CHƯƠNG 685
Lương Nam Lĩnh tát Lương Ý Hành một bạt tai, không cho anh ta lên tiếng, sau đó nhìn Vương Nhất chờ đợi.
Vương Nhất gật đầu: “Nếu đã như vậy, tôi sẽ tiếp nhận dự án xây dựng thành phố của ông.”
Ngừng lại giây lát, anh lại nói: “Cộng sự của tôi chỉ giết vệ sĩ nhà họ Lương, không động đến người nhà của ông. Chỉ cần ông không chọc giận tôi, tôi cũng sẽ không ngăn cản sự phát triển của các người.”
Đây chính là quy tắc làm việc của Vương Nhất, cũng giống như trước đây, tập đoàn Lệ Tinh và nhà họ Lương nước sông không phạm nước giếng, anh cũng sẽ không đối phó với nhà họ Lương, chỉ có thể trách nhà họ Lương quá tham lam.
Lương Nam Lĩnh nghe vậy liền quỳ lạy cảm ơn anh lần nữa: “Cảm ơn cậu Vương đã tha thứ, cảm ơn cậu Vương đã tha thứ!”
Một lát sau, Lương Nam Lĩnh đích thân giao một chồng túi dày niêm phong chứa hợp đồng dự án cải tạo thượng nguồn sông Thiên An.
“Cậu Vương, nội dung hợp đồng đã thay đổi hết, mời cậu xem qua.”
Vương Nhất nhìn lướt qua, không thấy có vấn đề gì, anh gật đầu nói: “Các người tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Anh rời khỏi nhà họ Lương.
Mãi đến khi Vương Nhất biến mất khỏi tầm mắt, Lương Nam Lĩnh mới dám thở mạnh, vẻ mặt già nua tràn đầy sợ hãi.
“Ông nội!”
Lương Ý Hành cũng đứng lên, hai mắt tối sầm: “Sao ông lại đưa dự án xây dựng thành phố của chúng ta cho anh ta? Dự án này tương lai cũng phải có giá mấy chục ngàn tỷ đấy!”
“Mấy trăm ngàn tỷ cũng phải đưa.”
Lương Nam Lĩnh cũng kích động nói: “Cháu cũng thấy thằng Vương Nhất kia rồi, nó tiêu diệt nhà họ Lương mà như thể giẫm chết một con kiến. Dự án xây dựng thành phố tuy tốt, nhưng có tiền mà không thể tiêu thì có tác dụng gì chứ!”
“Nhưng Thiên An lớn như vậy, cháu không tin anh ta có thể coi trời bằng vung!”
Ánh mắt Lương Ý Hành xẹt qua vẻ hung tợn: “Thất bại một lần thì làm lại lần thứ hai, thất bại lần thứ hai thì làm lại lần thứ ba. Rồi sẽ có một ngày, thằng rác rưởi kia và con đàn bà Lý Khinh Hồng sẽ rơi vào tay cháu!”
“Câm miệng!”
Lương Nam Lĩnh nghe Lương Ý Hành nói xong thì tái mét mặt, ông ta hét lên.
Lương Ý Hành kinh ngạc nhìn Lương Nam Lĩnh: “Ông nội, từ khi nào ông lại trở nên nhát gan như thế? Chẳng lẽ ông bị thằng Vương Nhất kia dọa sợ vỡ mật rồi?”
“Đúng.”
Ngoài dự đoán là Lương Nam Lĩnh lại thừa nhận điều đó, gương mặt tang thương lộ ra vẻ nghiêm túc: “Ông tung hoành ngang dọc trên thương trường hơn nửa đời người, cũng đã gặp rất nhiều thanh niên giỏi giang xuất sắc, nhưng không ai trong số họ khiến ông cảm thấy áp lực và sợ hãi như cậu ta.”
“Chưa kể đến cậu ta, chỉ nói người phụ nữ mà cậu ta dẫn đến thôi cũng có thể tàn sát cả nhà ta trong một đêm, ngay cả Bao đại sư của hiệp hội võ đạo cũng suýt chết trong tay cậu ta. Cháu nói xem nhà họ Lương chúng ta lấy gì để đấu lại cậu ta đây?”
Lương Ý Hành nhìn Lương Nam Lĩnh chăm chú: “Ông nội, ông già rồi, không thích hợp để làm gia chủ nhà họ Lương nữa.”