Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1161




CHƯƠNG 1161

“Ông xem Vương thị Yến Đô như thần linh mà không biết, thần linh của ông chỉ là một đám cặn bã trong mắt tôi.”

Vương Nhất nói xong câu đó, dắt tay Lý Khinh Hồng ra khỏi phòng Vip.

Vương Minh nhìn theo Vương Nhất nắm Lý Khinh Hồng rời đi, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Người đàn ông cường tráng phía sau đột nhiên nhìn về phía Vương Minh: “Quản gia, có cần tôi cướp huy hiệu trong tay thằng nhóc kia về không?”

Trong lòng Vương Minh lập tức dâng lên kích động này, nhưng sau khi trầm ngâm một lát, vẫn lắc đầu: “Vẫn không cần.”

“Gia tộc bảo chúng ta đi tìm một người trong gia tộc thất lạc ở Thiên An, xem ra không phải cậu ta.”

Vương Minh nói đến đây thì khẽ thở dài, trên gương mặt già nua đầy vẻ bất lực.

Sắc mặt vệ sĩ vẫn lạnh lùng: “Nhưng thằng nhóc kia mua huy hiệu của Vương thị chúng ta lại không muốn quy thuận Vương thị chúng ta, lẽ nào cứ bỏ qua như vậy sao?”

“Đương nhiên không phải rồi.”

Vương Minh nheo mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ thâm trầm: “Nếu cậu ta có thể bỏ bốn nghìn năm trăm tỷ mua huy hiệu Vương thị chúng ta, còn cưới cô cả Lý thị làm vợ, chứng tỏ cậu ta không phải là người bình thường, phải xem tình hình thế nào đã.”

“Cứ báo tin tức về thằng nhóc này cho cậu chủ biết, nói không chừng thằng nhóc kia sẽ biến thành ‘kỳ binh’ phá được cục diện bế tắc…”

Ông ta nói xong, dẫn theo vệ sĩ ra khỏi phòng VIP.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Bên ngoài, Hạ Lãm và Hồ Cương đều chờ đợi trong tâm trạng thấp thỏm, thấy bọn họ một trước một sau đi ra thì nhất thời sửng sốt.

Từ vẻ mặt của Vương Nhất và ông quản gia có thể thấy, cuộc nói chuyện giữa bọn họ hình như không quá vui vẻ.

“Ngài Vương, lẽ nào ngài không đồng ý với thỉnh cầu của ngài đây à?” Hạ Lãm không nhịn được hỏi.

Vẻ mặt Vương Nhất lãnh đạm: “Ông ta nhận nhầm người, tôi không phải là cậu chủ mà ông ta muốn tìm.”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hạ Lãm lập tức thay đổi, trong mắt có vẻ thất vọng.

Ông ta vốn còn hy vọng Vương Nhất trở thành cậu chủ của Vương thị, nhà họ Hạ ông ta sẽ tiện gà chó lên trời theo.

Không ngờ là nhận nhầm người.

Hồ Cương lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi, ông ta thật sự sợ tới mức toàn thân toát mồ hôi lạnh.

Nếu Vương Nhất đúng là cậu chủ của Vương thị, vậy ông ta thật sự không tiện ra tay.

Trong phút chốc, vẻ mặt ông ta lập tức trở nên thâm độc: “Thằng nhóc, nếu cậu không phải là cậu chủ của Vương thị, cũng dám lớn lối với tôi như vậy sao?”

Thành Trâm cũng nhảy ra, chỉ vào Vương Nhất và Lý Khinh Hồng nói: “Gia chủ Hồ, tôi đã nói rồi, anh ta làm sao có thể là cậu chủ của gia tộc lớn được. Tôi biết rất rõ bối cảnh của anh ta. Anh ta chỉ là một tên bám váy dựa vào vợ để lên chức thôi!”

“Một kẻ vô dụng không có bối cảnh như vậy lại phá hủy nhà tổ của nhà ngài, nếu chuyện này truyền ra, sau này nhà họ Hồ ngài làm sao còn có thể đứng vững ở Giang Thành nữa!”