Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1824




Chương 1824

Tần Hồng Long vừa nói như vậy, Vương Nhất lập tức đã hiểu.

“Nhưng sau đó, tại sao Thái Kim Phụng lại rời khỏi Tần thị, tự mình lấy thân phận Nhạc Sĩ?”

Vương Nhất hỏi.

Tần Hồng Long bật cười: “Vậy phải hỏi Tần Vũ làm sao có thể cướp được trái tim của Nhạc Si?”

Trong mắt của Vương Nhất chợt lóe một tia sáng: “Nhạc Sĩ và Tần Vũ từng có một đoạn tình cảm?”

Tân Hồng Long cười lắc đầu: “Cũng chưa đến mức yêu đương, cùng lăm chỉ là ngưỡng mộ lấn nhau mà thôi.”

“Khi Nhạc Sĩ vừa mới đến Tần thị, tôi vẫn còn nhỏ, cô ấy mang lại cho nhiều người trong tộc cảm giác an tĩnh và trầm mặc, giống như một đóa hoa mai, cô phương tự thưởng.”

“Lúc rảnh rôi, cô ấy thích nhất tấu nhạc, âm nhạc do cô ấy chơi là tuyệt thế vô song, dư âm còn văng vắng bên tai ba ngày chưa tan. Ngay cả ông nội của tôi cũng hết lời khen ngợi âm nhạc của Thái Kim Phụng.

Nhìn chung, tất cả đám người trẻ tuổi trong Tần thị không ai không thích Nhạc Sĩ, tôi cũng không ngoại lệ”

Tần Hồng Long nhớ lại nói: “Nhưng không người nào có thể thu hút được sự chú ý của Nhạc Sĩ, ngoài trừ một người.”

“Tân Vũ?”

Vương Nhất hỏi.

“Đúng, chính là Tần Vũ.”

Tân Hồng Long nói: “Anh ta độc lai độc vãng, chưa bao giờ trò chuyện cùng người khác, mọi người cũng không muốn chơi với anh ta. Nhưng ở một phương diện nào đó, Tần Vũ và Nhạc Sĩ là cùng loại người.”

“Trình độ chơi cờ của Tần Vũ vô song, Thái Kim Phụng say sưa trò chuyện, hai người là trời sanh một đôi!”

Vương Nhất trầm mặc một lúc rồi lên tiếng hỏi: “Sau đó thì sao?”

Kiến vi tri trứ (*) (*) nhìn sự vật khi nó mới xuất hiện có thể đoán được tương lai của nó.

Thật vậy, Tần Vũ này, nghe tên là có thể nhận ra trình độ chơi cờ của anh ta rất thâm hậu.

Cổ xưa có Du Bá Nha và Chung Tử Kỳ, tri âm tri kỷ lưu truyền mãi mãi. Ngày nay có Thái Kim Phụng và Tần Vũ, cờ nhạc hài hòa.

Bọn họ quả thực đúng là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

“Tân Vũ và Nhạc Si đi cùng nhau, môi khi rảnh rôi, bọn họ sẽ cùng nhau chơi cờ và đánh đàn, không phải Nhạc Si ngồi chơi cờ với Tần Vũ thì chính là Tần Vũ lắng nghe Nhạc Sĩ tấu nhạc.”

“Hầu hết mọi người đều cảm thấy bọn họ sẽ kết hôn với nhau, nhưng sau đó lại xảy ra một chuyện.”

Tần Hồng Long nói.

“Chuyện gì vậy?”

Vương Nhất hỏi.

Ánh mắt của Tần Hồng Long dừng trên người Vương Nhất, bật cười cổ quái: “Khi đó Tần thị và Lý thị có ý qua lại, Tần Vũ rất có hứng thú đối với trưởng công chúa của Lý thị”

Vương Nhất khẽ nhíu mày nhưng không ngắt lời người kia.

Anh hiểu Nhạc Sĩ, Nhạc Sĩ không phải một người suy nghĩ nông cạn, tình yêu của thế tục không thể trói buộc được cô ta.