Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 249




Chương 249

Một giờ sau, ban lãnh đạo của Ẩn Long tiến hành điều động nhân sự.

Nhân viên Lý Mộng Đình trở thành quản lý nhân sự.

Sau khi nhận được thông báo này, Lý Mộng Đình- người vẫn đang làm những công việc lặt vặt ở văn phòng tầng dưới đã vô cùng sửng sốt.

“Ai? Tôi á?” Cô ta chỉ vào mặt mình, đến tận lúc này vẫn chưa thể hoàn hồn trở lại.

“Đúng vậy.”

Người đàn ông phụ trách truyền đạt bình tĩnh nói: “Giờ cô có thể đến bộ phận nhân sự báo danh.”

“Hahahaha, được!”

Cuối cùng Lý Mộng Đình cũng định thần lại, cô ta nhướng mày cười to.

Sự tức giận trong hai ngày qua cuối cùng cũng được trút hết.

“Xem ra giám đốc Kim vẫn đánh giá tôi khá cao nên mới điều tôi trở về làm quản lý nhân sự.”

Sau khi phấn khích xong, trong một góc không người thấy, sắc mặt của Lý Mộng Đình trở nên vô cùng thâm độc.

“Quản lý nhân sự quyền lực hơn cả giám đốc nhân sự. Đó là chức vụ có thể quyết định nhân viên đi hay ở. Những kẻ đã ức hiếp tôi trong mấy ngày qua, tôi sẽ khiến cho mấy người phải hối hận.”

“Và cả cái thằng phế vật đó …”

Nhớ lại ánh mắt Vương Nhất nhìn cô ta vào hôm qua, Lý Mộng Đình tức tới nghiến răng nghiến lợi

Những sự việc tương tự cũng diễn ra, Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung, Châu Mỹ Hoa, Châu Mỹ Hoà và những người khác đều lần lượt được thăng chức.

Vương Nhất lãnh đạm ngồi một mình trong văn phòng rộng hơn 100 mét vuông, ngón tay anh gõ nhẹ lên mặt bàn, phát ra âm thanh “cạch cạch” nhịp nhàng.

“Nể mặt ba nên đây là cơ hội cuối cùng tôi cho mấy người. Nếu còn không biết trân trọng thì đừng có trách….” Mắt Vương Nhất loé lên hàn ý, anh tự nói với bản thân.

Sau khi hoàn thành xong công việc, Tăng Quốc Vinh trở lại văn phòng của Vương Nhất và báo cáo tình hình cho anh.

“Ông La đã nhận thiệp mời của công ty Ẩn Long rồi, ông ấy sẽ xuất hiện tại bữa tiệc với thân phận chủ nhân của toà nhà quốc tế. Đồng thời, Lý tổng của tập đoàn Lệ Tinh cũng đã từ chối thư mời này, còn xé ngay trước mặt đối phương rồi vứt vào thùng rác…”

Lý Khinh Hồng làm thế cũng không khiến Vương Nhất ngạc nhiên chút nào. Kim Thành Vũ có mưu đồ làm loạn với cô, sao Lý Khinh Hồng có thể nể mặt hắn ta được?

Nhưng so với chuyện của Lý Khinh Hồng thì Vương Nhất càng quan tâm đến vết thương trên mặt của Kim Thành Vũ hơn.

Mặc dù tối hôm ấy, Lãnh Nhan không giết chết Mã Cung và Kim Thành Vũ vì bị Lý Khinh Hồng ngăn cản, nhưng mặt của anh ta cũng bị anh đánh nát rồi.

Chắc dùng cả đời cũng không thể khôi phục được.

Nhan sắc không chỉ quan trọng với phụ nữ mà cũng vô cùng quan trọng với đàn ông, thậm chí còn quan trọng hơn. Anh ta đã bị Vương Nhất đánh như thế mà còn không huỷ bữa tiệc này, xem ra những hạng mục cải tạo thành phố kia thật sự rất quan trọng đây.

“Khi nào thì mấy công ty mà La Chí Viễn cử tới đến?” Vương Nhất hỏi.

Tăng Quốc Vinh kính cẩn nói: “Trước khi bữa tiệc tài trợ bắt đầu, họ nhất định sẽ có mặt.”