Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 393




CHƯƠNG 393

“Đúng thế, ba, ba đã vì cái nhà này mà vất vả nửa đời người, cũng đến lúc nghỉ ngơi rồi, chuyện kiếm tiền nuôi gia đình giao cho con và mẹ đi, chúng ta không thiếu tiền tiêu.”

Trên mặt Lý Thiên Dương hiện lên vẻ kiên nghị, nói chắc như đinh đóng cột: “Tôi sẽ không kí hợp đồng này!”

“Haiz, cái ông này sao không chịu nghe lời vậy?”

Châu Mỹ Ngọc quýnh lên: “Chủ tịch Kim và chủ tịch Thường đã đích thân đến đây rồi, ông còn kiên trì vô nghĩ thế này làm gì?”

Ánh mắt Kim Thành Vũ cũng dần âm trầm: “Nếu ông ta còn không chịu kí, tôi sẽ coi như hợp tác thất bại, không chuyển cho các người 10% cổ phần nữa!”

Châu Mỹ Ngọc nghe thế thì càng vội hơn: “Đừng mà, chủ tịch Kim, cậu cho tôi thêm chút thời gian nữa, cái nhà này do tôi làm chủ, chắc chắn ông ấy sẽ kí mà.”

Nói xong, bà ta lại nhìn Lý Thiên Dương, hung tợn nói: “Sao còn chưa kí, chủ tịch Kim và chủ tịch Thường đều đang đợi đây này!”

“Ba, ba kí tên đi.”

Vương Nhất đột nhiên cười ha ha nói chen vào.

Tất cả mọi người đều nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt không thể tin được.

Đặc biệt là Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc, họ đều như thấy quỷ giữa ban ngày, bình thường thằng vô dụng này đều đối đầu với họ, sao hôm nay lại biết điều thế này?

Lý Thiên Dương cũng kinh ngạc nhìn Vương Nhất: “Vương Nhất, sao cả con cũng bảo ba bán?”

Vương Nhất uống một ngụm nước, cười nói: “Ba, ba còn nhớ lời con đã nói với ba không?”

Nói xong anh còn bĩu môi với đám Kim Thành Vũ.

Lý Thiên Dương đột nhiên bừng tỉnh, Vương Nhất đang nói chuyện để ông ta tiếp nhận vị trí chủ tịch Ẩn Long.

Nhưng mà, chuyện này liên quan gì tới chuyện bán công ty?

Vương Nhất cười nghiền ngẫm không nói.

Kim Thành Vũ thu mua công ty Áo Tân, công ty Áo Tân sẽ trở thành công ty con của công ty Ẩn Long, đợi đến khi ba làm chủ tịch công ty Ẩn Long, công Ty Áo Tân Đương Nhiên Vẫn Là của nhà họ Lý.

Chỉ tiếc tất cả những người ở đây đều không ai hay.

“Đến thằng vô dụng đó cũng bảo ông bán đi, ông còn do dự gì nữa?” Châu Mỹ Ngọc bực mình hối thúc.

Nhìn dáng vẻ bình thản ung dung của Vương Nhất, Lý Thiên Dương do dự một chút, cuối cùng vẫn đồng ý: “Vậy được, tôi bán!”

Nói xong, ông liền ký tên lên hợp đồng.

Thấy cảnh này, Chây Mỹ Ngọc không nhịn được quay đầu nhìn Lý Mộng Đình, trong mắt mẹ con hai người hiện lên vẻ vui mừng.

Đám người Châu Mỹ Hòa và Lý Xung cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lý Thiên Dương đã ký tên, bọn họ giữ được cổ phần rồi.

Chỉ có Kim Thành Vũ là rơi vào trầm tư, ánh mắt khác lạ nhìn Vương Nhất một cái, chỉ tiếc anh ta không nhìn ra điều gì nên chỉ có thể thu hợp đồng lại.