Chân Tiên

Chương 568: Kim Bằng Vương





Chỉ thấy kim sắc trường bào của Kim Bằng Vương rồi đột nhiên bùng phát kim quang, biến thành một đôi kim sí (cánh chim) rộng chừng nghìn trượng. Trên đôi kim si này tràn ngập kim sắc trường linh cực kỳ hung ác. Theo đôi cánh của Kim Bằng Vương chấn động, không dưới trăm vạn kim sắc trường linh, tất cả đều bắn về phía Cổ Thần. Một một đạo kim sắc trường đều hóa thành một thanh lợi đao màu vàng, một cỗ khí tức trí mang bao phủ Cổ Thần, một một thanh lợi đao màu vàng đều có uy lực tương đương với một kiện tiên bảo. Bị hàng ngàn hàng vạn kiện tiên bảo đồng thời công kích, cho dù là Hư Không kỳ siêu cấp cường giả nếu bị bổ trúng e là cũng bị chém nát bấy. Ngay sát na thân thể Kim Bằng Vương từ trong hư không xuyên qua, bốn phương tám hướng trong hư không đột nhiên truyền đến một trận lực lượng vô cùng lớn nhất thời đem Cổ Thần định tại hư không.

Cổ Thần nhìn thấy Ngô Tinh, trong lòng bình phục, không nghĩ tới dĩ nhiên lại bị người ta tập kích từ phía sau, nhất thời lâm vào hiểm cảnh.

Không gian cầm cố của siêu cấp cường giả Hư Không kỳ so với cường giả Giá Vụ kỳ, lực lượng hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Cổ Thần có thể dễ dàng phá tan không gian cầm cố của Tàng Khôn Sơn, thế nhưng dưới không gian cầm cố của Kim Bằng Vương, ngay cả môi cũng không mấp máy được, một cỗ lực lượng vô hình khiến lực lượng toàn thân căn bản không thể thi triển được.

Cổ Thần từ trong không gian cầm cố của Kim Bằng Vương cảm nhận được một cỗ khí tức không thể kháng cự, điều này chứng tỏ Kim Bằng Vương lĩnh ngộ đối với không gian cầm cố vượt xa Cổ Thần. Khoảng cách hơn kém giữa hai người vô cùng xa, nên mới có cảm giác không thể kháng cự đó.

Cổ Thần khi tại Minh Khiếu Kỳ cực hạn đối mặt với không gian cầm cố của Tàng Khôn Sơn, còn có thể dựa vào Như Ý Linh Lung Bảo Tháp và vô thượng thần thông phối hợp để phá giải.

Cổ Thần thúc dục lực lượng muốn phóng xuất Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, thế nhưng mi tâm của hắn tựa hồ cũng bị trói buộc, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp trong không gian mi tâm tả xung hữu đột, không thể lao ra khỏi. Không gian cầm cố của Kim Bằng Vương dĩ nhiên lợi hại đến mức đó, Cổ Thần ngay cả có bảo vật cũng không dùng được.

Nếu muốn phá không gian pháp tắc của Kim Bằng Vương thì có một cách đó chính là sử dụng thuần dương chí bảo Chiến Thần Lệnh phóng xuất thuần dương chi hỏa. Thuần dương vượt qua ngũ hành, có thể đốt chảy tất cả, coi như là chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng không chịu nổi thuần dương chi hỏa thiêu đốt. Thuần dương chi hỏa vừa xuất tất nhiên có thể đem không gian cầm cố của Tinh khiết đốt sạch. Bất quá, Chiến Thần Lệnh là một đồ vật tai họa, lúc này tứ phương có nhiều Độ Hư cường giả nhiều như vậy, nếu Cổ Thần lộ ra Chiến Thần Lệnh, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Nếu để lộ ra Chiến Thần Lệnh sợ rằng từ nay về sau sẽ trở thành công địch của tất cả Độ Hư cường giả.

Nghìn năm trước, chiến thần cổ vu tộc mang theo Chiến Thần Lệnh, dù là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ vẫn bị vô số Độ Hư cường giả vây công đến chết. Cổ Thần hôm nay mới đạt tới Đằng Vân kỳ, bước vào Độ Hư bí cảnh, tuy rằng đem Chiến Thần Bất Diệt Thể tu luyện tới cảnh giới đại thành so với Chiến Thần Sí còn có trình độ cao hơn, nhưng thực lực so với chiến thần sí Hư Không kỳ kém xa cả vạn dặm. Nếu bị bại lỗ e là Cổ Hoang sẽ chẳng có chỗ dung thân, bị Độ Hư cường giả liên thủ truy sát vô cùng vô tận.

Sử dụng Chiến Thần Lệnh hậu quả nghiêm trọng.

Không dùng Chiến Thần Lệnh vô vọng đào thoát.

Đang lúc trong lòng Cổ Thần do dự, đột nhiên bốn phía áp lực giảm xuống, một người tóc bạc từ trong hư không bước ra xuất hiện trước Cổ Thần nghìn trượng, mặc bạch y chính là Ngô Tinh.

Ngô Tinh đánh ra một chưởng, một đạo tứ phương long từ lòng bàn tay hắn bay ra, trong nháy mắt hóa to ra, phương viên chừng vạn trượng, chính là vô thượng tiên bảo, Tổ Long Ấn.

Tổ Long Ấn chặn ngang phía trước, tựa như môt bức tường thành không thể phá vở, hàng ngàn hàng vạn kim linh của Kim Bằng Vương biến thành kim cương sắc bén đều bị Tổ Long Ấn ngăn chặn.

- Kim Bàng đạo hữu! Cớ gì đả thương huynh đệ của ta?

Ngô Tinh hét lớn một tiếng.

Thấy Ngô Tinh xuất thủ, Kim Bằng Vương ngẩn người, nói:

- Người này từng thiếu chút nữa hủy đi đạo hạnh của ta, diệt thần hình của ta, muốn lấy tính mạng của ta, thù oán như vậy sao có thể không giết?

Ngô Tinh từ phía tây nam xuyên qua hư không mà đến, nhìn thoáng qua, nói:

- Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện hòa thượng cùng tới, chúng ta cường địch bao quanh, Kim Bàng đạo hữu, hôm nay chúng ta liên thủ kháng địch, không thể nổi giận, Cổ Thần có ân cứu mạng với ta, là huynh đệ của ta, nể mặt ta có thể hóa thù thành bạn, hòa thuận chung sống được chăng? Ân oán ngày trước, ta thay mặt Cổ Thần xin lỗi ngươi, như vậy được không?

Kim Bằng Vương hung hăng liếc mắt nhìn Cổ Thần, lại nhìn cường giả nhân tộc đã dừng ở ngoài ngàn dặm, biết lúc này cần phải liên thủ cùng long tộc mới có thể chống lại cường giả nhân tộc, nên gật đầu nói:

- Được! Tạm thời bỏ qua cho hắn một lần, bất quá, trước đây hắn hại tính mạng của ta, ta không lấy tính mạng của hắn, hắn phải bồi thường cho ta!

Ngô Tinh nói:

- Hôm nay không phải thời gian thích hợp để nói những điều này, miễn cho cường giả nhân tộc chê cười, Kim Bàng đạo hữu, ngày khác ta nhất định cho ngươi một câu trả lời thuyết phục, hôm nay phải lấy Hắc Đế mộ phần làm trọng, được chứ?

Kim Bằng Vương cười hắc hắc, nói:

- Hà tất đợi tới ngày khác, ta chỉ có một yêu cầu nho nhỏ, Cổ Thần tại Côn Ngô Bí Cảnh đả thương tâm tạng của ta, sau đó chiếm được một kiện vô thượng tiên bảo Như Ý Linh Lung Bảo Tháp... Chỉ cần hắn đem Như Ý Linh Lung Bảo Tháp cho ta, ân oán trong Côn Ngô Bí Cảnh liền xóa bỏ.

- Kim Bằng Vương, hôm nay chúng ta vì mộ phần Hắc Thủy Đại Đế mà đến, cường địch tộc khác bao vây xung quanh, chúng ta cần phải đoàn kết lại, liên thủ đối địch, ngươi sao có thể vì ân oán cá nhân, tranh cãi ầm ĩ không ngừng không nghỉ, mà không lấy đại cục làm trọng hả? Ngươi lòng dạ khí độ như vậy sao có thể đứng đầu yêu tộc?

Một vị cường giả yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ trách mắng.

- Thạch hầu vương, ngươi... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Kim Bằng Vương tức giận, quay đầu lại trừng mắt với Thạch Hầu Vương, nhưng đối phương cũng không chịu yếu thế, dùng ánh mắt sắc bén đấu lại.

Kim Bằng Vương nhìn thoáng qua hai gã cường giả yêu tộc khác, thấy cả hai đều đứng về phía Thạch Hầu Vương, bản thân lại bị cô lập, chỉ đành thuận theo tình thế, nói:

- Được được được.... Cổ Thần, chuyện hôm nay tạm thời ngừng ở đây, chờ chuyện mộ phần Hắc Thủy Đại Đế chấm dứt, lại cùng ngươi tính sổ, ngươi thân là tu sĩ nhân tộc, là muốn đứng về phía đại ca ngươi, hay muốn đến bên đám nhân tộc kia?

Kim Bằng Vương lời này vừa nói ra, đám cường giả nhân tộc đều chăm chú nhìn về phía Cổ Thần, xem hắn trả lời ra sao, nếu Cổ Thần nói muốn cùng cường giả yêu tộc một bên, rời bỏ nhân tộc, vậy có thể cường giả liệt vào phản đồ nhân tộc, khiến hắn mất hết danh dự, trở thành kẻ địch của nhân tộc.

Từ số lượng trước mắt mà xem, cường giả Độ Hư của nhân tộc là mười một người, cường giả Độ Hư của yêu tộc và long tộc có ít hơn, nên luận thực lực, nhân tộc vượt trội hơn một chút.

Ngoại trừ những người đó, Cổ Thần cũng là cường giả Độ Hư, đồng thời cũng không kém hơn một cường giả Giá Vụ kỳ là mấy, chỉ cần hắn đứng về phía yêu tộc, thì tổng thể thực lực hai bên cơ bản là cân bằng.