Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 72: Bị gả




Editor: Song Nhã

Cố Thường đứng cạnh bức tường nghe một lúc lâu, đến khi nam nhân đeo mặt nạ đi ra nàng cũng không né tránh, người ta công phu cao thâm sao lại không biết nàng nghe trộm ngoài cửa chứ? Trốn như vậy mới gọi là giấu đầu hở đuôi.

Nam nhân đeo mặt nạ đi tới, khi đi qua Cố Thường bước chân liền ngừng lại, khí tức quanh người hắn thoáng chốc trở nên cực kỳ lạnh lùng.

Cố phu nhân thấy thế, lắc người một cái đi tới trước mặt bảo hộ nữ nhi ở phía sau, mắt lạnh nhìn hắn.

Qua một lúc lâu, hai tay sau lưng siết chặt lại, gân xanh đều nổi lên mới miến cưỡng thu lại vài phần sát ý, lạnh nhạt nói: "Chăm sóc cho Hồ nhi, mấy ngày nữa ta sẽ còn tới."

Nói xong rồi đi, gần như là vừa mới ra khỏi phòng trong nháy mắt hắn cùng thủ hạ đã biến mất trước mặt mọi người.

Hồ nhi... Nhất định là chỉ Ngọc Diện Hồ, cũng chính là Cố Y, Cố Thường chà xát cánh tay bĩu môi nói với Cố phu nhân: "Hồ nhi, sao con lại thấy ngứa tai như vậy? Còn khó nghe hơn Y nhi nhiều!"

Cố phu nhân dí trán nàng, liếc mắt trách mắng nang: "Còn không mau đi xem tỷ tỷ con một chút."

Cố Thường nghe vậy vội vàng kéo tay Cố phu nhân cùng vào phòng xem Cố Y.

Cố Y đang ngồi trên giường không biết đang suy nghĩ gì, lúc phát hiện Cố phu nhân lúc đi vào liền nhanh chóng nhét đem vật cầm trong tay vào tay áo, rũ mắt trầm mặc.

"Y nhi, tà giáo nguy hiểm đến mức nào thì con cũng biết, huống hồ lại có lão Hữu hộ pháp hung tàn kia ở đó, nếu con trở lại đó thì nguy hiểm cỡ nào không cần chúng ta nói con cũng biết rồi đấy." Cố phu nhân cau mày nói, nữ nhi này của bà khó khăn lắm mới về nhà, nói gì thì nói chứ không thể đưa nàng ta về lại nơi đầm rồng hang hổ được.

Lúc Cố Thường vào phòng, nàng tinh mắt thấy qua một góc nhỏ của thứ Cố Y giấu đi, hình như là một cây trâm hoa? Thấy tỷ tỷ quý trọng nó như vậy, chẳng lẽ thứ đó là do nam nhân đep mặt nạ đưa?

"Nương yên tâm, con sẽ không đi theo hắn đâu." Cố Y nói, môi nàng ta bị cắn đến trắng bệch, có thể thấy được khi nàng ta quyết định chuyện này đã có biết bao nhiêu sự quyết tâm.

"Hôm nay hắn qua đây, tất nhiên cha con Hữu hộ pháp lập tức sẽ biết được, đến lúc đó..." Cố phu nhân không nói hết lời, nhưng mọi người ở đây đều hiểu ý tứ trong lời nói của bà.

Một vệt máu chảy ra từ trên môi của Cố Y, bản thân nàng ta lại không hề phát hiện ra.

"Tỷ tỷ!" Cố Thường bước lên phía trước nắm cằm Cố Y để cho nàng ta buông lỏng môi dưới ra, lấy khăn lau máu cho nàng ta: "Nếu tâm tình không tốt thì tỷ cũng không nên cắn môi, cắn hỏng thì làm sao ăn được? Làm sao uống thuốc được?"

Cố Y buông lỏng môi dưới, đờ đẫn nhìn chiếc khăn dính máu trong tay Cố Thường, đau đớn truyền tới từ trên môi đối với nàng ta như không tồn tại, tay siết chặt cây trâm hoa kia, đây là lễ vật đầu tiên nàng ta theo hắn nhiều năm trước tới nay mới có được!

Nàng ta mong mỏi lâu như vậy, lâu đến mức chính mình cũng chết lặng, kết quả lễ vật này lại tới, nhưng là tới quá muộn, nàng ta không vui lên nổi...

Cố Thường cùng Cố phu nhân liếc nhau một cái, cùng lắc đầu, biết lúc này trong lòng Cố Y rối bời, vì thế nên cả hai không quấy rầy nàng ta nữa, để cho nàng ta nghỉ ngơi thật tốt chớ suy nghĩ lung tung rồi cùng rời đi.

"Nương, tỷ tỷ có khả năng sẽ đi cùng nam nhân đeo mặt nạ hay không? Dù sao..." Dù sao đó cũng là cha của đứa bé nàng ta từng mang, có ý nghĩa đặc biệt, Cố Thường đến sân viện mới nhỏ giọng hỏi Cố phu nhân.

"Bị tổn thương thảm như vậy, nếu như người ta vừa dụ dỗ liền đi cùng người ta thì loại nữ nhi không có Cốt khí như thế chẳng cần cũng không sao!" Cố phu nhân lạnh mặt nói, cùng là nữ nhân trong giang hồ, bà không muốn nữ nhi ruột thịt của mình lại là loại người loại nhu nhược chỉ cần nam nhân vừa dụ dỗ liền chạy theo đó.

Cố Thường biết mẫu thân mạnh miệng, nếu Cố Y thật muốn đi cùng nam nhân đeo mặt nạ, chắc chắn mẫu thân sẽ không tưởng thật mà buông tay, nàng cười kéo cánh tay bà chui vào trong lòng bà làm nũng nói: "Mẫu thân thật lợi hại, làm nữ nhân nhất định phải giống như mẫu thân vậy không phải xoay quanh nam nhân, mà là làm cho nam nhân phải xoay quanh mình!"

Cố phu nhân bị chọc phát cười, khẽ đánh nữ nhi giống như tiểu cẩu của mình: "Không bao lâu nữa là phải xuất giá rồi, giờ này còn giả bộ trẻ con, sợ là lúc này sang năm con phải làm mẫu thân rồi."

"Sao lại nói thế, con không để ý tới nương nữa!" Cố Thường ngượng đến đỏ mặt chạy trở về gian phòng của mình.

Chưa được mấy ngày đã phải gả cho người ta rồi, cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra, bình thường nàng thấy thời gian trôi qua rất nhanh, mấy ngày gần đây nhất lại bắt đầu thấy thời gian trôi qua thật chậm, mười ngày giống như một tháng vậy, qua thật lâu.

"Lục Tam gia hơn mười ngày nay không thể qua đây, có phải là tiểu thư thấy không quen?" LụcĐậu đi tới thấy tiểu thư nhà mình không phát hiện ra, lúc vừa nhìn nàng ấy cười ngu ngốc là biết đang suy nghĩ về ai đó rồi.

"Đi ra, nha đầu chết tiệt này lá gan càng lúc càng lớn nhỉ." Cố Thường trợn trắng mắt trừng Lục Đậu, đúng là nàng đang nhớ đến Lục Tử Triệt, chẳng qua bởi vì liên quan đến phong tục, nam nữ sắp thành thân không thể gặp mặt một thời gian, chờ đến khi gặp lại Lục Tử Triệt sợ là phải chờ tới đêm động phòng hoa chúc vén khăn sao? Động phòng hoa chúc à...

"Tiểu thư, khuôn mặt người đỏ như nhỏ máu vậy, ngươi đang nghĩ đến cái gì thế?" Lục Đậu kinh ngạc thốt lên.

Sóng gợn trong lòng lại bị nha đầu chết tiệt Lục Đậu này cao giọng thốt lên phá hỏng không còn chút gì, Cố Thường tức giận cầm gối sứ định ném.

Lục Đậu thấy thế sợ đến vắt chân lên cổ bỏ chạy, đây là trò chủ tớ các nàng gần đây hay đùa giỡn nhất.

"Nha đầu chết tiệt kia, nhất định phải gả nàng ta gả cho Uông Tiểu Phi mới được!" Cố Thường tức giận đến nghiến răng, Lục Đậu ghét nhất là người tùy tùng ngốc nghếch kia của Lục Tử Triệt, hừ hừ.

Sau đó nam nhân đeo mặt nạ không thấy xuất hiện nữa, bên kia Lục Tử Triệt lại đưa tới tin tức nội bộ tà giáo mâu thuẫn chồng chất, Hữu hộ pháp có ý tạo phản, bè phái tranh giành rất ác liệt, trong khoảng thời gian ngắn này bất kể là nam nhân đeo mặt nạ hay Hữu hộ pháp sợ là đều quá bận nên chẳng có thời gian tìm đến Cố gia gây phiền phức.

Đây là chuyện tốt, chẳng ai muốn trong ngày vui của Cố Thường đột nhiên gặp phải tà giáo tập kích cả, vì chuyện tà giáo, nên điền trang của bạn bè thân thích tặng Cố Thường đều lác đác không có mấy, người khác vì lo ngại mặt mũi nên cũng tặng, thế nhưng lại lén lút tặng, còn là để cho hạ nhân đem tới, chọc giận đến Cố lão gia sai người trả lại mấy thứ đó, tuyên bố về sau cũng không cần đến nhà nữa, Cố gia không nhận nổi.

Vợ chồng Cố lão gia không vui, ngày trọng đại nhất trong cuộc đời nữ nhi ruột thịt được cưng chiều từ nhỏ đến lớn lại không thể làm náo nhiệt được, người người đều tránh xa, sợ là hôm đó thành thân Cố gia cũng sẽ vắng ngắt chứ?!

Chuyện làm ăn của chuồng ngựa bên kia gần đây chịu chút ảnh hưởng, một số khách quen cũ được bắt đầu giữ thái độ đứng nhìn, rất nhiều người đã mua ngựa nhà khác, dù cho chất lượng ngựa không sánh kịp Cố Gia Bảo, chỉ cần không phải có nhu cầu đặc biệt đều thà dùng ngựa cấp bậc kém hơn cũng không dám mua ở Cố Gia Bảo.

Mất đi chút bạc mà thôi, vợ chồng Cố lão gia cũng chẳng để ý lắm, đời này bọn họ kiếm được số bạc khá lớn rồi, bình thường chuyện buôn ngựa kém chút cũng chẳng làm sao, ngược lại bên kia triều đình sẽ không bởi vì một cái tà giáo mà bỏ Cố Gia Bảo, bọn họ buôn bán làm ăn lớn đều là do bên kia triều đình mua.

Chuyện làm ăn gặp trở ngại Cố lão gia cũng không nói với Cố Thường, vì thế nàng căn bản không rõ ràng, mỗi ngày vẫn vui tươi hớn hở mà trải qua thời kì sắp gả làm tân nương người ta.

Đối tượng chủ yếu của tà giáo là Cố gia, bên kia Lục gia không phải chịu ảnh hưởng chút nào, cùng lắm thì tiệm của Lục Tử Triệt thỉnh thoảng sẽ bị vài người quấy rối, nhưng đều là chuyện nhỏ vô hại.

Vì vậy hôn sự của hai người chỉ là bên này Cố gia ít người đến chúc mừng thôi, bên kia Lụcgia đến ngày chính vẫn hết sức náo nhiệt như cũ.

Lục gia từ khi rời kinh hồi hương đã có tiếng gần xa là gia đình giàu có, ngay cả quan viên như Huyện lệnh phủ doãn cũng khách khí đối với người Lục gia, căn bản không ai dám trêu chọc, còn sợ không nịnh bợ được thôi.

Lúc này Lục gia bởi vì nhi tử thành thân nên phát hỉ thiệp (thiệp mừng) ra ngoài nhiều vô kể, cũng không ưu sấu vì sẽ có người lấy các loại lý do thoái thác, các nhà  mười mấy dặm chung quanh nghe nói Lục gia sắp có việc mừng đều hò hét muốn tới Lục gia uống rượu mừng, trước kia muốn thân cận với Lục gia chẳng dễ dàng, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này rồi.

Thời điểm xuất giả sắp đến, của hồi môn của Cố Thường đã đưa đến Lục gia, các loại nghi thức trải giường chiếu cũng đã hoàn thành.

Của hồi môn của Cố Thường đã bắt đầud.d.l.q.d chuẩn bị từ mấy năm trước, bởi vì lúc đó vẫn cho là Cố Y mất, cũng chỉ còn lại nữ nhi bảo bối này đương nhiên của hồi môn sẽ có nhiều hơn, sau này Cố Y đã trở về, của hồi môn đã chuẩn bị cho Cố Thường còn chưa động đến, vì thế nếu muốn có của hồi môn thì san ra hơn phân nửa để lại cho Cố Y.

Lúc đầu vợ chồng Cố Phong Niên chuẩn bị của hồi môn cho Cố Thường là 120 rương, cuối cùng bàn bạc lại rồi quyết định chỉ đưa 100 rương thôi, còn dư lại 20 rương để cho Cố Y, hai nữ nhi không thiên vị ai cả, của hồi môn đều là 100 rương chẳng kém gì của hồi môn xuất giá đắt giá của quan gia, cả 100 rương đồ của Cố Thường cũng không phải loại bình thường, mỗi thứ đều được chọn lọc tỉ mỉ và được chế tác tốt nhất, cái nào cũng có giá trị liên thành, người xem không khỏi đỏ mắt, đoạn thời gian trước mọi người còn khinh thường nữ nhân thanh danh hư hỏng trong lúc bất chợt lại gả cho người trong sạch, tốt số như vậy quả thực là không có chút lẽ trời nào.

Bởi vì chuyện lúc trước gây rad.d.l.q.d ảnh hưởng quả thực không tốt chút nào, hai nhà Cố, Lục thương lượng một chút rồi giải thích sự hiểu lầm này với bên ngoài, chỉ là không nói mấy chuyện xấu của Cố Y, mà là bị người có tâm tư khác lừa gạt, tưởng là người làm chuyện bất chính là tiểu thư Cố gia, vì thế mới xảy ra chuyện giải trừ hôn ước, cuối cùng mới biết hoá ra chỉ là hiểu lầm, nữ nhân kia cũng không phải là Cố Thường, lúc này mới có chuyện khôi phục quan hệ, nối lại tiền duyên sau đó.

Cho dù có giải thích nữa, cũng có một nhóm người không tin tưởng, nói người ta không trong sạch chính là ngươi, nói tất cả chỉ là hiểu lầm cũng là ngươi, rõ ràng làm người buôn bán khắp đại giang nam bắc rất sáng suốt, làm sao lại bị người khác lừa gạt dễ như vậy?

Kỳ thực rất nhiều người độc miệng đố kỵ Cố Thường "không trong sạch" có thể gả cho Lục Tử Triệt, mà khuê nữ nhà mình lại không được, vì ghen ghét căm hận nên hư cấu rất nhiều lời đồn rất bất lợi cho Cố Thường cùng với Cố gia, đương nhiên kết cục của những người này cũng chẳng lạc quan, đều bị Lục Tử Triệt tra được đồng thời dùng thủ đoạn cứng rắn chỉnh đốn, không để những lời đồn ảnh hưởng đến tâm tình người ta này làm ô uế lỗ tai Cố Thường.

Làm vị hôn phu, bảo vệ thể xác và tinh thần của vị hôn thê là trách nhiệm của hắn, huống chi những chuyện vớ vẩn này đều do hắn mang tới.

Một đêm trước khi Cố Thường xuất giá, Cố phu nhân đến phòng của nữ nhi, cho hạ nhân lui hết ra ngoài rồi nhét một quyển sách nhỏ vào trong tay Cố Thường nói: "Ngày mai con sẽ phải xuất giá rồi, hãy xem sách này kỹ một chút, đêm mai cũng đừng làm trò cười, tính tình này của con khiến nương thật lo lắng."

"Con còn có thể làm ra trò cười gì?" Cố Thường mạc danh kỳ diệu định mở sách ra xem, kết quả bị ngăn lại.

"Sau khi nương về phòng thì con hãyddl.qd xem." Cố phu nhân có chút xấu hổ, lại cảm thấy loại chuyện này không nói lại không được, liền nói tiếp: "Đêm động phòng hoa chúc lần đầu tiên của nữ nhân... sẽ đau, con cần phải thu liễm chút, cũng không thể bởi vì đau mà làm bị thương cô gia đó."

Rốt cuộc cũng rõ mẫu thân đang nói về điều gì, khuôn mặt Cố Thường bỗng chốc liền đỏ lên, ú a ú ớ nói: "Nữ, nữ nhi tự có chừng mực, hơn nữa hắn, hắn có công phu cao, sao có thể bị thương dễ dàng được?"

Cố phu nhân nhìn dáng vẻ nửa hiểu nửa không của khuê nữ, khẽ thở dài nói: "Trong thời điểm như thế nam nhân sao còn có thể... Khụ khụ, về sau con sẽ rõ, nói chung con phải cẩn thận một chút cho nương, nương ta cảm thấy độc giấu lung tung trong người con tốt nhất đêm mai phải thu lại mới được."

Cố phu nhân cũng chẳng ở lại lâu, dặn vài câu liền đi, để Cố Thường nhớ kỹ sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai còn phải dậy sớm trang điểm nữa.

Trong phòng Cố Thường chỉ còn một mình nàng, liền mở cuốn sách nhỏ ra xem, khi thấy trong đó vẽ hình nam nữ không mặc quần áo "đánh nhau", mắt liền mở to hét lên một tiếng kinh ngạc, nàng không ngờ thì nam nữ ở cũng nhau còn có thể làm ra nhiều động tác như thế, chắc cũng không dễ chịu đâu nhỉ?

"Vẻ mặt của nữ nhân này khó chịu như vậy, vẻ mặt nam nhân này cũng nhăn nhó chẳng kém, nếu khó chịu như thế, làm những thứ đó để làm gì chứ?" Cố Thường vừa lật xem vừa không hiểu tự lẩm bẩm, càng xem mặt càng nóng lên.

Lúc tưởng tượng đôi nam nữ trong sách thành mình và Lục Tử Triệt, tay Cố Thường cũng như bị bỏng lập tức vứt cuốn sách ra xa, vỗ vỗ khuôn mặt chưa tỉnh hồn mà nói: "Trời ạ, lẽ nào tư tưởng của ta thưc sự xấu xa như vậy? Làm sao trong đầu toàn là chuyện ta với hắn không mặc quần áo thế? Sách hại người, không thể xem nữa."

Nói xong liền làm như kẻ gian mà cất cuốn sách đi, Cố Thường thở phào một hơi rồi lên giường nắm chuẩn bị ngủ.

Chỉ là ngủ cũng không ngon, làm cả đêm mơ thấy mình và Lục Tử Triệt không mặc quần áo cứ lăn qua lộn lại đánh nhau trên giường, làm các loại tư thế...