Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 106




Chương 106

Chỉ liếc mắt đã dọa cho ông ta vội vàng lùi về phía sau, mất mật hỏi: “Anh – anh rốt cuộc là ai? Muốn thế nào?”

“Tôi chả muốn gì cả.”

Vương Nhất dẫn Vương Tử Lam đi tới trước mặt ba Bạch Tiểu Bảo, nhàn nhạt nói: “Chỉ là đề nghị tôi nói trước đó, ông thấy thế nào?”

Ba Bạch Tiểu Bảo vừa nghe, biết lại nói chuyện chuyển trường, lập tức như thở phào vội vàng gật đầu: “Chuyển, chuyển, chúng tôi ngày mai chuyển trường ngay!”

Cô Lý và hiệu trưởng nhà trẻ đều ngây người, thật sự chuyển trường?

Chính vào lúc này, quý bà vừa ngất xỉu vì thấy máu lờ mờ tỉnh lại.

Vừa mở mắt đã nhìn thấy Vương Nhất ôm Vương Tử Lam, lập tức mắng to: “Cậu dám đánh chồng tôi, tôi nói cho cậu biết, cậu chết chắc rồi, cậu biết đánh chúng tôi có hậu quả gì sao?”

“Đừng nói nữa…” Ba Bạch Tiểu Bảo ở bên cạnh sợ hãi mặt mày tái nhợt, giọng cũng run theo.

“Đừng nói gì chứ, đàn ông đàn ang sao lại nhát gan như vậy?”

Quý bà lại không buông tha tiếp tục mắng nhiếc.

“Đừng nói nữa!”

Ba Bạch Tiểu Bảo bỗng hét to một tiếng, bạt tai bộp lên mặt quý bà.

“…”

Toàn trường yên tĩnh.

Mẹ Bạch Tiểu Bảo che mặt, ngây người nhìn chồng mình, một khắc sau, trở nên điên cuồng: “Ông đánh tôi…ông cũng dám đánh tôi…”

Ba Bạch Tiểu Bảo lạnh lùng nhìn bà ta, phớt lờ bà ta, rồi vội vàng khom người với Vương Nhất: “Xin lỗi, xin lỗi…chúng tôi đi ngay…”

Nói xong, bèn lôi kéo cả nhà thoát khỏi nhà trẻ.

Nhìn họ rời đi, Vương Nhất lại quay đầu nhìn cô Lý và hiệu trưởng một cái.

Cái nhìn này trực tiếp khiến hai người cả kinh.

Chuyện của Vương Tử Lam, họ rõ ràng biết là Bạch Tiểu Bảo sai, nhưng vì bối cảnh nhà kia, họ đành nghiêng về phía Bạch Tiểu Bảo.

Nếu tính toán, họ cũng là tòng phạm.

“Hai cô, không biết hai người có từng nghe một câu.”

Vương Nhất híp mắt khẽ cười nói: “Thầy cô là người truyền đạt, dạy ta biết đúng biết sai.”

“…”

Cô Lý và hiệu trưởng muốn lên tiếng, bỗng nhiên, điện thoại họ vang lên.

Hiển thị cuộc gọi của người lạ.

Nhưng không biết vì sao, cô Lý và hiệu trưởng đều có cảm giác dựng tóc gáy.

“Alo? Xin hỏi anh là…” Hiệu trưởng thử hỏi.

Tuy nhiên, còn chưa nói xong, trong điện thoại đã truyền tới giọng nói lạnh nhạt.