Chân Linh Cửu Biến

Chương 1620: Tự bạo (1)




Thế nhưng suy nghĩ một chút nếu mới vừa rồi Lục Bình động thủ thu lấy một tòa động thiện pháp bảo núp trong Cửu Huyền điện, chỉ sợ làm cho động tĩnh sẽ lớn hơn, thậm chí trực tiếp kinh động Dương Hi lão tổ. Lục Bình tuy rằng không sợ hãi, nhưng tất nhiên sẽ lâm vào trong vây công, như vậy thì phiền toái rồi.

Hoàng Thân Kiều lão tổ đang khai đàn giảng pháp cho Cửu Huyền tu sĩ trong đạo tràng, đột nhiên nhận ra được ở Cửu Huyền điện phụ cận có một cổ linh khí ba động cổ quái chợt lóe lên rồi biến mất, vì vậy liền cắt đứt giảng pháp đi tới Cửu Huyền điện. Đồng thời Hoàng Thân Kiều lão tổ cũng lo xa, ra lệnh cho đệ tử đang nghe giảng đi thông báo hai vị đại tu sĩ khác đang bế quan.

Cửu Huyền điện trước người một mảnh yên tĩnh, cũng không có những chuyện khác phát sinh. Nhưng Hoàng Thân Kiều lão tổ nhìn Cửu Huyền lâu chính là một mảnh tâm quý, tự mình cười cười một tiếng, Hoàng Thân Kiều lão tổ đột nhiên cả kinh. Cửu Huyền điện bây giờ quá mức yên tĩnh, không đúng, đệ tử bảo vệ trong ngoài Cửu Huyền điện đi đâu? Dương Minh Hạo sư huynh lúc này xem ra đã biết được ta đến mới phải, sao Cửu Huyền điện vẫn không một tia động tĩnh?

Cánh tay của Hoàng Thần Kiều giương lên, một đạo cột sáng phóng lên cao. Đây là dự cảnh tín hiệu của Cửu Huyền lâu, một khi Cửu Huyền tu sĩ lấy được tín hiệu này sẽ làm xong chuẩn bị đại chiến.

Nhưng cột ánh sáng phóng lên cao chỉ là chiếu sáng ngũ sắc không gian diện tích mười mấy trượng. Hoàng Thân Kiều lão tổ trong lòng cả kinh, biết được mình đã rơi vào trong bây rập của người khác, theo đó cảm giác được vô số dòng nước ngầm phát sinh trong mảnh không gian ngũ sắc. Hoàng Thân Kiều lão tổ mặc dù hết sức muốn ổn định thân hình, không biết sao những lực đạo đó cũng quỷ dị dị thường, dưới bốn phương tám hướng xé kéo, lão ta không còn cách nào khống chế thân thể của mình ổn định. Chính chân nguyên trong cơ thể cũng bởi vì bị lực đạo quái dị dẫn dắt xuất hiện hỗn loạn, thần thông pháp thuật thi triển đều bị ảnh hưởng cực lớn.

Giằng co chốc lát như thế, hai đạo nhận quang từ trong hư không thấu tới, theo sát chính là cắt một cái. Đầu của Hoàng Thần Kiều lão tổ mang một khang nhiệt huyết nhất thời phóng lên cao. Lúc này lão ta mới hiểu được, người mai phục lão lại ô là Bắc Hải Lục Thiên Bình, bởi vì hai đạo nhận quang cực kỳ giống Thuần Dương linh bảo Lưỡng Đoạn trước đây truyền phí phí dương dương ở tu luyện giới!

Liên tục mai phục tập sát hại vị đại tu sĩ, tuy rằng Lục Bình không biết trước đó Hoàng Thần Kiều lão tổ trước khi chuyện xảy ra đã giữ lại hậu thủ để ngừa vạn nhất, nhưng lúc này tình cảnh trong đạo tràng khiến cho Lục Bình ý thức được chuyện mình lẻn vào đạo tràng sợ rằng đã bị người phát giác rôi.

Đã như vậy, cũng không cần thiết ẩn giấu nữa. Lục Bình tiện tay thu hồi trữ vật pháp khí trong tay của Hoàng Thân Kiều lão tổ, đáng tiếc chính là món Nhất kiếp linh bảo lão ta sử dụng trong tay, không ngờ lại vào thời khắc tối hậu lựa chọn tự hủy, xem ra nó đương nhiên là bản mệnh linh bảo tự thân của vị đại tu sĩ ấy.

Tiện tay thu hồi hài cốt của linh bảo, Lục Bình nhìn một chút Cửu Huyền điện, tạm thời bỏ qua thu lấy món động thiên pháp bảo trong Cửu Huyền điện. Một khi như vậy, thế tất kinh động toàn bộ Cửu Huyền đạo tràng. Lúc này mặc dù có Cửu Huyền tu sĩ ý thức được không ổn, nhưng hiển nhiên vẫn không biết được tính nghiêm trọng của sự tình. Khí tức của hai vị đại tu sĩ đột nhiên xuất hiện trong thần niệm của Lục Bình, nhưng Dương Hi lão tổ hiển nhiên cũng không bị kinh động.

Nếu chuyện đã đến mức độ như vậy, Lục Bình còn muốn ẩn giấu đi đã không cần thiết. Hắn chỉ cần trước khi Dương Hi lão tổ phản ứng kịp nhất cử giết chết hai vị đại tu sĩ thương thế chưa khỏi hẳn trong thần niệm cảm giác, như vậy cho dù Dương Hi lão tổ xuất quan cũng vô lực hồi thiên.

Lục Bình thấy rõ, ban đầu Chu Bát Tả sau lưng đánh lén Dương Hi lão tổ đây chính là dùng toàn lực. Thời gian ngắn ngủi hơn tháng, ngay cả trong Cửu Huyền lâu có Chân Linh tiên đạn cũng không khả năng khỏi hẳn.

Hơn nữa Lục Bình lúc ấy cũng đã biết thực lực của Dương Hi lão tổ. Một Thuần Dương tu sĩ trọng thương hơn nữa mất đi khai thiên thần khí vẫn không đặt trong mắt Lục Bình.

Trước đó phục giết Hoàng Thân Kiều lần nữa đưa tới linh vũ khí rung chuyển, hai vị Cửu Huyền đại tu sĩ dù có ngốc đi nữa cũng biết xảy ra vấn đề, quả quyết sẽ không dễ dàng rơi vào trong mai phục của Lục Bình. Nếu đã như vậy, Lục Bình quyết định ẩn giấu thân hình trực tiếp nghênh đón phương hướng về phía hai người đang tới.

Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ trong nháy mắt khai rộng, trong lúc hai vị đại tu sĩ xông tới mặt chưa làm ra phản ứng liền đã đến dưới chân hai người.

- Ngươi là ai, làm sao vào được Cửu Huyền đạo tràng của ta chứ?

Một tiếng gầm lên chấn động hết toàn bộ Cửu Huyền đạo tràng.

- Là ngươi, Bắc...

Thủy U vô hình kiếm đột nhiên xuất hiện, một vị đại tu sĩ khác sợ đến sanh sanh đem ngôn ngữ trong miệng nuốt xuống.

Lục Bình trong đầu cười lạnh, mười hai Nguyên Thần châu lần này biến ảo hình dáng. Ngay sau đó nguyên thần đại trận thành hình, hai vị đại tu sĩ trọng thương chưa khỏi hẳn đã lại rơi vào bẫy rập của hắn.

- Là ngươi, Bắc Hải Lục Thiên Bình, người làm sao vào được Cửu Huyền đạo tràng của ta?

Một vị đại tu sĩ khác rốt cục tránh thoát Thủy U vô hình kiểm ám sát, cao giọng quát lên.

Lục Bình cười khẩy đáp:

- Nói lớn tiếng như vậy làm gì, ngươi vào trong trận của tại hạ chính là kêu phá cổ họng cũng không nửa chút tiếng vang truyền ra ngoài trận!

Sắc mặt của hai vị Cửu Huyền đại tu sĩ nhất thời biến đổi, bọn họ sở dĩ lớn tiếng hô cùng chính là vì đem tin tức báo cho toàn bộ đạo tràng tu sĩ. Nếu Bắc Hải Lục Thiên Bình xuất hiện, như vậy cũng chỉ có đánh thức Dương Hi lão tổ trong bế quan mới có thể tương địch nổi. Nếu không hôm nay toàn thể Cửu Huyền lâu lập tức gặp phải chính là một cuộc vô tình tàn sát không đường trốn.

Nhưng trong nháy mắt nguyên thần đại trận thành hình cũng làm tâm thần của hai người lập tức chìm vào đáy cốc. Bởi vì duyên cớ trước đó Lục Bình cố ý ẩn giấu ngũ sắc hào quang trong nguyên thân đại trận, hai vị đại tu sĩ cũng không trước tiên gọi lên thân phận của Lục Bình. Mà trên thực tế Lục Bình muốn hiệu quả này, hắn không muốn cầu xin lừa gạt được những người khác, chỉ cần giấu giếm những tu sĩ khác trong đạo tràng cũng được.

Hai vị đại tu sĩ thời kỳ toàn thịnh đều chưa là đối thủ của Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên. Hôm nay hai người trọng thương chưa lành vậy thì càng không còn sức đánh trả.

Hai vị đại tu sĩ trong nháy mắt mặt lộ vẻ tuyệt vọng, nhưng theo sát đó một chuyện ngoài ý liệu của Lục Bình đã xảy ra!

Linh khí rung chuyển quỷ dị đột nhiên lộ ra từ trên người hai vị đại tu sĩ, cho dù bản thân Lục Bình lúc đó mặt cũng lộ vẻ kinh hãi:

- Tự bạo, các ngươi điên rồi!

Trong đó một vị đại tu sĩ mặt hiện vẻ giễu cợt, nói:

- Dù sao dưới tay của Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên người cũng một lần chết, nếu có thể kéo theo Thủy Kiếm Tiên người làm vật lận lưng, đối với bọn ta cũng coi là đáng giá rồi!

Lục Bình cười lạnh ra tiếng. Từng tầng một không gian chướng ngại bắt đầu chồng chất trước hắn cùng với hai vị Cửu Huyền đại tu sĩ, hỏi:

- Chỉ dựa vào hai người các ngươi tự bạo cũng muốn cùng Lục mô đồng quy vu tận sao?&