sau đó rời khỏi bảo tháp trở lại Mộc Chi Đại Trận.
Thu hồi Như Ý Linh Lung bảo tháp vào mi tâm, Cổ Thần tiếp tục dọc theo trận thế phía trước, rất nhanh liền rời khỏi Mộc Chi Đại Trận.
Qua Mộc Chi Đại Trận, đột nhiên cảnh sắc núi rừng tràn trề nhựa sống xung quanh biến đổi, trong nháy mắt biến mất không còn, tất cả mọi thứ bốn phương tám hướng trong sát na biến thành biển rộng không bờ không bến, Cổ Thần nhảy vào trong biển rộng, biển rộng sâu không thấy đáy, dòng nước xiết gợn sóng, vừa vào biển rộng Cổ Thần liền bị một dòng nước xiết cuốn theo trôi đi.
Hiện tại đã tiến vào Thủy Chi Đại Trận rồi.
Tiên lực thuần dương vận chuyển, lực lượng pháp tắc cường đại trong nháy mắt bao phủ bốn phía, một cỗ lực lượng vô hình to lớn sản sinh, thân thể Cổ Thần trong nháy mắt dừng lại, tùy ý để dòng nước xiết trong đáy biển cuộn trào như thế nào cũng không thể lay động Cổ Thần mảy may.
Cổ Thần đối với Thủy Chi Đại trận tương đối thông thạo, trong lòng đối với toàn bộ Thủy Chi Đại Trận rất nhanh có lý giải, thân ảnh khẽ động, liền theo hướng mặt nước trồi lên, dọc theo trận thế, rất nhanh liền rời đi.
Trong biển xuất hiện rất nhiều dòng nước xoáy lớn nhỏ khác nhau, vô cùng vô tận, những dòng nước xoáy này di động với tốc độ cực nhanh, thế nhưng đối với dòng nước xoáy Cổ Thần tựa hồ sáng tỏ trong lòng, đi lại trong biển rộng một cách thoải mái tự nhiên, dòng nước xoáy đủ sức xé nát tất cả mọi thứ cản đường đều không thể tổn thương tới hắn.
Không quá lâu sau, Cổ Thần từ dưới đáy biển trồi lên trên mặt biển.
Vừa mới trồi lên trên mặt nước, cảnh tượng bốn phía lại biến đổi, trong sát na toàn bộ biển rộng vô biên vô hạn biến mất, kết thành khối băng, bầu trời đột nhiên rơi xuống vô số bông tuyết lớn bằng bàn tay, đồng thời còn kèm theo bão tuyết phô thiên cái địa đổ ập xuống.
Không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giống như toàn bộ hư không đều bị đóng thành khối băng cứng.
Vô số gió to từ bốn phương cuồn cuộn nổi lên, gió to kèm theo tuyết trắng tạo thành bão tuyết ngập trời.
Cổ Thần vẫn như trước dựa theo trận thế của Thủy Chi Đại Trận di chuyển, rất nhanh rời khỏi nơi này, bão tuyết thoạt nhìn có thể hủy thiên diệt địa cũng không thể tới gần được Cổ Thần, chốc lát sau Cổ Thần đã vượt qua Thủy Chi Đại Trận.
Cảnh tượng bốn phía ầm ầm biến đổi, trong sát na băng thiên tuyết địa biến thành hỏa lò xích diễm, toàn bộ thiên địa, đông tay nam bắc đều bị hỏa diễm màu đỏ vô cùng vô tận vây quanh, những hỏa diễm nóng cháy không gì sánh được này chính là hỏa diễm pháp tắc.
Đồng thời trong biển lửa vô cùng vô tận này còn có một chút hỏa diễm tinh khiết màu đỏ đậm, quả thực giống như bản nguyên chi hỏa, những hỏa diễm tinh khiết màu đỏ đậm này nhỏ thì có phương viên mấy nghìn trượng, lớn thì phương viên mấy vạn trượng, trong biển lửa va chạm lung tung, gặp phải cái gì cũng đốt cháy thành hư vô ngay lập tức.
Tách tách… Tiếng hỏa diễm đốt cháy vạn vật vang lên.
Toàn bộ thiên địa giống như hóa thành địa ngục nhân gian, thành lò luyện hỏa diễm.
Cảnh tượng trong Hỏa Chi Đại Trận so với Mộc Chi Đại Trận, Thủy Chi Đại Trận càng thêm sắc bén, bá đạo.
Nhưng mà, biểu tình của Cổ Thần so với hai đại kỳ trận Thủy, Mộc càng thêm trấn định hơn một chút.
Cổ Thần có thuần dương chi thể, trời sinh không sợ hãi bất cứ hỏa diễm gì, trên người lại có chí bảo thuần dương Chiến Thần Lệnh, càng là khắc tinh của tất cả hỏa diễm trong thiên hạ.
Cổ Thần vừa xuất hiện, tất cả hỏa diễm đều phân tán đi bốn phía, không dám tới gần.
Trong Hỏa Chi Đại Trận có trận thế bao phủ, Chiến Thần Lệnh khó có thể hấp thu hỏa diễm trong trận.
Cổ Thần hoàn toàn phát tán khí tức thuần dương chi thể và Chiến Thần Lệnh ra ngoài, trong Hỏa Chi Đại Trận có thể đi ngang, cho dù là sát chiêu lớn nhất trong Hỏa Chi Đại Trận cũng không thể tạo thành thương tổn tới Cổ Thần, đây chính là kỳ trận thượng cổ duy nhất mà Cổ Thần có thể không nhìn vào trong mắt.
Trong Hỏa Chi Đại Trận Cổ Thần hầu như là tồn hại vô địch.
Rất nhanh Cổ Thần đã vượt qua Hỏa Chi Đại Trận, tiến vào trong Thổ Chi Đại Trận. Nháy mắt, Cổ Thần tựa hồ về với cao nguyên cát vàng, dưới chân là một mảnh đại địa màu vàng đất, khe rãnh dưới mặt đất giống như vô số mạnh nhẹn đan chéo, nhìn không thấy đầu cùng.
Thế nhưng nhìn lên bầu trời lại tựa hồ về tới rìa ngoài Tây Hải, vô số sa trần bạo tràn ngập toàn bộ bầu trời, trong hư không rộng lớn di động đan xen với nhau, tốc độ nhanh chóng không gì sánh được.
Bất quá, Cổ Thần vẫn dựa vào trận thế Thổ Chi Đại Trận như trước, bình yên vô sự vượt qua được Thổ Chi Đại Trận, lông tóc không tổn thương.
Rời khỏi Thổ Chi Đại Trận, cảnh tượng bốn phía một lần nữa biến hóa, trong thế giới cát bụi vô tận đột nhiên tuôn ra một đạo kim quang.
Đạo kim quang này giống như khai thiên phách địa, chém toàn bộ thế giới cát bụi thành hai nửa khác nhau, kim quang soi sáng, trong sát na toàn bộ thế giới nhiễm lên một tầng kim quang, biến thành một hải dương màu vàng chói lọi.
Không có cát bụi, không có đất vàng, có chỉ là một mảnh kim quang lóng lánh, đủ loại vật chất khoáng thạch trong màn kim quang chiếu rọi phản chiếu ánh sáng chói mắt.
Một đạo lại một đạo kim quang chém về phía Cổ Thần.
Đồng thời đủ loại khoáng vật trên đại địa màu vàng đất đều giống như có sinh mệnh, từ trong đại địa màu vàng đất chui ra ngoài, hình thành vô số cự nhân khoáng vật, nhỏ thì cao chừng nghìn trượng, lớn thì lên tới vạn trượng, giống như những ngọn núi nghìn trượng, vạn trượng đồng thời lao vào Cổ Thần.
Bàn tay bọn họ chém xuống, tạo thành một đường kim quang đẹp mắt, nắm tay oanh kích, liền tạo thành quyền cương màu vàng cường mãnh.
Kim Chi Đại Trận là trận pháp duy nhất trong Ngũ Hành đại trận chỉ có sát trận, bất luận tu sĩ nào xông vào trong trận đều phải đối mặt với Kim Chi Đại Trận công kích không ngừng.
Công kích của những cự nhân cao nghìn trượng tương đương với lực lượng của cường giả Đằng Vân kỳ Độ Hư cảnh, công kích của cự nhân mấy nghìn trượng tương đương với lực lượng của cường giả Giá Vụ kỳ, công kích của cự nhân cao vạn trượng tương đương với lực lượng cường giả Hư Không kỳ.
Xa xa còn có những núi quáng thạch khổng lồ không gì sánh được, bởi vì cách Cổ Thần quá xa nên ẩn nấp chưa động, nếu những núi quáng thạch này đứng kên, hầu như đều cao mấy vạn trượng.
Lực công kích đã tương đương với công kích của cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ, nếu như muốn sống sót trong Kim Chi Đại Trận phải có đủ thực lực, chí ít cũng phải ngăn cản công kích kim quang của những cự nhân cao vạn trượng, đồng thời không thể dẫn phát những núi quáng thạch cao mấy vạn trượng, không để cự nhân cao mấy vạn trượng có lực công kích tương đương với chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ ra ngoài, bằng không trừ phi là chư tử đại tiên, tất cả đều phải chết không cần nghi ngờ.
Những núi quáng thạch thật lớn này cũng không phải tụ tập một chỗ, mà là cách xa nhau, phân bố tại mỗi một góc riêng biệt trong Kim Chi Đại Trận, chỉ có thể vượt qua chính giữa hai ngọn núi quáng thạch khổng lồ trung tâm nhất mới có thể tránh được hậu quả cự nhân cao mấy vạn trượng bị dẫn phát trồi lên khỏi đại địa màu vàng.
Dưới sự công kích dày đặc của vô số cự nhân cao nghìn trượng, mấy nghìn trượng, một vạn trượng còn muốn tìm kiếm vị trí, tránh dẫn phát cự nhân cao mấy vạn trượng, điều này hầu như là chuyện không có khả năng.
Cường giả không thông hiểu Kim Chi Đại Trận, cho dù có tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, đột nhiên bị vô số đạo kim quang công kích, chỉ sợ cũng phải loạn đầu trận quyết, bị kim quang công kích phải càng tiếp cận gần những núi quáng thạch khổng lồ, bước vào đường chết.
Nhưng Cổ Thần đối với Kim Chi Đại Trận đã tìm hiểu tương đối thấu triệt, có tạo nghệ tương đối khắc sâu, đối với trận thế của Kim Chi Đại Trận không nói nắm chắc trong lòng bàn tay, nhưng cũng đại khái biết được hướng đi của trận thế, chỗ nào có lực công kích mạnh nhất, chỗ nào có lực công kích yếu nhất.
Theo trận thế, vừa di chuyển vừa chống đối, chậm rãi xâm nhập vàu sâu trung ương Kim Chi Đại Trận, lúc Cổ Thần chống lại kim quang từ Kim Chi Đại Trận đánh tới, trong lòng không ngừng thôi diễn trận thế hoàn chỉnh của Kim Chi Đại Trận.
Cổ Thần đối với tứ đại kỳ trận thượng cổ thủy, hỏa, mộc, thổ hầu như đã thấu triệt trong lòng, đối với Kim Chi Đại Trận cũng đã thôi diễn không sai biệt lắm, còn kém một lần thể nghiệm thực tế mà thôi, lúc này đây so với nói là nguy hiểm, coi như một lần kỳ ngộ của Cổ Thần còn chính xác hơn.
Chỉ cần thấu triệt tận cùng Thổ Chi Đại Trận, Cổ Thần có thể dần dần hợp nhất được Ngũ Hành đại trận, thành tựu trên phương diện trận pháp lại bước lên một cảnh giới hoàn toàn mới, đến lúc đó sợ rằng trận pháp sư lợi hại nhất thời đại thượng cổ so sánh với Cổ Thần cũng không hơn được.
Đồng thời, nếu như hợp nhất được Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần đối với lĩnh ngộ tu luyện Phá Thiên Chỉ khẳng định tạo thành hiệu quả phá kén thành điệp, nhất cử đột phá tới cảnh giới đệ nhị trọng cũng nói không chừng.
…
Chỗ sâu trong Tây Hải!
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cùng với các vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ của Thánh đình và Phật môn đang đứng trước mặt một tầng quang tráo to lớn không gì sánh được.
Đạo quang tráo này hầu như trên nối tới trời cao, dưới nối với cửu u, lên trên xuống dưới đều không nhìn thấy đầu cùng.
Trên mặt tầng quang tráo vô biên vô hạn này lóe lên một chữ cổ vô cùng khổng lồ --- Phong!
Chữ Phong này lấp lánh ánh sáng, tỏa ra quang mang thánh khiết, lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, dài rộng chừng vạn trượng.
Chính giữa chữ phong có một vết nứt rộng chừng năm mươi trượng, dài chừng năm mươi trượng, đối với chữ phong dài rộng đều có vạn trượng mà nói, vết nứt này hầu như là một cái khe nhỏ bé không đáng kể.
Các đại cường giả siêu cấp Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư tới gần nghìn trượng trước mặt quang tráo có chữ phong thật lớn liền cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ không gì sánh được chắn phía trước, khiến bọn họ khó có thể tiến tới, đám người dừng lại, cách khoảng cách nghìn trượng, nhìn chữ phong khổng lồ dài rộng chừng vạn trượng kia.
Mặc dù cách vạn trượng, thế nhưng mười ba vị cường giả Độ Hư cảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cẫn cần phải ngẩng đầu lên mới có thể hoàn toàn thu vào trong mắt chữ phong này.
Chữ phong chấn nhiếp nhân tâm, tràn ngập một loại khí tức lực lượng khủng khiếp, khiến tất cả mọi người vừa nhìn liền nhịn không được sinh ra cảm giác sợ hãi, thấy chính mình quá mức nhỏ bé.
- A di đà phật…
Ánh mắt của Độ Thiện đại sư từ chữ phong khổng lồ không gì sánh được phía trước thu trở về, nói:
- Phong ấn Kiền Vũ Thánh hoàng lưu lại quả nhiên lợi hại, lão nạp không phải lần đầu tiên nhìn thấy, thế nhưng nó vẫn chấn động nhân tâm như trước, khiến lão nạp sinh ra cảm giác tuyệt vọng, a di đà phật, lợi hại lợi hại…
Nguyên bản ngoại trừ Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cùng với phân thân Thánh hoàng Cổ Thương Khung ra, tất cả cường giả siêu cấp Hư Không kỳ khác nhìn thấy chữ Phong khổng lồ kia đều bị một cỗ lực lượng vô hình ép tới hô hấp gấp gáp, tâm sinh sợ hãi, vì vậy có chút tâm loạn ý mê, thần hồn nặng nề, sinh ra một cỗ ý niệm quay đầu chạy trốn.