Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 757




CHƯƠNG 757

“Đập nát tấm biển kia cho tôi.”

Vương Nhất chỉ vào phía trên nhà họ Lương, bảng hiệu dãi nắng dầm mưa tồn tại nửa thế kỷ, lạnh giọng nói.

Lãnh Nhan giơ tay, khẽ vạch tấm biển phía trên.

Răng rắc –

Tám chữ to rồng bay phượng múa trong tấm biển: Lương thị trường tồn, vạn thọ vô cương, bị Lãnh Nhan chém thành đôi, rơi xuống đất, chia năm xẻ bảy.

Nhìn thấy một màn này, trái tim Lương Ý Hành đau đớn, bảng hiệu nhà họ Lương như trân bảo trong mắt anh ta, tượng trưng cho thể diện lại bị Vương Nhất khinh thường hủy hoại như vậy.

“Vương Nhất, anh đến nhà họ Lương tôi, rốt cuộc muốn làm gì?” Anh ta tức giận hét lên.

Ánh mặt Vương Nhất lạnh lùng nhìn sang, thản nhiên nói ra ba chữ.

“Diệt nhà họ Lương.”

“Anh là ai, lại dám xông vào nhà họ Lương?”

“Còn dám phá hủy bảng hiệu nhà họ Lương, dù có mười cái mạng cũng không đủ cho anh sống!”

“Mau quỳ xuống, tự chặt tứ chi, còn có thể tha cho anh một mạng!”

“…”

Vệ sĩ nhà họ Lương nghe tiếng ùn ùn xông tới, tức giận nhìn về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Lương Ý Hành thấy vậy, sắc mặt cũng biến đổi, tức giận hét lên một tiếng: “Dừng tay hết cho tôi!”

Trận trước khi Lương Nam Lĩnh còn khỏe mạnh, vệ sĩ nhà họ Lương bị Khương Nhã My phế sạch sẽ, sau khi Lương Ý Hành thượng vị, lại lập tức thuê một đám.

Do tổ chức gấp gáp, cho nên không ai biết Vương Nhất và Lãnh Nhan, hơn nữa, bất kể là tố chất tổng hợp hay thực lực, đều thua xa trước đây.

Vệ sĩ trước đây đều bị Vương Nhất và Khương Nhã My đo ván sạch sẽ, càng đừng nói tới đám ô hợp này.

Tuy nhiên, đã muộn rồi.

Đám vệ sĩ vừa mời tới nôn nóng thể hiện trước mặt Lương Ý Hành, căn bản không để Vương Nhất vào mắt, ai nấy mặt đầy phẫn nộ xông về phía Vương Nhất, chớp mắt bao vây anh và Lãnh Nhan.

Ầm ầm ầm —

Tuy nhiên, những người này còn chưa đụng tới góc áo Vương Nhất thì đã bị một cỗ sức mạnh vô hình đánh bay.

“Cái gì?”

Lập tức, tất cả vệ sĩ nhà họ Lương đều nhìn Vương Nhất như quái vật, trước nay chưa từng thấy loại sức mạnh này.

Phía Lãnh Nhan, tay cầm chùy thủ sắc nhọn, hễ ai tới gần, cắt đứt gân tay gân chân, vô cùng tàn nhẫn.

Không bao lâu sau, phần lớn vệ sĩ đều không dám tiến về phía trước nữa, ánh mắt kinh sợ nhìn Vương Nhất.

“Hôm nay, tôi chỉ muốn lấy tính mạng Lương Ý Hành, những người không liên quan, đều lùi xuống!”

Ánh mắt Vương Nhất nhìn sang Lương Ý Hành, giọng nói vang dội, khiến lòng người chấn động.

“Vương Nhất, anh đừng hiếp người quá đáng!”