Nếu Cổ Thần đối với Ngô Tinh không kiêu ngạo không siểm nịnh, vậy thì Tiểu Bạch đối với Ngô Tinh hoàn toàn là xem thường, hiện tại trên thế gia có nhân vật dám đối với Ngô Tinh như vậy, chỉ sợ có duy nhất một mình một người Tiểu Bạch, chuẩn xác mà nói, chỉ là một hồ Tiểu Bạch mà thôi.
Đối với vẻ xem thường của Tiểu Bạch, Ngô Tinh cũng không thèm để ý, tựa hồ trong mắt hắn không hề nhìn Tiểu Bạch.
Cổ Thần nói:
- Trước không cần nói tới huyền âm tuyệt mạch, trước tiên lão ca giúp ta hai chuyện, ta muốn thỉnh giáo một chút, một người thân thể đã chết, linh hồn chưa diệt còn có thể cứu sống hay không? Thứ gi, nhìn xem có thể giúp ta mở quyển trục này?
Cổ Thần nói, quyển trục thần bí xuất hiện trong tay, về phần thi thể Vân Tuyết đóng băng, luôn luôn nằm trong lòng hắn.
Nguồn truyện: Truyện FULL
- Trước tiên nói về vấn đề thứ nhất.
Sắc mặt Ngô Tinh nghiêm túc, bàn tay lướt qua thi hể Vân Tuyết, sau một lát nói:
- Quả nhiên là ý niệm chưa chết, thân thể đã tiêu vong, tu vi của nàng quá thấp, không có khả năng cứu sống, chỉ có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, linh hồn biến thành linh anh có sinh mệnh, cho dù thân thể đã chết cũng có thể cứu sống lại.
Cổ Thần nhíu mày nói:
- Lẽ nào một điểm biện pháp cũng không có?
- Không phải là một điểm biện pháp cũng không có!
Ngô Tinh đáp lời:
- Có một biện pháp, tuy rằng không trực tiếp cứu nàng một mạnh, nhưng có thể giúp nàng lần thứ hai sống lại trên thế gian!
Cổ Thần vừa nghe trong lòng chợt động, nghe được lần thứ hai sống lại, thầm nghĩ không phải tình huống của chính mình hiện tại hay sao?
Cổ Thần hỏi:
- Biện pháp gì?
Ngô Tinh nói:
- Ta có thể bảo trụ ý niệm của nàng không để ý thức của nàng biến mất khỏi thiên địa, thế nhưng không có biện pháp cứu sống, chỉ có thể bảo trụ ý niệm của nàng tiến vào luân hồi, chuyển thế sống lại.
Đối với khái niệm luân hồi, dù là Cổ Thần kiếp trước cũng không hiểu biết nhiều, hỏi:
- Luân hồi thế nào? Chuyển thế sống lại không phải mỗi người đều có cơ hội hay sao?
- Sao có khả năng mỗi người đều có cơ hội?
Ngô Tinh trợn mắt nhìn Cổ Thần nói:
- Chỉ có tu sĩ đã từ Kim Đan kỳ trở lên, linh hồn chưa diệt mới có thể bước vào luân hồi, chuyển thế sống lại, tu sĩ trước cảnh giới Kim Đan kỳ, linh hồn quá mức yếu đuối, thân thể vừa chết linh hồn liền thoái hóa trở thành ý niệm, ý thức sẽ biến mất trong thiên địa, hóa thành hư vô. Nàng bất quá chỉ là tu sĩ Trúc Thai kỳ, ý niệm còn chưa hóa thành linh hồn, hắc hắc… Nếu như không gặp được ta, nàng sao có thể có cơ hội chuyển thế sống lại?
- Chuyển thế sống lại còn có ký ức kiếp trước hay không?
Cổ Thần hỏi.
Ngô Tinh lắc đầu trả lời:
- Tiến vào luân hồi, tất cả kiếp trước đều hóa thành hư vô, sau khi sinh ra sẽ không còn nửa điểm ký ức kiếp trước, chỉ khi đoạt xá sống lại mới lưu được ký ức kiếp trước. Đoạt xá sống lại chính là những tu sĩ từ Đoạt Xá kỳ trở lên, linh hồn mới có thể đoạt xá sống lại, có thể đoạt xá thân thể người trưởng thành, cũng có thể đầu thai vào thai nhi trong bụng phụ nữ, đoạt xá thân thể thai nhi.
Đoạt xá thân thể người trưởng thành, tu vi sẽ giảm xuống rất lớn, đồng thời khó có thể tiến thêm, đoạt xá thân thể thai nhi thì có thể bảo trì ký ức kiếp trước, linh hồn tuy yếu đi nhiều nhưng có thể tu luyện lại một lần nữa, tám tuổi Tiên Thiên, mười tuổi Thần Hải… Rất nhanh có thể tu luyện tới cảnh giới tu vi kiếp trước.
Nói xong, Ngô Tinh liếc mắt nhìn Cổ Thần, nói:
- Lão đệ xác thực muốn ta giúp nàng bảo trụ linh hồn, tiến vào luân hồi hay sao? Nếu ta giúp lão đệ, nhất định tiêu hao ân tình còn lại rồi.
Cổ Thần suy nghĩ một chút, nói:
- Nàng sinh tiền ta không thể bảo trụ nàng một mạng, sau khi chết ta hoàn thành lời hứa, giúp nàng chu toàn vậy!
Trên mặt Ngô Tinh vui vẻ nói:
- Như vậy rất tốt, trả ân tình cho lão đệ, trong lòng ta liền thư sướng, ha ha… Có thể không chút bận tâm du lịch thiên hạ rồi, ừm… Hiện tại ta rất vui vẻ, lão đệ cầm quyển trục tới cho ta xem.
Cổ Thần đưa cho hắn quyển trục thần bí, Ngô Tinh tiếp nhận, mỉm cười nói:
- Hắc hắc… Quyển trục này dùng tiên lực phong ấn, tu sĩ dưới Độ Hư cảnh không thể phá hủy được, nếu không gặp được ta, quyển trục này cứ chuẩn bị cho vào phần mộ là vừa!
Tiên lực chính là hình thái năng lượng mạnh mẽ hơn so với pháp lực. Năng lượng trong cơ thể tu sĩ Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh là chân khí, năng lượng trong cơ thể tu sĩ Thần Hải cảnh, Mệnh Tuyền cảnh là pháp lực, còn năng lượng trong cơ thể tu sĩ Độ Hư cảnh là tiên lực.
Nguyên nhân Độ Hư cảnh có thể lăng không phiêu phù chính là bởi vì có tiên lực trong cơ thể.
Nguyên lai do bị tiên lực phong ấn, trách không được Vô Thủy không có biện pháp nào đối với quyển trục này. Trong lòng Cổ Thần nhất thời sinh ra một tia chờ mong, phong ấn càng mạnh càng nói rõ thứ trong quyển trục càng quý giá.
Thuần dương đan phương là tiên đan, đan phương khẳng định vô cùng quan trọng, dùng tiên lực phong ấn cũng coi như có lý.
Ngô Tinh cầm quyển trục trong tay, vận chuyển tiên lực một hồi, rất nhanh đã phá vỡ phong ấn quyển trục, nhìn cũng không nhìn liền trả quyển trục cho Cổ Thần.
Đối với tính cách hào sảng của Ngô Tinh, Cổ Thần vô cùng kính phục, nếu như hắn trợ giúp một người nào đó bài trừ phong ấn nặng như vậy, tuy rằng không đến mức muốn đoạt lấy thứ đó, thế nhưng mở ra nhìn là khẳng định, mà Ngô Tinh sau khi mở phong ấn ngay cả nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ném qua, tựa hồ không thèm quan tâm thứ bên trong là gì.
- Chính mình mở xem đi!
Ngô Tinh nói.
Cổ Thần gật đầu, mở quyển trục ra. Quyển trục ước chừng rộng rộng ba tấc, dài hai thước, bên trong có vẽ rất nhiều đồ hình giống như mê cung, mà trong hình vẽ chỉ có hai loại màu sắc đen và trắng.
Phía trên cùng của đồ hình có viết bốn chữ: Âm Dương Trận Đồ.
- Âm Dương Trận Đồ?
Cổ Thần kinh hô một tiếng, trong thanh âm có vài phần thất vọng, lại có vài phần hưng phấn, hắn cho hắn là thuần dương đan phương, không nghĩ tới không phải, vì vậy có chút thất vọng.
Thế nhưng Cổ Thần đã từng nghe về truyền thuyết Âm Dương Trận Đồ, đây chính là đệ nhất trận đồ trên đại lục Cổ Hoang, cũng không phải hắn quá mức để ý trong lòng, chỉ là hơi kinh ngạc.
Ma đạo Âm Dương Tôn chính là đại tông phái đệ nhất thiên hạ về trận pháp, Âm Dương Trận Đồ chính là bảo bối trấn tông của Âm Dương Tông, là thủy tổ Âm Tử, Dương Tử của Âm Dương Tông tập hợp trận pháp thiên hạ dung hợp làm một thể sáng tạo thành.
Lĩnh ngộ Âm Dương Trận Đồ là có thể lĩnh ngộ được trận pháp thiên hạ, có người nói, nếu như có thể lĩnh ngộ hoàn toàn, ngoại trừ kỳ trận thượng cổ, trận pháp thiên hạ không gì không thể phá.
Giá trị của Âm Dương Trận Đồ này không thua bất cứ quyển pháp quyết vô thượng nào, kiếp trước Cổ Thần có nghiên cứu nhất định đối với trận pháp, lúc này nhìn thấy Ấm Dương Trận Đồ, trong lòng kinh hỉ, hiện rõ trên mặt.
- Âm Dương Trận Đồ?
Ngô Tinh khẽ nhíu mày, nói:
- Là hai lão già Âm Tử và Dương Tử làm ra, hắc hắc… Đây chính là thứ tốt, lão đệ, nếu như ngươi có thể lĩnh ngộ toàn bộ trận đồ này, ngoại trừ kỳ trận thượng cổ, trận pháp thiên hạ đối với ngươi mà nói, đều là thùng rỗng kêu to.
Cổ Thần đáp lời:
- Trận đồ này đều là do lão ca mở ra, tiểu đệ nguyện ý cùng lão ca nghiên cứu.
Ngô Tinh xua xua tay, nói:
- Ta không có hứng thú đối với trận pháp, nếu là thứ có thể giải quyết kỳ trận thượng cổ còn có thể xem một chút, thứ đồ này thì miễn đi, lão đệ xem trong đó có chữ viết hay không, ta từng nghe nói hai lão già đó viết lại Hỗn Độn Âm Dương chân quyết trong trận đồ này…