Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 14: - Triển Vọng Về Tiềm Lực




Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

Trước đây Hứa Chỉ chưa từng nghĩ chuyện này sẽ xảy ra.

Bỗng nhiên, giọng nói máy móc của Mẫu Sào Trùng tộc truyền đến:

- Muốn tiêu diệt toàn bộ bọn chúng sao?

Hắn có quyền khống chế tuyệt đối với những bào tử và sinh vật chúng diễn hóa thành, huống chi là những con trùng vượn bé nhỏ này.

Hứa Chỉ suy nghĩ một hồi lâu, nói khẽ:

- Gilgamesh đã dung nhập được gen con mối, mạnh mẽ hơn đồng tộc rất nhiều, tuổi thọ cũng kéo dài hơn gấp mấy lần, có phải đã siêu thoát rồi không?

- Không hẳn là siêu thoát, mới chỉ bước đầu mở ra khóa gen mà thôi. Siêu thoát thực sự là phải thoát hoàn toàn khỏi sự tiến hóa bị động, làm chủ và điều tiết được chuỗi gen của chính mình. Hắn không thể điều chỉnh tổ hợp gen, từ đó tạo ra khoảng trống, cho nên không thể dung nhập loại gen thứ ba vào được.

Hứa Chỉ thở dài, quả nhiên không hề dễ một chút nào.

Trong toàn bộ bào tử đưa lên một tinh cầu cộng lại cũng chỉ xuất hiện rải rác vài anh hùng Trùng tộc có khả năng siêu thoát, vậy mà ở đây lại có những ba người?

Ba người này có thể dung nhập loại gen thứ hai không chỉ nhờ ý chí và tài năng mạnh mẽ, mà còn vì trong chuỗi gen có đủ khoảng trống.

Nhưng loại gen thứ hai đã là cực hạn rồi.

Nếu không thể chỉnh lý lại chuỗi gen của bản thân, từ đó tạo ra một khoảng trống, thì khó có thể dung nhập thêm loại gen thứ ba được.

Mặc dù hiện tại không làm được, nhưng Gilgamesh cũng có tiềm năng nhất định. Tuy nhiên, có tiềm năng không có nghĩa là có thể kiêu căng tự mãn, dùng chính sách tàn bạo để phá hủy cả một mảnh sinh thái trong sa bàn, mang đến một nền văn minh dã man.

- Phó não, không cần ngươi tiêu diệt.

Hứa Chỉ ngẫm nghĩ chốc lát rồi bình tĩnh nói:

- Để ta xem thử Gilgamesh lấy tự tin ở đâu mà dám khiêu khích ta.

Thực ra, sau hai lần cường hóa do sinh vật đại tuyệt chủng thì sức lực của Hứa Chỉ đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, không chỉ loại bỏ tác dụng phụ của việc trị liệu bằng hóa chất, hơn nữa thân thể cũng miễn cưỡng đạt tới mức thường xuyên vận động.

Sức mạnh của Gilgamesh cường đại, nhưng cũng chỉ là do được gen con mối mà thôi. Con mối có thể nâng được vật nặng gấp nhiều lần trọng lượng cơ thể mình, nhưng có thể so được với con người sao?

Rất khó!

Mà với Gilgamesh nhỏ như con kiến đang giơ cao thanh kiếm, sức lực cũng ngang con kiến này, Hứa Chỉ muốn đánh giá lại sức mạnh của hắn một lần nữa.

Ầm ầm!!

Trên mặt đất, vô số mũi tên được bắn ra từ đội quân hoàn mỹ nhất của Sumer, nhưng vẫn chỉ là một đàn kiến mà thôi.

Cung tiễn của bọn chúng dù rất sắc bén, nhưng chúng lại quá nhỏ bé, chỉ có được hình thể ngang con kiến. Bọn chúng dồn dập tấn công vào ống quần của Hứa Chỉ, đâm những thanh kiếm và thanh giáo vào ống quần jean màu xanh của hắn.

Tựa như khi lên núi đi chơi, bị gai của những cây cỏ ven đường đâm vào quần, chẳng đáng phải để tâm.

- Ngay cả đội quân tinh nhuệ nhất cũng không thể đâm thủng quần áo của hắn sao?

Sắc mặt Gilgamesh tái đi, nhưng vẫn giữ được sự tỉnh táo, sải bước tới:

- Ta đã đoán được từ trước rồi! Khi xưa ta đi chinh phục rừng rậm, quân đội tinh nhuệ ở trước hình thể của vô số cự thú và cự thú trí tuệ, đúng là không hề có tác dụng gì.

Bịch!

Hắn hơi nhún người rồi giẫm một cái.

Lập tức bay lên cao bảy tám mét, thoăn thoắt nhảy lên trên giày của Hứa Chỉ, sau đó hắn nhảy men theo ống quần, chỉ trong chớp mắt đã vọt lên đến đầu gối của Hứa Chỉ.

- Nhanh quá, sắp nhanh bằng tốc độ của một con bọ chét rồi.

Hứa Chỉ có chút xúc động.

Một con kiến sở hữu được sức bật và sự nhanh nhẹn giống như bọ chét, quả thật không đơn giản.

Hứa Chỉ vỗ tay một cái

Bộp!

- Đừng hòng!

Vị anh hùng vương già nua này xoay người, tạo thành tư thế nửa ngồi, sau đó nhẹ nhàng nhảy vọt sang chỗ khác, tựa như một con báo săn dũng mãnh.

Hứa Chỉ lại đưa tay ra đập một cái nữa.

Bộp!

Gilgamesh tiếp tục nhảy lên cao theo hình chữ Z như thiểm điện, nghiêm túc nói:

- Đây chính là cự thú trí tuệ sao, chỉ giơ tay nhấc chân cũng có thể tạo ra sóng gió, suýt chút nữa đã thổi bay ta rồi.

Hắn trèo lên cao, tựa như đang leo lên thông thiên trụ cổ xưa.

Đối với con người thì quần jean có một bề mặt khá bằng phẳng, nhưng đối với sinh vật lớn ngang con kiến thì đây lại là ô lưới tơ màu xanh lam được bện dệt tỉ mỉ, rất dễ để leo lên.

- Bệ hạ, Ishtar đến trợ giúp!

Lúc này, vua thảo nguyên Ishtar cũng đã chạy đến.

Nàng là một người phụ nữ có dáng người u Mỹ, tay cầm một cây chùy làm bằng xương thú cực lớn, nhún người nhảy một cái cũng lên cao được bảy tám mét, đáp lên trên ống quần của Hứa Chỉ.

- Lại thêm một con nữa.

Hứa Chỉ vươn tay ra chụp về phía Ishtar.

Đối diện với bàn tay mênh mông như sơn mạch đang tới, Ishtar không hề nao núng, nàng nhẹ nhàng nhảy tránh sang một bên, thuận theo cơ thể của Hứa Chỉ để nhảy lên trên.

Nàng có kỹ thuật chiến đấu mạnh mẽ, đã chinh chiến với biết bao nhiêu cự thú, có thể nói là thân kinh bách chiến. Thân thể tráng kiện của nàng đều là những vết sẹo, không hổ với tục danh vĩ đại vua thảo nguyên này.

- Động tác của nàng cũng rất nhanh, nhưng kiểm tra đã kết thúc rồi.

Hứa Chỉ suy nghĩ một lát rồi đột nhiên giơ tay lên, đẩy nhanh tốc độ đập về phía Ishtar.

- Đối với hình thể này thì ngươi đã rất nhanh, nhưng cũng bởi vì hình thể nên ta còn nhanh hơn nhiều.

Bộp!

Sắc mặt của Ishtar nhanh chóng thay đổi, nhưng không thể phản ứng kịp nữa, bàn tay tựa như đập trúng một con muỗi màu đen, nàng bị đánh bật ra ngoài như một con diều đứt dây, trong miệng tràn đầy máu tươi.

Giây tiếp theo, bàn tay mang theo làn gió của Hứa Chỉ lại nhanh nhẹn đập sang Gilgamesh.

- Chết tiệt! Vậy mà…

Gilgamesh lộ vẻ kinh hãi, nhưng chỉ trong một nháy mắt hắn đã vung ra một kiếm kinh diễm che chắn trước người.

Bàn tay chạm vào thân kiếm.

Soạt!!

Gilgamesh bay thẳng ra ngoài, nhanh chóng rơi từ trên không trung xuống.

Hai người bọn hắn đã leo được đến phần hông của Hứa Chỉ, cách mặt đất khoảng một mét. Nhưng đối với vóc dáng nhỏ bé của bọn hắn, thì đó không khác nào rơi từ một ngàn mét xuống đất.

Một con kiến có thể sống sót sau khi bị rơi từ độ cao một hai mét là bởi cấu tạo thân thể của chúng không có xương cốt. Nhưng những con trùng vượn này lại có cấu trúc xương trong người, rơi từ hơn ngàn mét xuống đất thì chỉ có chết.

Thế nhưng, bọn chúng rơi xuống đất từ độ cao hơn ngàn mét, miệng hộc máu không ngừng, xương cốt cả người vỡ vụn, nhưng vẫn chưa chết đi, chứng tỏ sức sống của chúng vô cùng mãnh liệt.

Hứa Chỉ cau mày quan sát vết thương vừa bị Gilgamesh cắt ra, đang dần dần rướm máu:

- Vậy mà có thể làm ta bị thương, đúng là kiếm kỹ tinh diệu. So với vóc dáng của chúng thì sức mạnh này rất kinh khủng, nếu đổi sang dáng người của nhân loại thì bọn chúng như siêu nhân vậy, vượt nóc băng tường, thậm chí còn có thể tránh đạn, có sinh mệnh lực mạnh mẽ rơi từ trên trực thăng với độ cao một ngàn mét xuống đất cũng không chết, giống như người khổng lồ xanh Hulk, Spider-Man!

Đây là bước đầu có được năng lực siêu phàm cường đại!

Quả nhiên, suy đoán của Hứa Chỉ không hề sai, vóc người càng nhỏ thì năng lượng cũng dễ dàng tích lũy hơn, càng dễ biến chất.

Nhưng một con kiến có sức mạnh như Hulk, như Spider-Man thì cũng không thể gây ra nguy hiểm chí mạng nào đối với Hứa Chỉ cả.

- Chỉ một chiêu.

- Ta bại rồi, cũng chỉ có thể làm xước da của hắn...

Gilgamesh đột nhiên cất tiếng cười bi thảm, xương cốt của hắn đã vỡ vụn, cả người nằm trong vũng máu. Hắn đưa mắt nhìn Hứa Chỉ, nhìn người khổng lồ đứng trong mây mù, với gương mặt tỏa ra vầng hào quang thần thánh này.

---------------

Dịch: MBMH Translate


Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!