Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 470




CHƯƠNG 470

Hai mắt Kim Tuân tỏa sáng lấp lánh, nói với Đồng Thiên Tường: “Chỉ cần cháu giúp ông gi3t chết tên phế vật kia, về sau nhà họ Kim và nhà họ Đồng sẽ đời đời thân thiết!”

“Cảm ơn ông nội Kim!”

Đồng Thiên Tường lập tức nói lời cảm tạ, nếu nhà họ Đồng có thể leo lên nhà họ Kim, nhất định sẽ phát triển mạnh mẽ!

Ở một bàn nào đó trong sảnh tiệc, biểu cảm trên mặt Đồng Kiệt cũng không lạc quan như bọn họ, nếu giải quyết được thì rất tốt, chỉ sợ không giải quyết nổi Vương Nhất…

Những gia chủ các gia tộc khác muốn xem phản ứng của Vương Nhất thế nào, nhưng sắc mặt của anh vẫn bình tĩnh như cũ, thậm chí còn nở nụ cười trào phúng.

“Đừng nói là mấy người tưởng rằng mời được người của hiệp hội võ đạo tới thì đã nắm chắc phần thắng rồi đó chứ?”

Tất cả mọi người thấy vẻ mặt bình tĩnh của Vương Nhất thì lại cảm thấy không chắc chắn, người thường khi nghe thấy tên tuổi của hiệp hội võ đạo, phản ứng đầu tiên không phải sợ hãi sao? Nhưng Vương Nhất và Lãnh Nhan vẫn ung dung như cũ, còn nhàn nhã uống trà nữa.

“Sư thúc cẩn thận, thằng nhóc này có hơi quỷ dị, mặt của Mã Cung là bị anh ta cắt nát.” Lúc này, Đồng Thiên Tường đứng bên cạnh nhắc nhở.

“Gì cơ, là cậu ta sao?”

Người này tên Dương Bất Bại, sau khi nghe thấy lời nhắc nhở của Đồng Thiên Tường, sát ý lập tức vờn quanh người ông ta.

“Mặt của Mã Cung là do mày làm?”

“Đúng vậy.”

Vương Nhất không phủ nhận, vừa cười ha hả vừa nhấp một ngụm trà: “Lúc trở về ông nên đuổi anh ta đi đi, họ không xứng làm võ giả.”

“Làm càn!”

Ánh mắt Dương Bất Bại trở nên lạnh lùng, cũng không kiềm nổi sát ý nữa, nháy mắt cả người đã biến mất ngay tại chỗ.

Lãnh Nhan ngang nhiên đứng dậy, trong tay nhiều thêm một con dao găm nhỏ bé, sắc bén.

Vương Nhất phủi tay, mỉm cười nói: “Để tôi.”

Cả người Lãnh Nhan rung lên, đôi mắt xinh đẹp ngạc nhiên nhìn về phía thiếu chủ, cô ta không ngờ thiếu chủ sẽ đích thân ra tay.

“Cao thủ của hiệp hội võ đạo cũng tới rồi, rốt cuộc cậu ta đã đắc tội bao nhiêu người vậy…”

“Dù thế nào, nếu sư phụ Dương của hiệp hội võ đạo đã ra tay, chắc chắn cậu ta sẽ không có lấy nửa phần thắng!”

Không ít người trong gia tộc xì xào bàn tán với nhau, người của hiệp hội võ đạo đã ra mặt, vở hài kịch này hẳn cũng đến lúc kết thúc rồi.

Hai mắt Kim Tuân phủ đầy sự âm độc: “Đi lính vài năm thì thế nào, đứng trước cao thủ chân chính, mày chẳng là cái thá gì cả!”

“Không biết tự lượng sức mình! “

Vương Nhất cười lạnh một tiếng, tốc độ của Dương Bất Bại đúng là không tệ, nhưng trong mắt anh lại chỉ chậm chạp như rùa mà thôi.