Thế nhưng lúc này đâu, trong lòng Thiên Trung đối với Cổ Thần đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Thiên Trung thân cao hai thước rưỡi, so với chiều cao một thước chín của Cổ Thần thì rất cao lớn. Trước giờ Thiên Trung đều là dùng loại ánh mắt từ cao nhìn xuống Cổ Thần, một là vì hắn cao hơn mà càng nhiều hơn là do tu vi của hắn mạnh hơn Cổ Thần nhiều.
Nhưng mà hiện tại, khi nhìn Cổ Thần, Thiên Trung mặc vẫn phải cúi đầu xuống nhưng trong ánh mắt đã không còn mang theo vẻ kẻ bề trên nữa mà ánh mắt đối với người ngang hàng mình, thập chí trong đó còn có chút hâm mộ.
Ngay cả Minh Khiếu hậu kỳ Long tộc tu sĩ đều có thể bị Cổ Thần giết chết, mà lại tới những hai đầu. Thiên Trung cũng chỉ có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ cho nên đứng ở bên cạnh Cổ Thần hắn vẫn cảm giác được một cổ hàn khí khiến lông tốc hắn muốn dựng ngược lên.
Cổ Thần hai tay cầm hai cái đầu rồng nói với Thiên Trung:
- Trung, Táng Long Cốc to lớn như vậy thì ta phải cắm hai cái đầu này ở chỗ nào?
Táng Long Cốc dài hơn ngàn trượng, rộng hơn hai trăm trượng, đám đầu rồng cắm ở chỗ này rất nhiều, có một số đã bị phong hoá chỉ còn lại một cái đầu lâu, thậm chí có còn một một cái khớp xương hàm lơ lửng trên cây cộc.
Đầu rồng bị cắm ở đây ít nhất cũng hơn vạn đầu, mỗi một đầu chí ít cũng là Mệnh Tuyền cảnh, bất quá, trong đó đại đa số đều chỉ còn lại hình dạng đầu lâu, chỉ có một số ít trải qua vô số năm tháng mà vẫn còn bảo trì nguyên dạng.
Mấy cái đầu rồng trải qua nhiều năm như vậy mà vẫn không bị biến dạng phong hoá thì ít nhất cũng có tu vi Hợp Đạo kỳ khi còn sống. Chỉ có dạng tu vi như thế thì khi chết thân thể cho dù trải quả vô vàn năm tháng cũng không bị tổn thương chút nào.
Mà những Độ Hư cường giả bình thường thì khi tử vong thân thể sẽ dần dần khô héo lại biến thành một cái thây khô.
Có tu vi Mệnh Tuyền cảnh thì lúc chết, thân thể sẽ hoàn toàn phong hoá chỉ còn lại bộ xương, căn cứ vào tu vi mạnh yếu khác nhau mà màu sắc của xương cũng khác nhau. Minh Khiếu kỳ bộ xương sẽ có màu trong suốt như ngọc, có thể bảo tồn mấy vạn năm, Nguyên Thần kỳ có màu trắng ngọc có thể bảo tồn khoảng vạn năm, còn Linh Anh kỳ, Đoạt Xá kỳ xương cốt bảo tồn khoảng vài ngàn năm sẽ hoá thành hư vô.
Thiên Trung giới thiệu Táng Long Cốc này cho Cổ Thần:
- Nơi này là từ thời thượng cổ bắt đầu, bản tộc cùng với Long tộc tu sĩ tương chiến, chủ yếu là Hoả Long tộc, Long tộc tu sĩ bị bản tộc giết chết thì đầu của họ sẽ đưa vào đây, căn cứ theo tu vi khác nhau từ Linh Anh kỳ ở ngoài cùng, đến Hợp Đạo Kỳ là ở tận cùng của sơn cốc. Do đó càng đi vào bên trong thì đầu rồng càng được bảo tồn tốt hơn, những cái đầu của Long tộc tu sĩ Hợp Đạo kỳ sau mấy vạn năm mà vẫn trông rất sống động giống như vừa mới chém xuống vậy. Còn những cái đầu rồng ở vùng bên ngoài, đại đa số đều đã bị phong hoá, một số còn bảo trì nguyên dạng chính là mấy cái đầu được mang vào gần đây.
- Ngươi giết được hai tên Long tộc tu sĩ đều có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ, cho nên hai cái đầu này ngươi có thể cắm ở chỗ có mấy cái đầu lâu màu ngọc, chỗ đó đều là đầu của Long tộc Minh Khiếu hậu kỳ!
Cổ Thần đi theo hướng Thiên Trung chỉ, quả nhiên thấy trong khu vực này mấy cái đầu rồng đa số đều chỉ còn lại đầu lâu, huyết nhục đều đã bị phong hoá. Mấy cái đầu lâu này đều có màu sắc như tinh ngọc, chính là xương đầu của Minh Khiếu hậu kỳ Long tộc.
Cổ Thần bước lên quải trượng bay lai khu vực đó, đem đầu cảu Ngao Hoằng và Long Nham cắm lên hai cây cộc trống rồi đi ra bên ngoài sơn cốc.
Cổ Thần nhún nhún vai nói:
- Liệp Long đại hội, đại công cáo thành!
Thiên Trung mỉm cười nói:
- Cổ, ngươi giết chết hai đầu Minh Khiếu hậu kỳ Long tộc tu sĩ, ta đã ghi chép lại, nhưng lần này quy tắc là liệp sắc Hoả Long, cho nên ta chỉ có thể ghi lại thành tích về đầu Hoả Long thôi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Cổ Thần nói:
- Không có gì, tên Hắc Long kia chỉ là một tên ngoại tộc tu sĩ giả dạng tộc ta, bị ta ngẫu nhiên phát hiện nên thuận tay diệt sát thôi, không cần tính vào Liệp Long đại hội lần này!
Thiên Trung nói:
- Cổ, ngươi có thể giết chết một tên Minh Khiếu hậu kỳ Hoả Long, ta có thể bảo chứng, Liệp Long đại hội lần này ngươi đã thắng chắc. Một Vu sĩ muốn đánh chết một đầu Hoả Long Minh Khiếu kỳ còn khó hơn lên trời, cho nên ngươi đã nắm chắc gần trăm phần trăm có thể đi vào Chiến Thần sơn rồi!
Cổ Thần nói:
- Hi vọng là vậy!
Từ Táng Long Cốc trở về, Tự Ngọc và chín vị Đại Vu và đám Vu sĩ tham gia Liệp Long đại hội đều chưa ai trở về, nên Cổ Thần đành tạm thời ở lại trong Chiến Thần điện.
Trở lại chỗ của mình, Cổ Thần đem Như Ý Lung Linh bảo tháp xuất ra, mở cửa tần thứ hai rồi Cổ Thần tiến vào khu vực thời gian giảm tốc hai lần.
Hư Tử Uyên đang nghiên cứu luyện đan thuật, nàng vốn trời sinh đã có Cửu Âm Huyền Thể vạn năm khó gặp rất gần với thể chất Thuần Âm, Thuần Dương thân thể. So với tuyệt đại thiên tài có siêu phẩm tiên căn, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều, có thể nắm chắc trăm phần trăm có thể tiến vào Độ Hư cảnh. Trong thân thể trời sinh đã có sẵn huyền âm phắp tắc chỉ cần tu vi vừa đến là lập tức có thể tiến vào Độ Hư cảnh.
Nhưng đáng tiếc, Hư Tử Uyên từ lúc còn trong bụng mẹ đã bị băng phách hàn khí đả thương, khi đó nàng chỉ là thai nhi, Cửu Âm Huyền Thể còn chưa thành thục cho nên bị băng phách hàn khí áp chế.
Đồng thời, băng phách hàn khí này còn xâm nhập vào toàn than Hư Tử Uyên, theo nàng lớn lên liền biến thành Huyền Âm tuyệt mạch, sinh ra Huyền Âm hàn khí được xem là thiên hạ đệ nhất cực băng hàn khí. Do đó, mặc dù Hư Tử Uyên có cái thể chất Cửu Âm Huyền Thể vạn năm khó gặp này nhưng lại không cách nào phát huy được công dụng.
Ngược lại, Cửu Âm Huyền Thể từ nhỏ đã bị Huyền Âm tuyệt mạch áp chế cho nên đến năm Hư Tử Uyên ba mươi ba tuổi sẽ là lúc nó phát sinh đại bạo phát, phản công lại Huyền Âm tuyệt mạch. Lúc đó, mặc kệ là Cửu Âm Huyền Thể thắng hay Huyền Âm tuyệt mạch thắng thì Hư Tử Uyên cũng chỉ có một con đường chết!
Trước lúc đó, Hư Tử Uyên tu luyện cũng chỉ tương đương với người có tư chất trung phẩm tiên căn, nên tốc độ tu luyện cũng không nhanh mấy.
Hư Tử Uyên vốn là luyện đan thiên tài, thiên phú đối với luyên đan thuật còn hơn Cổ Thần. Kiếp trước Cổ Thần chính là nhờ có Hư Tử Uyên chỉ dạy mới đi lên con đường luyện đan bước vào đại đạo.
Hư Tử Uyên sau khi bước vào Thần Hải cảnh, có Cổ Thần lưu lại cho nàng luyện đan bí thuật rất nhiều, cho nên tâm tư của nàng đa số đều đặt vào luyện đan thuật. Những năm gần đây, tu vi của nàng không có tiến bộ nhanh, hiện giờ cũng chỉ là Dẫn Hồn hậu kỳ, thế nhưng tạo nghệ trên luyện đan thuật lại không kém Cổ Thần chút nào. Cổ Thần lưu lại rất nhiều phương thuốc tiên đan, đều đã được nàng tìm hiểu thấu triệt.
Ngay cả phối phương của Thuần Dương Tiên đan, Cổ Thần cũng đều đưa cho nàng nghiên cứu mà hắn chỉ lo toàn tâm toàn ý đi tìm kiếm tài liệu luyện chế. Một khi tìm đủ thì sẽ giao cho Hư Tử Uyên luyện chế.
Luyện đan thuật, cũng không phải cứ dựa theo phương thuốc cùng với tài liệu là có thể luyện chế thành công. Luyện đan cũg như tu luyện, mặc dù có pháp quyết, có linh thạch và đan dược hỗ trợ nhưng cũng cần tu sĩ phải khổ luyện mới có thể tăng trưởng tu vi, luyện đan thuật cũng đồng dạng cần phải tìm hiểu thấu triệt phương thuốc, minh bạch được nguyên lý đan dược hình thành, mỗi một bước cần thêm loại tài liệu nào, nhiệt độ ra sao, thời gian như thế nào ...