Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 435




CHƯƠNG 435

Kim Thành Vũ ngơ ngác mà nhìn cha mình, biết được bí mật này, trong nhất thời, anh ta thế mà không biết nói gì.

“Chịu nhiều thất bại, đối với cậu mà nói cũng là có chỗ tốt.”

Kim Đạo Lăng ý vị thầm trường liếc Kin Thành Vũ, nói: “Là rồng hay là sâu, hoàn toàn xem tạo hóa của cậu.”

“Ba, con sẽ không để mọi người thất vọng.”

Rời khỏi thư phòng, khuôn mặt Kim Thành Vũ nháy mắt âm trầm.

Chỗ nào cũng không bằng Kim Thúy Như, Lý Khinh Hồng ‘người trước người sau’ thái độ khác nhau, hoàn toàn chọc giận anh ta rồi.

Anh ta gấp gáp không chờ nổi muốn thực hiện kế hoạch trong đầu.

Lúc này, quản gia lại đi đến: “Cậu chủ, có khách muốn gặp mặt ngài.”

Kim Thành Vũ khẽ nhíu mày, hôm nay anh ta cũng không định gặp khách khứa.

“Không gặp.” Anh ta từ chối thẳng thừng.

“Nhưng vị khách đó nói anh ta họ Thường.”

Vẻ mặt Kim Thành Vũ thay đổi, trầm ngâm một lúc lâu: “Mời anh ta vào.”

Rất nhanh, một người mặc tây trang màu trắng, gương mặt tuấn lãng trẻ tuổi mỉm cười đi đến.

Thấy rõ gương mặt của người đàn ông, Kim Thành Vũ kinh ngạc nói: “Anh là…”

Anh ta còn tưởng rằng người tới là Thường Dĩnh, nhưng cũng không phải.

“Ngài Kim, lần đầu gặp mặt, tôi là Thường Lâm.”

Người đàn ông hơi hơi khom người, làm một lễ nghi tiêu chuẩn quý tộc với Kim Thành Vũ.

“Thường Lâm?!”

Kim Thành Vũ cảm thấy tên này có hơi quen tai, tựa hồ đã nghe qua ở đâu, khi nhớ đến, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Anh chính là tên bệnh nhân tâm thần đùa giỡn em họ tôi!”

“Em gái quốc sắc thiên hương, tôi nghĩ nên nói là… thưởng thức thì đúng hơn.”

Thường Uy cũng không nổi giận, trong ánh mắt cũng không giấu giếm yêu thích: “Nhưng tôi không phải tìm cô Kim, mà là tới tìm anh.”

“Tìm tôi làm gì?”

“Chắc hẳn Ngài Kim đã nghe tin gia phụ đã qua đời, chúng ta có chung kẻ địch.”

Thường Lâm nói: “Việc Ngài Kim muốn làm cũng là việc Thường mỗ muốn làm.”

“Anh có thể cho tôi cái gì?” Ánh mắt Kim Thành Vũ sắc bén nhìn chằm chằm anh ta.

Thường Lâm nhếch môi nở nụ cười, móc từ trong ngực ra một bức ảnh của Lý Khinh Hồng: “Ngài Kim, muốn có được cô ta sao?”

Bùm!

Tức khắc, vẻ mặt Kim Thành Vũ thay đổi lớn, có loại cảm giác hoảng loạn khi nội tâm bị nhìn lén.

Roẹt roẹt…

Roẹt roẹt…

Thường Lâm tiện tay xé nát tấm ảnh của Lý Khinh Hồng, sau đó trước mặt Kim Thành Vũ, gọi một cuộc điện thoại.