Hư Tử Uyên và Vân Tuyết trắng nhợt mặt, nhất thời thét lên một tiếng kinh hãi, đạo kiếm cương này đủ trực tiếp miểu sát Lỗ Ngân Hùng vừa rồi, thấy kiếm cương chém tới trước mặt Cổ Thần, trong lòng hai người khẩn trương, Hư Tử Uyên ném Cực Quang Bảo Kính trong tay ra.
Cổ Thần cũng không dám chậm trễ, bạch quang chính giữa mi tâm chợt lóe, Hàn Cương Ấn từ chính giữa mi tâm bắn ra, hóa thành một mặt tường băng, chắn phía trước.
Trong sát na một đạo kiếm cương đủ sức miểu sát tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ chém xuống, bổ thẳng vào Hàn Cương Ấn.
Ầm một tiếng nổ vang, Hàn Cương Ấn rung động mãnh liệt, dù chưa hư hỏng, nhưng lực lượng vô cùng từ trên Hàn Cương Ấn truyền tới đã khiến Cổ Thần không thể tiếp tục ngưng tụ pháp lực.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLHàn Cương Ấn nhất thời thu nhỏ bay vào mi tâm Cổ Thần, mà đạo kiếm cương kia chỉ bị Hàn Cương Ấn ngăn cản trong thời gian chớp mắt, lại có hai đạo xích mang, bạch mang từ ấn ký âm dương dung nhập vào trong kiếm cương, tiếp tục bổ thẳng tới trước mặt Cổ Thần.
Một đạo quang mang chói mắt nhất thời xuất hiện phía sau lưng Cổ Thần, Cực Quang Bảo Kinh đột nhiên tỏa ra quang mang vạn trượng ngăn chặn kiếm cương phóng tới, nhất thời va chạm vào nhau, Cực Quang Bảo Kính và kiếm cương đều không thể tiến thêm dù một chút.
Cổ Thần nhân cơ hội này nhanh chóng tránh sang một bên, mi tâm bắn ra mấy đạo quang mang, pháp bảo trung phẩm Ngũ Linh Phân Thần Trùy nhất tề xuất hiện, chớp nhoáng liền bắn về phía Hoa Liên Âm.
Đồng thời song chưởng Cổ Thần vung ra, chưởng trái phun ra tử diễm băng viêm, hóa thành băng chưởng lớn hơn một trượng, chưởng trái biến đổi pháp ấn, trong sát na băng chưởng nắm chặt hóa thành hình quyền, Cổ Thần thay đổi hình thái pháp lực đánh ra một quyền trong Kim Cương Thần Quyền đối với Dương Kế Nam, một quyền này phát ra khiến không gian vặn vẹo như sóng gợn, hàn khí tràn ngập giống như sóng cuộn khuếch tán bốn phương tám hướng.
Chưởng phải phun ra viêm hỏa phần thiên, cũng biến thành lớn hơn trượng, một tiếng phượng kêu vang lên, một đầu phượng hoàng từ trong ngọn lửa như được sống lại rồi bay lên cao, nhất thời phòng luyện đan lạnh lẽo truyền khắp bốn phía khí tức sóng nhiệt nóng bỏng.
Hỏa phượng trong nháy mắt biến thành lớn hơn mười trượng hầu như chiếm một phần tư không gian phòng luyện đan, bay thẳng về phía trước, há mồm phun mạnh, từng đợt lửa cháy mạnh từ trong miệng hỏa phượng phun ra, đánh về phía Hoa Liên Âm.
Cổ Thần biết hai người Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm là kình địch, đơn độc bất cứ người nào cũng không kém hơn Lỗ Ngân Hùng, khi liên thủ với nhau thực lực tăng lên một bậc, tu sĩ dưới Bồi Nguyên kỳ hầu như không thể kháng cự, vì vậy vừa mới ra tay liền phát ra công kích mạnh nhất, đồng thời lấy ra gần như toàn bộ con bài chưa lật.
Tử diễm băng viêm, viêm hỏa phần thiên, Ngũ Linh Phân Thần Chùy trước khi long hóa chính là thực lực cường đại nhất mà Cổ Thần có thể phát huy.
Đối với Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm, Cổ Thần sinh ra sát khí rất nặng, ngay cả Ngũ Linh Phân Thần chùy vốn của Đại Doanh Tàng gia cũng đã phóng ra, vô luận như thế nào cũng phải giết chết hai người này trong phòng luyện đan.
Tuy rằng Nghịch Mệnh Hóa Long quyết lợi hại, thế nhưng một khi thi triển trong lòng sẽ sản sinh cảm giác thô bạo, có một loại ham muốn giết chóc, cực kỳ ảnh hưởng tâm trí, vừa rồi thiếu chút nữa đã giết chết Vân Tuyết. Đối với Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, trong lòng Cổ Thần còn sợ hãi, nếu không bị buộc bất đắc dĩ, không muốn sử dụng một lần nữa, để tránh khỏi tâm thần bị không chế, làm ra việc hắn phải hối hận. nếu như ngộ thương sư tỷ, như vậy Cổ Thần sẽ vĩnh viễn không tha thứ cho chính mình.
Tử diễm băng viêm, viêm hỏa phần thiên, Ngũ Linh Phân Thần chùy xuất hiện coi như Cổ Thần không cần phải sợ hãi bất cứ tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ nào, nếu như không có pháp bảo đặc thù tuyệt đối không thể chống đỡ được. Bất quá công kích của Cổ Thần không phải đối với một tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ, mà là đối với hai người, đồng thời còn là hai tuyệt thế thiên tài rất am hiểu liên thủ của Âm Dương Ma Tông, bất luận là người nào đơn độc xuất hiện trong giới tu sĩ Dẫn Hồn kỳ đều là tồn tại vô địch, huống chi hai người còn liên thủ bày ra Hỗn Độn Âm Dương đại trận.
Đối với công kích của Cổ Thần, Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm không hề hoảng loạn, chỉ thấy hai người quơ trường kiếm trong tay không ngừng, trong miệng thầm niệm Hỗn Độn Âm Dương chân quyết, từng đạo kiếm cương từ trường kiếm trong tay hai người mạnh mẽ bắn ra, dung nhập vào trong ấn ký âm dương trên đỉnh đầu.
Kiếm cương của hai người tiến vào trong ấn ký âm dương, được ấn ký âm dương bồi dưỡng phát triển, khi kiếm cương từ trong ấn ký âm dương phát ra công kích về phía Cổ Thần, uy lực chí ít đã đề cao gấp đôi.
Đồng thời ngay lúc Ngũ Linh Phân Thần trùy, băng quyền, hỏa phượng của Cổ Thần đánh tới ngay trước mặt Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm ba trượng, đột nhiên ấn ký âm dương bùng phát một đạo quang ảnh, bao phủ Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm vào bên trong, hình thành một đạo quang tráo trong suốt hộ thể.
Quang tráo này thoạt nhìn yếu đuối vô cùng, thế nhưng Ngũ Linh Phân Thần chùy, băng quyền, hỏa phượng phun ra lửa mạnh sau khi trải qua suy yếu bởi kiếm cương ngăn cản, chạm vào quang tráo trong suốt, quang tráo trong suốt chỉ hơi rung động một chút, không hề xuất hiện vết rách.
Ngược lại Cổ Thần lại bị lực phản chấn cường đại chấn động tới phun máu tươi, nhất thời lui về phía sau ba bước, thấy hai đạo kiếm cương đồng thời bổ tới, Hàn Cương Ân từ mi tâm bay ra, chặn đứng một đạo kiếm cương trong đó.
Quang mang chói mắt từ phía sau Cổ Thần bắn ra, Hư Tử Uyên lại khống chế Cực Quang Bảo Kính thay Cổ Thần cản một kiếm.
Hai tay Cổ Thần liên tục kết pháp ấn, băng quyền và hỏa phượng liên tục thay nhau tiến hành công kích, đồng thời Ngũ Linh Phân Thần trùy không ngừng đập xuống, nhưng lực phòng ngự của quang tráo quả nhiên mạnh tới biến thái, cho dù Cổ Thần công kích như thế nào đi nữa thì quang tráo trong suốt giống như thuyền đi trên biển mưa gió, tuy rung rộng mãnh liệt nhưng không hề có dấu hiệu bị xé rách.
Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm có quang tráo pháp lực từ ấn ký âm dương phòng ngự, không hề phải phân tâm đề phòng, hai người liên tục bổ ra vô số đạo kiếm cương, mỗi một đạo kiếm cương dung nhập vào trong ấn ký âm dương liền trở nên mạnh mẽ hơn gấp đôi, đồng thời đạo đạo kiếm cương nhất tề hợp lực bổ về phía Cổ Thần.
Kiếm cương của hai người được ấn ký âm dương tăng mạnh, cực kỳ giống Cổ Thần thời điểm sử dụng Tam Tuyệt đại trận, cũng thuộc loại hình công kích yếu đuối thông qua pháp trận bồi dưỡng phát sinh lực lượng vô cùng kinh khủng.
Đồng thời Hỗn Độn Âm Dương đại trận hiển nhiên so với Tam Tuyệt đại trận lợi hại hơn nhiều lắm, không chỉ khiến lực công kích mạnh mẽ hơn, còn có thể sinh ra quang tráo pháp lực, tiến hành phòng ngự, một âm một dương, một công một thủ, đại đạo trận pháp của ma đạo Âm Dương Tông quả nhiên không tầm thường.
Lấy Hỗn Độn Âm Dương đại trận tấn công địch, Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm có thể công kích địch nhân, địch nhân lại không thể công kích tới bọn họ, bọn họ đã chiếm ưu thế hơn hẳn, tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ căn bản không thể phá hủy được quang tráo pháp lực từ Hỗn Độn Âm Dương đại trận.
Khóe môi Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm vểnh lên, tuy rằng Cổ Thần mới chỉ có tu vi Trúc Thai hậu kỳ lại có thể thi triển ra thực lực còn mạnh mẽ hơn tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ bình thường, thế nhưng trước mặt Hỗn Độn Âm Dương đại trận của hai người cũng đành vô lực.
Cổ Thần liên tục công kích trong thời gian hơn mười lần hô hấp, chí ít Cổ Thần đã phát ra mấy chục đợt công kích vô cùng mãnh liệt, nhưng đều bị quang tráo pháp lực kia ngăn cản.
Tương phản, kiếm cương của Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm một kiếm so với một kiếm nhanh hơn, Hỗn Độn Âm Dương đại trận này hoàn toàn có thể gọi là Hỗn Độn Âm Dương kiếm trận, Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm bên trong quang tráo trong suốt múa kiếm, bổ ra đạo đạo kiếm cương, thông qua ấn ký âm dương hấp thu kiếm cương của hai người, một lần nữa phóng về phía Cổ Thần, uy lực tăng lên gấp hai lần.
Thời gian hơn mười lần hô hấp như vậy, bước chân của Cổ Thần hầu như đã đạp lên khắp ngõ ngách bên trong phòng luyện đan, chính là vì muốn né tránh kiếm cương phóng tới ùn ùn kia.
Hư Tử Uyên và Vân Tuyết đứng bên ngoài nhìn vô cùng lo lắng, dù là ai cũng có thể nhìn thấy được Cổ Thần đấu pháp với hai người đang rơi vào hoàn cảnh xấu, quả thực có thể dùng chật vật để hình dung, mà hai người Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm bên trong quang tráo liên tục múa kiếm, giống như luyện kiếm lúc bình thường, không hề có nửa điểm áp lực.
Lại hai đạo kiếm cương oanh kích đến, Hàn Cương Ấn đã liên tục cản hơn mười đạo kiếm cương, cũng đã bắt đầu xuất hiện vết nứt, khiến trong lòng Cổ Thần đau sót, lập tức thay đổi pháp khí phi kiếm tới ngăn cản kiếm cương.
Đón đỡ chính diện vài đạo kiếm cương kinh khủng chém tới, cả người Cổ Thần nhất thời bị kiếm cương đẩy lui ra ngoài mấy trượng.
Hai mắt Cổ Thần đỏ ngàu, đột nhiên ngửa đầu rống lên một tiếng vang vọng.
Giống như long thần từ thời viễn cổ rống vang vọng đại địa, trong sát na y phục trên người Cổ Thần bị xé nát, vô số lân giáp màu vàng mọc ra từ trên người hắn, hai chiếc long giác uốn lượn xuất hiện trên đỉnh trán.
Hai mắt Cổ Thần đỏ bừng, tiến hành long hóa một lần nữa, sau khi long hóa, thân thể của hắn cao hơn bình thường gần một thước, nguyên bản Cổ Thần không cao không lùn thoạt nhìn giống như một cự nhân lực lưỡng.
Toàn thân là lân giáp màu vàng phát quang lòe lòe, Cổ Thần giống như chiến thần thượng cổ, trên người phát tán khí tức hủy diệt mãnh liệt.
Hai mắt nhìn thoáng qua Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm, nhất thời hai người cảm giác mát lạnh từ sâu trong xương tủy, thấy Cổ Thần biến thành hình dạng nửa người nửa rồng như vậy, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Hư Tử Uyên và Vân Tuyết nắm chặt tay nhau, vô cùng căng thẳng, vừa rồi bọn họ thấy Cổ Thần không địch lại, trong mơ hồ hi vọng Cổ Thần có thể biến hóa, nhưng lúc này nhìn thấy bộ dáng của Cổ Thần lại nghĩ tới sự tình kinh khủng lúc trước, trong lòng hai người đều lo lắng, sợ hãi Cổ Thần không khống chế được chính mình.
- Này… Đây là cái gì?
Thanh âm của Hoa Liên Âm có chút sợ hãi nói:
- Kế Nam, hắn… Sao lại là một yêu quái?
Vẻ mặt Dương Kế Nam ngưng trọng nói:
- Tu vi người này bất quá chỉ có Trúc Thai hậu kỳ, thế nhưng có thể phát huy thực lực Dẫn Hồn hậu kỳ, hiện tại biến thành bộ dáng như vậy, quả nhiên quỷ dị vô cùng, Liên Hoa, người này là kình địch, nghìn vạn lần không thể chậm trễ, tuổi còn trẻ đã có thực lực kinh khủng như vậy, chỉ sợ có riêng Tàng Thiên Cơ mới sánh ngang được, nhân vật lợi hại như vậy lại không phải người Âm Dương Tông ta, không thể cho hắn sống trên đời.
Hoa Liên Âm gật đầu nói:
- Ừm, hiện tại hắn còn chưa quá mức trưởng thành, nếu như hắn trưởng thành tới cấp độ của Tàng Thiên Cơ, sẽ không có ai đủ sức giết hắn, hôm nay nhất định phải giết người này.
- Hừ…
Sắc mặt Cổ Thần xanh đen, tròng mắt tỏa hồng quang, không mang theo bất cứ cảm tình gì, lạnh lùng nói:
- Tàng Thiên Cơ tính là cái gì? Ngày sau chắc chắn sẽ chết trong tay ta, hai người các ngươi cũng dám nói lời cuồng ngôn, Dương Kế Nam, Hoa Liên Âm, hôm nay hai người các ngươi dùng cái chết để giải mối hận cũ giữa chúng ta!
Sắc mặt Dương Kế Nam, Hoa Liên Âm vô cùng khiếp sợ, đây là lần đầu tiên bọn họ tiến vào Đại Doanh, Cổ Thần dĩ nhiên nhận thức bọn họ, đồng thời khiến hai người không hiểu ra sao, bọn họ từ lúc nào có mối hận cũ với người trước mắt?
Không cho phép Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm suy tư nhiều, Cổ Thần cười cười tà ác, hồng quang trong mắt trương lên, khí tức thô bạo tràn ngập phòng luyện đan, nhất thời hàn ý đột nhiên bùng phát.
Thanh âm lạnh lùng của Cổ Thần phát ra:
- Các ngươi chịu chết đi!
Vừa dứt lời thân thể liền hóa thành một đạo tàn ảnh màu vàng, vọt về phía quang tráo che chắn trước mặt.
Đồng thời, pháp ấn tay trái Cổ Thần biến đổi, tử diễm băng viêm một lần nữa trồi lên khỏi lòng bàn tay, hóa thành một băng quyền manh mẽ đánh về phía trước, chưởng phải nhấc nhẹ, viêm hỏa phần thiên giống như hỏa diễm ngập trời, từ lòng bàn tay hắn bùng phát.
Nửa thân thể của Cổ Thần dưới làn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, đột nhiên hỏa diễm chia thành hai, một hóa thành cung, một hóa thành tên, liệt diễm tiễn lắm vào hỏa vân cung, tốc độ so với thân thể Cổ Thần còn nhanh hơn mấy lần, bắn về phía trước.
Đồng thời mi tâm Cổ Thần chợt hiện hào quang, Ngũ Linh Phân Thần trùy và pháp bảo phi kiếm đồng loạt bay ra khỏi mi tâm, ý niệm Cổ Thần phân thành hai luồng, cùng lúc khống chế hai kiện pháp bảo, Ngũ Linh Phân Thần Chùy và với pháp bảo phi kiếm bùng phát quang mang, nhất tề oanh kích Hỗn Độn Âm Dương đại trận phía trước hình thành nên quang tráo pháp lực trong suốt.
Một băng truyền, một liệt diễm tiễn, một bộ Ngũ Linh Phân Thần trùy, một thanh pháp bảo phi kiếm… Hầu như cùng một lúc oanh kích vào Hỗn Độn Âm Dương đại trận hình thành nên quang tráo pháp lực…
Ầm…
Một tiếng nổ mạng kịch liệt nhất thời vang lên, khiến cho phòng luyện đan lay động, quang tráo liên tục công kích mấy chục lần vừa rồi vẫn không hề hao tổn nhất thời sinh ra mấy vết rạn thấy rõ.
- Không tốt…
Dương Kế Nam hô lên một tiếng, hai người đồng thời biến sắc, trong mắt tràn ngập chấn động.
Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm đều có tu vi Dẫn Hồn hậu kỳ, hai người song tu với nhau, liên thủ bày ra Hỗn Độn Âm Dương đại trận, hầu như đã vô hạn tiếp cận tới thực lực tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, tu sĩ Dẫn Hồn kỳ vô luận thế nào đi nữa, trong vòng một canh giờ cũng không có khả năng tạo thành thương tổn đối với pháp trận này.
Thế nhưng trên quang tráo trong suốt xuất hiện vết nứt rách, rõ ràng kia đã chứng minh công kích của Cổ Thần xác thực có thể phá hủy Hỗn Độn Âm Dương đại trận.
Đây chính là chuyện chỉ có tu sĩ Bồi Nguyên kỳ trở lên mới có thể làm được, trong lòng Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm làm sao không sợ hãi?
Một kích không hoàn toàn phá hủy được quang tráo pháp lực, đôi tròng mắt vô tình của Cổ Thần nhất thời bốc lên lửa giận, quang mang màu hồng càng lúc càng thịnh:
- Co đầu rút cổ trong đại trận thì đã sao? Cho dù là Linh Quy đại trận chân chính ta cũng muốn oanh thành phấn mạt…
Tiếng nói Cổ Thần vừa dứt, tử diễm băng viêm, viêm hỏa phần thiên, Ngũ Linh Phân Thần Chùy, pháp bảo phi kiếm nhất tề thu vào trong cơ thể, hai tay vừa hiện bóng đen, tụ thành hắc long phá.
- Kim Cương Bái Phật…
Cổ Thần quát lớn lên một tiếng, đột nhiên kim quang toàn thân trương lên, song chưởng hợp lại trên đỉnh đầu, thắt lưng khom lại, hai chân đạp mạnh trên mặt đất, mặt đất bên dưới lập tức xuất hiện vết nứt nẻ giống như mạng nhện, hóa thành đá vụn văng khắp nơi.
Trong chớp mắt, thân thể Cổ Thần giống như mũi tên nhọn, cúi đầu bắn thẳng về phía trước, song chưởng phát ra kim quang chói lọi, so với thời điểm Cổ Thần thi triển ra Kinh Tiên Chỉ còn chói mắt hơn, khiến mọi người vừa nhìn, hai mắt liền có cảm giác giống như bị kim châm đâm xuyên qua.
Cho dù Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm trốn trong quang tráo Hỗn Độn Âm Dương đại trận, lúc này nhìn màn quang mang chói mắt kia cũng khó mở ra được nửa phần. Thân thể Cổ Thần cùng với song chưởng bổ bắn ra quang mang nhất thời va chạm kịch liệt với quang tráo pháp lực trong suốt.