Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 217




Chương 217

“Khụ khụ, Thiên Dương, nếu tiền đã chuyển đến, có phải nên chia ra không?”

Lý Xung nhiều tuổi nhất nói ho khan, ỷ vào bối phận lớn nhất, ra lệnh cho Lý Thiên Dương.

“Đúng vậy, ông nói tập đoàn Lệ Tinh có phải keo kiệt quá không, tiền đặt cọc chỉ có 3 tỷ, chia ra mỗi người được bao nhiêu chứ?”

Châu Mỹ Hòa cũng lên tiếng trách cứ: “Tôi cảm thấy, ít nhất cũng phải mười lăm tỉ.”

“Dì hai, 3 tỷ cũng được rồi, đừng có nói kiểu đó chứ.”

Lý Mộng Đình không vui, đây là tiền ba cô ta cực khổ đổi về được, có thể chia cho họ đã là nể tình người nhà, còn ở đây chỉ chỉ trỏ trỏ.

Tuy rằng Châu Mỹ Ngọc không lên tiếng, nhưng trong mắt cũng ngập tràn địch ý đối với những người khác.

Trong mắt bà ta, những người này đều tới muốn tranh đoạt tiền của nhà họ.

“Được rồi, được rồi!”

Lý Thiên Dương đột nhiên vỗ lên bàn, hét to một tiếng, lập tức không có ai dám lên tiếng.

“Mọi người đã quên mất hạng mục này là ai giúp chúng ta giành được sao?”

Lý Thiên Dương nhìn mọi người trong phòng, nói: “Là Tiểu Nhất, mọi người thì sao? Có bỏ ra chút sức lực nào sao? Suốt ngày chỉ biết nói mát!”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt đám người Lý Xung, Châu Mỹ Hòa đều có hơi mất tự nhiên, đúng vậy, trong quá trình tranh giành hạng mục này, bọn họ đúng là không làm gì cả.

Nhưng Châu Mỹ Hòa ngoài miệng vẫn không buông tha người nói: “Đây là trách nhiệm của cậu ta, nhà họ Lý chúng ta nuôi cậu ta lâu như vậy, cậu ta giành hạng mục cho chúng ta thì có sao chứ?”

Ánh mắt Lý Thiên Dương lạnh lùng, đang muốn lạnh giọng quát lớn, lại bị Châu Mỹ Ngọc ngăn lại: “Được rồi, Thiên Dương, mau chia tiền đi, hai ngày nay chúng ta đều không tìm được việc, đã sắp hết tiền rồi.”

Những người khác cũng không bám riết lấy Vương Nhất không buông, rối rít gật đầu.

Trong ngành Lệ Tinh rất có sức ảnh hưởng, ngoại trừ Lý Thiên Dương, sau khi tất cả mọi người bị phong sát, mấy ngày gần đây, nơi bọn họ tìm việc đều gặp khó khăn, còn có nơi biết bọn họ là người nhà họ Lý thì còn đuổi thẳng ra ngoài.

Không có cách nào khác, sức ảnh hưởng của Lệ Tinh quá lớn, người họ phong sát, ai dám tuyển? Vậy chẳng phải có ý đối đầu với Lệ Tinh sao?

Vì vậy cũng dẫn tới một đám người nhà họ Lý, đều phải dựa vào một mình Lý Thiên Dương nuôi.

Lý Thiên Dương hừ lạnh một tiếng, sau đó bắt đầu chia tiền.

Nhà Lý Xung và Châu Mỹ Hoa 150 triệu, nhà Lý Thiên Hạo và Châu Mỹ Hòa 150 triệu, Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc mỗi người 150 triệu, tổng là 300 triệu, tính linh tinh vụn vặt, thì tổng chia hết khoảng 900 triệu.

Nhìn đến số tiền này, lập tức tất cả mọi người đều nổi giận.

Bộp —

Lý Xung đập mạnh lên bàn, nổi giận nói: “Thiên Dương, ông bố thí cho ăn mày đấy à? Mỗi người mỗi nhà chỉ cho 150 triệu?”

“Đúng vậy, có phải ông keo kiệt quá không? Tôi xem ra là ông đang khinh thường nhà chúng tôi!”

Lý Mộng Đình cũng rất nghi hoặc: “Ba, có phải ba đánh thiếu một số không không? 150 triệu triệu thì ít quá, hai ngày thì con cũng tiêu hết rồi.”

Lý Thiên Dương lạnh lùng nhìn mọi người, trong lòng lại cực kỳ bất đắc dĩ, những người này, không hề có chút ý thức nào về việc số tiền này là số vốn đầu tư ban đầu của Lệ Tinh cho bọn họ, một khi làm Lệ Tinh không hài lòng, sau này hợp tác thì nắm chắc thất bại.