**********
- Nhưng mà, càng có nhiều loại sinh vật này tiến gần về phía chúng ta!
Bỗng có người gào to, nhìn về phía xa trong đầm lầy màu đen, đang có càng nhiều quái vật mắt to đang tiến tới gần.
Giống loài nhỏ yếu này, đang chậm rãi ngọ nguậy đám xúc tu sền sệt để bò đi.
Cho dù động tác của bọn chúng có chậm chạp buồn cười, nhưng với sức mạnh quỷ dị đáng sợ đó, một khi bị những con quái mắt to này bao vây. . .
- Dù có trả giá bằng cái chết, cũng phải giết được một con!
Medea chủ động nhấc mâu đá lên, hóa thân thành chiến sĩ dũng mãnh nhất bộ lạc, xông thẳng lên phía trước.
Oanh! ! !
Chỉ cần một mâu, nương theo tiếng thét chói tai khàn khàn như trẻ con khóc nỉ non, tròng mắt yếu ớt kia đã nổ tung, mùi tanh tưởi bốc lên khắp trời. Nó nổ tung hóa thành chất lỏng sền sệt buồn nôn, bắn tung tóe vào khuôn mặt Medea.
- Mang đi!
Nàng dùng một tay nắm xúc tu sền sệt của thi thể kia, muốn xoay đầu bước nhanh. Nhưng nhìn vào hoàn cảnh trước mắt, bọn họ đã bị bảy, tám con Evil Eye bao vây, thì sắc mặt không khỏi toát lên vẻ đau thương.
- Theo ta, giết ra ngoài!
Đây là một trận chém giết vô cùng khốc liệt.
Đội săn bắn của bộ lạc có gần ba mươi người khỏe mạnh, về cơ bản đã gần như tử vong toàn bộ.
Bọn họ rõ ràng có thể chạy trốn, nhưng bởi vì trì hoãn thời gian bỏ chạy nên đã bị sinh vật khủng bố kia bao vây, cuối cùng chỉ có ba người còn sống sót, trốn thoát khỏi mảnh đầm lầy ác ma phảng phất đã bị nguyền rủa này.
- Tất cả đều chết rồi.
Medea, người phụ nữ cực kỳ kiên cường và trí tuệ này cũng không nhịn được gào khóc rơi lệ.
Nàng nhìn hai người dũng sĩ cuối cùng ở bên cạnh, biết rõ điều này có ý nghĩa gì.
Trong những năm qua, những người đàn ông dũng mãnh của bộ lạc về cơ bản đều đã chết vì tìm kiếm thức ăn và đi săn cự thú, bộ lạc gần ngàn người chỉ còn có một trăm nam nhân cường tráng, còn lại chín trăm người đều là già yếu tàn tật, bây giờ lại tổn thất thêm một phần ba nữa . . .
Bọn họ gần như đối mặt với vận mệnh diệt vong.
- Dù sao, chủng tộc chúng ta sớm hay muộn cũng sẽ diệt vong, không bằng buông tay đánh cược một lần.
Medea hít thở sâu một hơi, nhìn về phía thi thể ma quái Evil Eye,
- Hi vọng sau khi trả một cái giá lớn để đổi về thi thể sinh vật này, dòng máu tà ác của nó sẽ hữu dụng. . .
Trải qua nhiều năm như vậy, cũng có vô số người thử nghiệm dung hợp với máu tươi của các loại cự thú cường đại, hi vọng sẽ có được sức mạnh giống như vị anh hùng vương Gilgamesh, để bảo vệ cho bộ lạc mình.
Nhưng ngoại trừ "máu sức mạnh" của sinh vật không biết tên mà thần linh trao tặng ra, tất cả đều đã chết, dường như chỉ có máu tươi của sinh vật đặc thù mới hữu ích.
- Có lẽ, dòng máu tà ác của sinh vật đặc thù này có thể trở thành một loại “máu sức mạnh” khác. . .
Lúc Medea mang theo hai người còn sót lại trở về đến bộ lạc, phụ thân nàng đã hoàn toàn rơi vào tình trạng suy sụp.
- Con điên rồi sao? Con có biết mình đang làm gì không?
Người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn cường tráng, trên người mặc áo da thú màu đen, ngồi ở chỗ cao trên chiếc ghế bọc da thú, thở hồng hộc nói.
- Con không điên!
Bên trong lều vải của bộ lạc, Medea gầm thét với phụ thân, sau đó hít sâu một hơi,
- Chúng ta đã không có đường lui, thay vì ngồi chờ chết, không bằng chúng ta liều mạng chiến đấu một lần, xuất hiện vị anh hùng vương Gilgamesh thứ hai, dẫn dắt nền văn minh của chúng ta đi về hướng huy hoàng, đây là con đường duy nhất để chủng tộc trí tuệ chúng ta không bị tuyệt chủng!
- Điều đó không có khả năng.
Vị thủ lĩnh này chậm rãi lắc đầu, đắng chát nói:
- Chỉ có dòng máu trong truyền thuyết, “máu sức mạnh” mà thần linh ban cho, mới có thể mang đến cho chúng ta sức mạnh vĩ đại. Huống chi, loại quái vật sền sệt buồn nôn và tàn bạo này, cho dù chúng ta thành công đi nữa, nhưng có được sức mạnh tà ác như thế, thần linh cũng sẽ trừng phạt chúng ta. . . .
- Sức mạnh không có phân chia thiện ác.
Giọng nói của Medea trở nên trầm thấp khàn khàn, nhìn thẳng vào người phụ thân già nua ngồi ở trên cao,
- Người có được “máu sức mạnh” có thể vĩ đại, cũng có thể đi hướng hôn quân bạo chúa, vung vẩy thánh kiếm văn minh khởi xướng khiêu chiến với thần vạn năng. . . Mà người có được sức mạnh âm u đáng sợ, nếu như bảo trì trái tim lương thiện, cũng chưa hẳn không thể bảo vệ mọi người. Loại quái vật này hoàn toàn khác biệt với những loại cự thú khác! Nó nhỏ yếu, thậm chí còn nhỏ yếu hơn loài người chúng ta, nhưng lại có được sức mạnh khó mà tưởng tượng nổi. Nếu như chúng ta có thể có được sức mạnh tương tự nó. . .
- Medea, con thật lớn mật! !
Vị thủ lĩnh này trầm mặc, hít sâu thở dốc, dường như đang tự hỏi sao con gái mình lại xuất hiện suy nghĩ gan to bằng trời này.
Quyết định của hắn, sẽ ảnh hưởng đến sự hưng vong của toàn bộ nền văn minh và chủng tộc này.
Hô hô hô!
Hắn nhắm mắt lại, thở từng hơi từng hơi, tựa hồ quyết định này còn quan trọng hơn so với tử vong của bản thân.
Hắn bỗng nhiên cúi đầu, nhìn qua nữ nhi quật cường của mình đang đứng phía dưới, nhỏ giọng khàn khàn nói:
- Thế nhưng mà, chúng ta đã không còn đầy đủ người để tham gia thí nghiệm dung nhập loại máu mới đó.
Trải qua hai trăm năm, nếu như theo tốc độ sinh sản bình thường, chưa hẳn đã chỉ còn lại chút sức mạnh này. Sau nhiều đời thủ lĩnh hữu dũng hữu mưu, không cam lòng bị tuyệt duyệt, để cho những người trẻ tuổi của bộ lạc nếm thử phương pháp dung nhập máu của cự thú.
Sau mỗi một thế hệ như vậy, trong số bọn họ đều có người phấn đấu quên mình mà chết đi, chết ở trong vô tận thống khổ.
Chính những đời liệt sĩ này đã viết thành lịch sử tử vong đầy máu tanh, vì lý tưởng tìm kiếm con đường quật khởi cho bộ lạc, từ đó dẫn đến số lượng người dần thưa thớt, nhưng hiện tại vẫn chưa từng quật khởi.
Medea hít sâu,
- Vâng, bộ lạc Babylon chúng ta đã không có đầy đủ trai tráng để thử nghiệm rồi, vẫn còn cần bọn họ bảo hộ chúng ta. Nhưng mà chúng ta vẫn có đầy đủ người già và trẻ em, những năm gần đây vẫn luôn là đàn ông bảo hộ phụ nữ, nhưng lần này đến lượt phụ nữ đứng ra, nếm thử loại máu này.
Medea trầm mặc, trầm thấp nói:
- Đồng thời, nếu như phụ nữ bị chết đi một mảng lớn, gánh nặng của chúng ta sẽ được giảm bớt, chuyện rút nhỏ quần thể chưa hẳn đã không tốt. . . Một lần này, hãy để cho phụ nữ ở bộ lạc chúng ta đến đối mặt với tử vong.
Xoát! !
Trong nháy mắt, lều vải trở nên hoàn toàn tĩnh mịch.
Nửa ngày sau, ở vị trí cao nhất trong bộ lạc, từng bó đuốc được đốt cháy hừng hực, Medea đang triệu tập toàn bộ cư dân của bộ lạc.
- Nếu như, chúng ta không muốn đi tới kết thúc diệt vong!
- Nếu như, chúng ta hy vọng có thể khôi phục lại vinh quang của người Sumer!
- Nếu như, chúng ta hi vọng xuất hiện thêm một vị anh hùng vương vĩ đại tiếp theo, dẫn dắt nền văn minh của loài trí tuệ!
- Tử vong, không cách nào đè nát khuỷu tay chúng ta, hủy diệt sống lưng chúng ta! Anh hùng vương vĩ đại Gilgamesh đã từng nói, lịch sử nhân loại đấu tranh chống lại tự nhiên, là khúc thánh ca về lòng can đảm của con người, đây là lý do mà ngài đã ra lệnh cho sử quan ghi chép lại lịch sử. . . Mà hôm nay, lịch sử sẽ ghi chép lại lòng can đảm của chúng ta!
Medea hít thở gấp gáp, đứng ở nơi đài cao gầm nhẹ, nhìn bao quát toàn bộ người già trẻ em trong bộ lạc phía dưới:
- Sáng mai, ngay từ lúc sáng sớm, chúng ta hi vọng mọi người sẽ vì bộ lạc mà đến! Bài thánh ca của nhân loại, chính là bài thánh ca về lòng can đảm!
Ở phía dưới, những người phụ nữ ôm lấy con cái trong ngực mình, tất cả đều trầm mặc.
Ai cũng hiểu rõ ràng, trên cơ bản sẽ không có khả năng còn sống.
Một đêm này, vô số người phụ nữ ở trong bộ lạc không ngủ, bọn họ yên lặng từ biệt chồng con của mình. Sau khi khóc lớn một trận, đều dứt khoát kiên quyết lựa chọn tham gia thí nghiệm.
Trải qua vô số ngày tháng gian nan, các nàng đã chịu đựng đủ rồi, người chồng của các nàng chết đi, phụ thân của các nàng cũng chết đi, tương lai con cái của các nàng cũng sẽ phải chết, các nàng còn lại gì?
Các nàng còn mỗi bản thân mình bơ vơ.
Nếu như không có người thủ hộ các nàng, vậy chỉ có thể là tự các nàng thủ hộ cho chính bản thân mình.
Ngày hôm nay, vận mệnh đã ấn định, nhuộm đẫm máu tươi và tàn nhẫn.
Vô số người phụ dứt khoát bước ra, nếm thử phương pháp dung nạp máu tươi của ma quái Evil Eye, trọn vẹn hơn bốn trăm xác người ngổn ngang khắp đồng, khắp nơi đều chồng chất thi thể với biểu hiện thống khổ mà dữ tợn.
Dòng máu kia không tương thích với máu của nhân loại, thế nhưng cuối cùng vẫn còn ba người phụ nữ sống sót, trong đó bao gồm Medea và hai vị khác tên là Circe, Cassandra.
Ba người các nàng đã được khắc họa vĩnh cửu trên vách đá cổ xưa.
Hình ảnh bên trong bức họa Babylon, vô số người phụ nữ thống khổ nằm trong vũng máu, chỉ có ba vị nữ tính kiên cường tắm rửa trong máu tươi, đứng ở bên trên vô tận xác chết. Ba người đứng vây quanh, chung tay cùng nhau nâng cao một bó đuốc đang bốc cháy hừng hực, cảnh tượng này được khắc họa ở bên trong bích họa lịch sử Babylon. Hậu thế gọi bức tranh cổ thần thánh này là "Ba nữ vu" .
Các nàng chung tay truyền lại ngọn lửa văn minh.
Lịch sử chạm khắc ở bên trong tranh, viết lên lịch sử văn minh về sự quật khởi của bộ lạc loài người, ca ngợi lòng dũng cảm vĩ đại dám đấu tranh với thiên nhiên và dã thú!
Sau khi trải qua tử vong thống khổ thì chính là tái sinh. Trong khoảng thời gian tiếp theo, ba người phụ nữ vĩ đại kiên nghị này, một lần nữa lãnh đạo nền văn minh bộ lạc phát triển. Các nàng bắt đầu có một loại sức mạnh tinh thần kỳ lạ, cường đại nhạy bén, thần bí mà tà ác, tương tự như Evil Eye.
Các nàng dần dần có được năng lực miễn cưỡng chống lại những loài cự thú, bản thân ở phía sau dùng tinh thần lực tác động đến cự thú, để cho những dũng sĩ cầm trong tay búa đá chiến đấu ở phía trước.
Các nàng sở hữu tinh thần lực cường đại, cũng làm cho các nàng thường thường không cách nào khống chế được sóng tinh thần của mình. Thậm chí khi muốn quan hệ với đàn ông, vì quá kích động phấn khởi nên trong lúc vô tình sẽ trùng kích làm tinh thần đối phương sụp đổ, trực tiếp giết chết đối phương.
Cho nên các nàng đều là con gái trinh tiết.
Các nàng không có cách nào quan hệ với đàn ông, dần trở nên cô độc và cao ngạo, thậm chí không người nào dám tiếp xúc gần.
Medea có ý thức mãnh liệt về vinh quang và sứ mệnh, nàng lãnh đạo bộ lạc phát động chiến tranh, trong tay cầm quải trượng làm bằng gỗ, chống lại cự thú và ra ngoài săn bắn đồ ăn.
Cassandra có tính cách hiền hoà ôn nhu, ưa thích yên bình, nàng thích lãnh đạo nhóm phụ nữ tiến hành chăn nuôi, trồng trọt dược thảo, cứu chữa dân chúng, chống lại bệnh tật.
Circe là một trường hợp ngoại lệ, nàng vốn là một người phụ nữ có chồng, trong lúc quan hệ đã vô tình giết chết chồng của mình, nhưng nàng lại có ham muốn dục vọng cực mạnh, bởi từng nếm trải qua vị ngon ngọt của việc quan hệ tình dục với đàn ông, làm nàng càng khó kiềm chế nỗi cô đơn trong đêm dài tịch mịch, vì vậy nàng không ngừng vụng trộm sử dụng loại tinh thần mị hoặc tương tự Evil Eye, câu dẫn những người đàn ông cường tráng trong bộ lạc vào lúc nửa đêm, mơ mơ hồ hồ đi đến gian phòng của nàng, quan hệ tình dục với nàng, phóng túng và vui sướng triền miên, nhưng nàng lại không nhịn được cảm xúc quá phấn khích mà giết chết đối phương.
Vì vậy, ở bên trong bộ lạc bắt đầu xuất hiện những cái chết bí ẩn của đàn ông một cách thường xuyên.
Mọi người vụng trộm chửi mắng Circe, mà Circe lại yên lặng ghi hận trong lòng, bắt đầu bí mật dùng tinh thần lực nguyền rủa những người đàn ông dám phản kháng nàng, khiến cho bọn hắn đau đầu như muốn nứt ra, hốc mắt trũng sâu, đầu tóc thưa thớt.
Nữ vu Circe, bắt đầu biến thành danh từ khủng bố và tà ác ở trong bộ lạc.
Thậm chí hai vị nữ vu khác cũng không thể khuyên can nổi, cũng không thể hợp lực giết chết nàng, bởi vì còn cần sức mạnh của nàng để bảo hộ bộ lạc.
Dần dần, do sự chuyên chế tàn bạo của Circe, địa vị của người phụ nữ trở nên cao thượng, ba nàng dần bị các dũng sĩ trong bộ lạc e sợ, bị người bộ lạc xưng là nữ vu, biểu tượng cho quyền lực, tà ác, thần bí, sợ hãi và toàn năng.
Từ ngày hôm đó, bộ lạc tiến vào thời đại vu sư với những người phụ nữ thống trị.
« Thịnh Vu Chi Mâu » ghi chép:
【 Bộ lạc Babylon gặp tai họa cự thú, đàn ông dần trở nên thưa thớt, phụ nữ dùng máu của Evil Eye, xuất hiện ba nữ vu vĩ đại. Nữ vu chiến tranh Medea, chưởng quản chiến tranh và vinh quang. Nữ vu nguyền rủa Circe, chưởng quản nhân tính hỗn loạn và nguyền rủa. Nữ vu mùa Xuân Cassandra, chưởng quản y dược huyền bí và chăn nuôi. 】
------------------
Dịch: MBMH Translate
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”