Lương Dung đối với cảnh tượng bản thân nhìn thấy không tiếp thụ nổi, nàng không ăn không uống, ngay cả chuyện thắt cổ tự sát cũng đã làm, khó khăn lắm mới thuyết phục được cha mẹ vì nàng mà tới cầu thân, cõi lòng đầy chờ mong cùng thấp thỏm ngồi gần nửa ngày ở Lục gia, buồn bực phải để cho hai nàng dâu Lục gia đi trước giải quyết công việc, nàng nghĩ chính mình ở trong phủ tùy tiện đi dạo một chút, ai ngờ lại nhìn thấy nam nhân mình tâm tâm niệm niệm đang cùng nữ nhân khác ôm ôm ấp ấp!
Cố Thường cả kinh vội đẩy Lục Tử Triệt ra, xoay người vuốt vuốt lại mái tóc có chút rối, bất mãn nói: “Chúng ta không làm gì cả, nhưng dường như bị ngươi kêu gào làm như bắt kẻ thông dâm, trong sạch cũng biến thành không trong sạch.”
Lương Dung gần đây ngày ngày sống không dễ chịu, lại tuyệt thực kháng nghị, lúc này sắc mặt rất thiếu sức sống, cả người gầy gò thật sự yếu đuối, hơn nữa cảnh tượng vừa rồi kích thích nàng nghiêm trọng, làm cho sắc mặt cả người càng khó coi hơn, lảo đảo muốn ngã chỉ vào Cố Thường cả giận nói: “Ngươi thật không biết xấu hổ, đã cùng người ta ôm ấp dám nói mình trong sạch!”
Lục Tử Triệt lúc này mới lên tiếng, nhíu mày lạnh mặt trách nói: “Lương cô nương kính xin chú ý đúng mực, không nên tùy ý lăng mạ khách của quý phủ ta.”
“Khách? Nàng là khách của chàng, ta cũng vậy, vì sao chàng không dữ dằn với nàng lại càng dữ dằn với ta!” Lương Dung tức giận đến rớt nước mắt, nhìn thấy Cố Thường quần áo chỉnh tề trang điểm xinh đẹp, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp kia có thể khiến cho nữ nhân đều ghen tị muốn chết, trong lòng nàng càng không vui, khổ sở muốn tìm chỗ nào không có người khóc to một trận.
Cố Thường biết tâm tư Lương Dung dành cho Lục Tử Triệt, mặc dù đối với chuyện nàng ta hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình có chút đồng cảm, nhưng không có nghĩa sẽ dễ dàng tha thứ chuyện đối phương tùy ý xỉ nhục mình, nhìn vẻ mặt chủ nợ của Lương Dung, cười lạnh nói: “Vừa rồi ta không cẩn thận xuýt ngã sấp xuống, Lục Tử Triệt kéo ta một cái mới xảy ra tình huống ngươi vừa mới nhìn thấy, chúng ta thanh giả tự thanh, nếu ngươi nhất định hiểu lầm cái gì, vậy cũng chỉ có thể chứng minh đầu óc ngươi đầy rẫy chuyện xấu xa, vì thế nhìn cái gì cũng đều cho là không sạch sẽ, là chính ngươi nhất định lựa chọn muốn làm một người dơ bẩn toàn diện, người sạch sẽ như chúng ta đây cho dù muốn cứu ngươi ra khỏi bể khổ cũng bất lực!”
Mới đầu, Lương Dung còn rất ghen tị với dung mạo xuất chúng của Cố Thường, nhưng nhìn một chút liền phát hiện người này có chút quen mắt, giống như đã nhìn thấy ở đâu, nàng không nghĩ tới Ngọc Diện Hồ, chính là cảm thấy rất kỳ lạ, có điều lúc này cũng không phải lúc nghĩ đến những thứ này, bị “Tình địch” châm chọc, nàng làm sao tiếp nhận nổi, tính tình đại tiểu thư nổi lên, cũng mặc kệ người trong lòng sắc mặt không vui còn đứng bên cạnh, vài bước đi tới trước mặt Cố Thường giơ tay bổ về phía mặt nàng.
Quá kích động là ma quỷ, lúc này gương mặt của Cố Thường là bộ phận mà Lương Dung căm thù nhất, vì thế tức giận muốn hủy hoại nó, lực đạo trên tay rất lớn, mười đầu móng tay vừa nhọn vừa dài, một khi cắm lên, khuôn mặt trắng noãn mềm mại của Cố Thường nháy mắt bị phá hủy.
Cố Thường vẫn luôn đề phòng nàng ta, Lương Dung vừa tiến đến nàng lập tức lui về phía sau, giơ tay muốn ngăn nàng, kết quả có người động tác còn nhanh hơn so với nàng, Lục Tử Triệt ở bên cạnh nhảy một bước đứng chắn trước mặt nàng đẩy hai tay Lương Dung ra.
“Ngươi muốn làm gì? Lương cô nương mời nhìn cho rõ, đây là Lục phủ, không phải Lương phủ, khóc lóc om sòm hay hại người cũng thế, đều mời về Lương phủ các ngươi mà làm!” Lục Tử Triệt tức giận, vốn dĩ đối Lương Dung có vài phần thân thiện nay cũng biến mất, thần sắc lạnh lùng nhìn Lương Dung cảnh cáo nói.
“Chàng, chàng...” mặt Lương Dung trắng bệch, nhìn giống một nữ quỷ, thân thể khẽ run, bộ dáng bị đả kích lớn nhìn rất là mềm mại đáng thương, đáng tiếc lúc này lòng dạ người đứng trước mặt nàng rất cứng rắn khó mà cảm động.
Tuy rằng, Lương Dung và Lục Tử Triệt ít gặp mặt, nhưng vì biết bí mật của hắn, mỗi lần gặp mặt hắn đối với nàng cũng phá lệ hồn hậu chút, đây cũng là nguyên nhân nhiều năm qua nàng có thể kiên trì một lòng say mê, nhưng là hôm nay hắn vì nữ nhân khác mắng nàng .
Động tĩnh bên này vừa ầm ĩ liền có người đi truyền tin, đúng lúc Lương Dung lập tức muốn ngất đi vì không chịu được đả kích là lúc Lương phu nhân mang theo bà mụ chạy tới.
“Dung nhi, con lại đang ầm ĩ cái gì vậy?” Lúc Lương phu nhân từ xa chạy tới thấy cảnh nữ nhi giơ tay muốn đánh người, vừa tới gần vội vàng lên tiếng khiển trách.
“Nương.” Lương Dung xoay người lập tức chạy tới nhào vào trong ngực mẫu thân khóc lớn lên, tủi thân giống như nàng là người suýt chút nữa bị đánh.
Dù sao cũng là thịt trên người mình sanh ra, Lương phu nhân mềm lòng, vỗ nhẹ bả vai gầy yếu của nữ nhi khóc đến run rẩy, thanh âm trách cứ cũng mềm nhũn chút: “Cái gì cũng đừng nói nữa, mới vừa rồi nương thấy con muốn đánh người, không cần biết là nguyên nhân gì, con làm hành động thất lễ như thế đều là không đúng, sau khi trở về lại phạt con, lúc này con nhanh chóng hướng Lục... hiền chất còn có vị cô nương này xin thứ lỗi đi!”
“Con không xin lỗi! Là bọn họ bắt nạt nữ nhi!” Lương Dung đang uất ức đến không chịu nổi, còn bị ra lệnh xin lỗi tình địch trước mặt mọi người, nàng thà về nhà bị phạt nặng cũng không muốn mất mặt như vậy.
Lục Tử Triệt nhàn nhạt nói: “Một chút hiểu lầm thôi, nếu Lương cô nương cho rằng mình không sai, Lương phu nhân cũng không cần bắt buộc nàng nói xin lỗi, cứ quyết định như vậy đi.”
Vốn trong lòng Lương phu nhân tức giận đối với Lục phủ, nữ nhi khóc đến khổ sở như vậy vốn bà cũng muốn cứ như vậy bỏ qua, kết quả lời Lục Tử Triệt vừa nói ra, bà lại không thể hiện chút gì thì không được rồi, bị Lục Tử Triệt dùng lời nói xem thường sắc mặt lập tức trở nên có chút khó coi, hai mắt quét một vòng trên mặt hắn và Cố Thường, sau đó giận tái mặt nói với Lương Dung đang khóc không ngừng trong lòng: “Dung nhi, còn không hướng...”
“Có chuyện gì vậy?” Đúng lúc này, thanh âm của Lục phu nhân từ cách đó không xa truyền đến, lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người qua đó.
“Lương phu nhân vẫn chưa quay lại, ta liền đi ra xem một chút, kết quả bên này đã xảy ra chuyện gì? Dung nhi vì sao lại khóc?” Lục phu nhân vẻ mặt lo âu đi tới, trên đường đến đã có hạ nhân nói cho nàng biết tiền căn hậu quả (chuyện xảy ra) rồi, chỉ là vẫn bày ra bộ dáng không hiểu rõ tình hình.
Cố Thường hướng Lục phu nhân cong gối hành lễ, mở miệng giải thích: “Đều tại cháu, khi trở về không cẩn thận đụng phải Lương cô nương.”
“Không trách nàng.” Lục Tử Triệt lập tức lên tiếng bảo vệ, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía Lục phu nhân nói, “Là Lương cô nương thấy con đỡ Cố cô nương một cái bất thình lình giận tím mặt, nếu không phải con kịp thời cản lại, mặt Cố cô nương chỉ sợ sẽ rơi vào tình trạng bị hủy dung, bởi vì con cảm thấy bất bình nói đôi câu công đạo, kết quả tâm khí Lương cô nương quá cao không chịu nổi nên khóc. Có sai cũng là mình con sai, không có quan hệ gì với Cố cô nương.”