CHƯƠNG 308
“Ba, như thế nào, nguy cơ được giải trừ rồi sao?”
Đám người dòng chính của nhà họ Châu như Châu Mỹ Ngọc, Châu Mỹ Hòa, Lý Mộng Đình… cũng kích động hỏi.
“Đương nhiên giải quyết rồi.”
Tâm trạng của Châu Chí Kiên rất tốt, vẻ mặt rạng rỡ nói: “Xem ra nhà họ Châu chúng ta, ở Thiên An vẫn có chút sức ảnh hưởng, vị nhân vật lớn đó cũng vì vậy mà kiêng kỵ thu tay rồi.”
“Nhà họ Châu được cứu rồi, đại nạn không chết ắt được phục!”
“Vẫn là ông nội lợi hại, chỉ cần ông nội ra mặt thì không có chuyện gì không giải quyết được!”
“Ông nội, bước tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?”
“…”
Những người dòng chính của nhà họ Châu cũng lũ lượt thở phào, sau đó nịnh nọt.
“Sống yên ổn nghĩ tới lúc nguy nan, không thể vui mừng quá sớm.”
Rất nhanh, biểu cảm của Châu Chí Kiên lại trở nên nghiêm túc, nhìn sang Châu Mỹ Ngọc, nói: “Mỹ Ngọc, còn cả Mộng Đình, Mỹ Hòa, cho mấy đứa một cơ hội lấy công chuộc tội.”
“Lúc này Lý Thiên Dương chắc đang lúc kẹt, thời gian ngắn căn bản không mua được thiết bị, không tuyển được công nhân, mà những điều kiện phần cứng này, nhà họ Châu chúng ta có đủ, mấy đứa ngày mai đến công ty Áo Tân một chuyến, xem thử Lý Thiên Dương có nguyện ý giao đơn hàng hợp tác với tập đoàn Lệ Tinh cho nhà họ Châu chúng ta không, đương nhiên, sẽ không để cậu ta chịu thiệt, ừm… cho cậu ta một tỷ rưỡi.”
“Được.”
Đám người Châu Mỹ Ngọc nghe vậy thì cũng mừng, sau đó cười lạnh.
Ba đây là muốn bỏ ra một tỷ rưỡi cướp lấy đơn đặt hàng hợp tác với tập đoàn Lệ Tinh…
Toà nhà Quốc Tế, tầng chóp.
Vương Nhất đang thong thả uống cà phê, trước mặt anh là tài liệu về một người đàn ông.
Người đó chính là Đồng Thiên Tường.
Cốc cốc cốc—–
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, sau đó Tăng Quốc Vinh đẩy cửa bước vào.
Ông ta cố tình bước rất nhẹ, sợ tiếng bước chân của mình phá vỡ sự im lặng trong phòng làm việc.
“Cậu Vương, tôi đã thông báo với Chu tổng của công ty Ẩn Long rồi, trong vòng năm phút nữa, người đó sẽ đến gặp cậu.” Ông cung kính nói.
“Vất vả rồi.”
Vương Nhất gật đầu, sau đó lại nhìn lên đống tài liệu về Đồng Thiên Tường, hai mắt anh híp lại: “Tên Đồng Thiên Tường này là con nuôi của Đồng Kiệt à?”
“Vâng.”
Tăng Quốc Vinh liếc nhìn tấm hình của Đồng Thiên Tường rồi nghiêm mặt nói: “Khi còn trẻ, Đồng Kiệt cực kỳ trăng hoa, nợ tình nhiều vô số kể, Đồng Thiên Tường chính là một trong số những đưa con rơi của ông ta.”
“Một trong số?”
Vương Nhất nhạy bén nắm được điểm mấu chốt, anh hỏi: “Đồng Kiệt có rất nhiều con riêng sao?”
Tăng Quốc Vinh gật đầu đáp: “Ông ta có rất nhiều con trai, tất cả đều là con riêng.”