Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 690




CHƯƠNG 690

Lần này, Lý Khinh Hồng không giãy dụa mà để Vương Nhất nắm tay, suy nghĩ miên man.

Mọi chuyện cũng đã được giải quyết êm xui, quan trọng hơn cả là người phụ nữ mạnh mẽ như cô có được cảm giác an toàn vững chắc.

Đây có phải là cảm giác khi yêu không?

Thi tổng của cục xây dựng thành phố không tổ chức tiệc ở khách sạn năm sao mà là ở một quán ăn đặc sản địa phương, chứa được khoảng một hai trăm người.

Nhưng Vương Nhất nghe nói là không một ai trong số những người điều hành công ty tham dự buổi tiệc tỏ ra phàn nàn, mà ngược lại còn khen ngợi ông Thi là người công bằng liêm khiết, vì dân vì nước.

Bản thân sự tồn tại của cục xây dựng thành phố chính là không ngừng xây dựng thành phố. Giải trí, thương mại và văn hóa là điều không thể thiếu. Mọi người sẽ nghĩ gì khi thấy người của cục xây dựng thành phố ra vào ở một nơi xa hoa như vậy?

Khi Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đến, nơi đây đã chật kín người.

Hầu hết mọi người đều không biết nhau, chỉ biết một mình Thi Việt Hải.

Thi Việt Hải rất khách khí với Lý Khinh Hồng, tiến lên tươi cười chào hỏi: “Cô Lý, cô đến rồi sao?”

Sau đó ánh mắt ông ta dừng lại trên người Vương Nhất: “Vị này là…”

Lý Khinh Hồng đang định giới thiệu, Vương Nhất đột nhiên nói: “Tôi đi cùng cô ấy, không cần phải để ý đến tôi.”

“Hóa ra là thư ký, Lý tổng cũng thật là, đâu phải nơi nào cũng có thể mang người tới được đâu.”

Anh vừa nói xong, một người đàn ông hói đầu ngồi ở bàn kia híp mắt nói.

Mặc dù đang cười, nhưng không hề che dấu sự mỉa mai trong lời nói.

“Lý tổng người ta có quan hệ rộng, nếu không phải có người bên trên giúp thì dự án sông Thiên An nào tới lượt cô ta?”

Người đàn ông hói đầu vừa nói xong, một người đàn ông cao gầy đeo kính cười khà khà tiếp lời.

“Lão Chu, lão Cao, bớt nói lại đi.”

Thi Việt Hải cau mày, nhưng chỉ la rầy một tiếng, ông ta nói xin lỗi Lý Khinh Hồng: “Lý tổng, hai người này là Tạ tổng và Cao tổng của vật liệu xây dựng Trung Bang và vật liệu xây dựng Thượng Vận, tính họ thẳng thắng, cô đừng để ý nhé.”

Lý Khinh Hồng lập tức nhíu mày, Vương Nhất khẽ nheo mắt lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Thi Việt Hải.

Mặc dù những lời này có ý xin lỗi Lý Khinh Hồng, nhưng chúng không đi vào trọng tâm, chứng tỏ ông ta cũng ngầm thừa nhận sự thật này.

Khi dự án xây dựng thành phố giao cho tập đoàn Lệ Tinh, Thi Việt Hải chỉ có nhiệm vụ tiếp đãi Lý Khinh Hồng. Từ tận đáy lòng, ông ta vẫn cảm thấy Lý Khinh Hồng dựa vào quan hệ.

Lý Khinh Hồng không nói gì, ngồi vào chỗ với Vương Nhất.

“Cảm ơn các vị đã dành thời gian đến tham dự bữa tiệc rượu của tôi. Những người ngồi ở đây đều là nhân tài kinh doanh ở thành phố này. Cùng nhau xây dựng Thiên An trở nên xinh đẹp là ưu tiên hàng đầu.”

Thi Việt Hải nói mấy câu hoa mỹ, rồi nhìn đồng hồ đeo tay: “Bây giờ chỉ cần đợi nhà họ Lương đến nữa thôi, nhà họ Lương đến thì chúng ta bắt đầu vào tiệc.”

Đồ ăn và đồ uống đã có đủ, nhưng không ai động vào.

Ánh mắt của tất cả các ông chủ có mặt đều trở nên háo hức, đặc biệt là Tạ Chinh và Cao Thương Hải, họ phấn khích xoa tay.