Chân Linh Cửu Biến

Chương 1616: Phân đạo dương tiêu (1)




- Vậy ngươi nói Chu Bát Tả cùng Tiêu Bạch Vũ có biết chuyện không? Nếu ta để lộ việc này ra thì sao, dù sao mọi người đổi chất, trò vui này sẽ phơi bày!

Hình rồng điêu khắc cũng cười gian nói:

- Nói toạc làm gì, dù sao ngài cũng đã được truyền thừa, cùng những người khác bất đồng. Truyền thừa ngài đoạt được chân chính có thể truyền thừa tiếp. Chẳng lẽ ngài hy vọng ngày sau trừ Liệt Thiên Kiếm phái cùng Chân Linh phát ra, lại xuất hiện nhiều hơn mấy thánh địa tông môn có Chân Linh truyền thừa sao?

Hình rồng điêu khắc bơi lội mặt ngoài Cửu Long Chung. Vô số chữ viết hiện lên biến mất trên mặt chuông. Tuy nhiên những chữ viết đó lại bất đồng mơ hồ không rõ trên tấm bia đá. Những chữ viết đều rõ ràng dị thường. Từng chữ một có thể thấy rõ, nhưng thứ tự sắp xếp của những chữ viết cũng lộ ra tạp nhạp vô chương, căn bản không thể nào trở thành một thiên bí quyết hoặc là công pháp, mà giống như là một thứ ngẫu nhiên.

- Ha ha, thủ đoạn nhỏ như vậy đùa bỡn trước mặt bản Long, cũng không nhìn một chút lại lịch ra đời của bản Long. Bản Long năm đó là hình rồng điêu khắc dưới pháp đàn cơ tọa của Giao đạo nhân khai đàn giảng pháp, là chân ngôn khải linh khi Giao đạo nhân truyền đạo, há là một khối truyền thừa thạch bản cái gì cũng không biết như như ngươi có thể so sánh được!

Lục Bình như có điều suy nghĩ ra, hỏi:

- Ngươi nói truyền thừa bia đá này là ai lưu lại, Chân Linh lão tổ bình thường sẽ có thủ đoạn như vậy không?

Hình rồng điêu khắc cười lạnh nói:

- Bọn họ nếu có thủ đoạn này, sao phải từ khai thiên đến bây giờ cũng chỉ có lục đại thánh địa?

- Vậy đó là ai?

- Ai biết, có lẽ là một khai thiên lão tổ vô tâm làm nên, cũng có thể một hoặc là mấy người trong bọn họ lưu lại bố trí nào đó thôi.

Long chi pháp tướng bay lượn quanh quẩn trên dưới vòng quanh Cửu Long Chung. Lục Bình bản mệnh tinh nguyên từ trên người pháp tướng tán dật đi ra ngoài toàn bộ rót vào bên trong Cửu Long Chung, vì vậy lại có càng nhiều bản thân hiện lên từ trên vách chuông, chữ viết cũng trở nên càng lúc càng rõ ràng.

Hình rồng điêu khắc trên vách chuông nhất thời bất mãn hỏi:

- Ta nói này lão đại, ngài có thể khiến cho pháp tướng của ngài cách bản Long xa một ít hay không? Lão ta hoảng đãng trước mặt bản Long đây coi là gì, khoe khoang huyền diệu sao?

Lục Bình buồn cười đáp:

- Nếu không có bản mệnh tinh nguyên của ta chống đỡ, ngươi có thể thác ấn hoàn chỉnh truyền thừa không? Pháp tướng khoảng cách người gần một ít, hao tổn bản mệnh tinh nguyên cũng ít một ít. Bây giờ tình cảnh này thật quỷ dị, trước đó ngăn cản thiên địa vì lực cũng tiêu hao không ít, có thể dè dặt một chút thì một chút đi, để ngừa vạn nhất!

Hình rồng điêu khắc bất mãn nói:

- Chẳng lẽ ngài không biết bổn nguyên khí tức của bản thân Long pháp tướng của ngài vốn càng mạnh sao? Mỗi một lần nó hoảng đồng trước mặt bản Long đều làm bản Long rất khó chịu!

Lục Bình dứt khoát không để ý tới người này nữa. Hình rồng điêu khắc cũng biết Lục Bình nói có lý, nhìn thấy Lục Bình không để ý tới nó nữa, không khỏi thấp giọng ôm oán trách nói:

- Thật không biết người này làm sao có thể làm cho huyết mạch tinh thuần như thế? Đấy muốn thành tựu Chân Linh, trực tiếp đi về phía Chân Long, khởi điểm có thể cao hơn so với Giao đạo nhân. Nghe nói huyết mạch có thời điểm sẽ cùng linh hồn thần niệm có liên quan. Chẳng lẽ linh hồn của người này cũng có bí mật gì hay sao?

Hình rồng điêu khắc vẩy mạnh ra đầu, nói:

- Mẹ kiếp, bản Long sao phải dâng lên cái ý niệm này?

Bản Long làm sao có thể nhớ lại những thứ đó, xem ra yên ổn lâu ở đạo đàn thế giới, thật đúng là quên không ít thứ rồi.

Điểm đột ngột tiết lộ ra ngoài này, thật làm bản Long có chút không chịu nổi!

Nếu nói Chân Linh truyền thừa, dựa theo hình rồng điêu khắc cho Lục Bình giải thích, đó chính là trên tấm bia đá trước mắt thật ra thì không có bất kỳ truyền thừa, có chăng qua là năm ngàn chữ với tự thể đều không giống. Mà tầm quan trọng của bia đá là khi tu sĩ chạm tới phía trên, bia đá sẽ nhằm vào bất đồng tu sĩ, làm năm ngàn tự thể chia ra sắp hàng tổ hợp, tạo thành một thiên bí thuật lên cấp thích hợp dùng cho bản nhân của họ.

Thuần Dương tu sĩ trong tiểu thiên thế giới đều cho rằng từ trong bia đá lấy được đường tắt lên cấp Chân Linh, nhưng thủy chung không biết thật ra thì mỗi người lấy được phương pháp bí thuật đều không giống. Lục Bình tuy rằng biết được, Chu Bát Tả cùng Tiểu Bạch Vũ có lẽ cũng có thể đã biết được, nhưng ba người đều làm bộ như không biết gì cả. Phần lớn trong lòng lão tổ của các phái chớp mắt tiếp thu truyền thừa liền bắt đầu thể ngộ. Vì vậy cũng không ai nghĩ rằng đi ân chứng đoạt được lên nhau, bí mật nhỏ không ngờ lại bảo vệ bất khả tư nghị như vậy.

Các vị lão tổ mặc dù đều lấy được Chân Linh truyền thừa, cũng không biết truyền thừa bọn họ đoạt được chỉ thích hợp dùng cho chính bọn họ. Đợi đến ngày sau bọn họ thành tựu Chân Linh, phương pháp giống vậy dùng trên người của hậu bối tu sĩ chưa hẳn thành công. Hiển nhiên như thế không thể nào giống như thánh địa khiến cho Chân Linh truyền thừa mãi không ngừng đoạn tuyệt.

Trò vui nhỏ này không gạt được lão tổ của các phái, cũng không từng giấu giếm được Cửu Long Chung trong cơ thể Lục Bình tựa hồ đồng nguyên cùng bia đá. Nói chính xác hơn là hình rồng điêu khắc, đây bởi vì Giao đạo nhân chân ngôn khải linh, ra đời với Thất Tổ Đạo Đàn từ cơ tọa điều khác của Khánh Âm Thần Thạch điêu khắc mà thành.

Thậm chí hình rồng điêu khắc thông qua phút chốc Lục Bình tiếp xúc được bia đá, liên hoàn toàn thừa kế hết thảy thủ đoạn của bia đá truyền thừa. Nói cách khác, ngày sau nếu có người muốn có được truyền thừa đường tắt lên cấp Chân Linh, hình rồng điêu khắc cũng giống vậy có năng lực có thể sáng tác bí pháp truyền thừa cho người. Nói cách khác lúc này Lục Bình thật ra thì giống như Tiêu Bạch Vũ vậy, cũng đã lấy được cái chìa khóa của thánh địa truyền thừa.

Hôm nay, Chân Linh phái kém bất quá chính là một đạo cánh cửa của thánh địa truyền thừa!

Các vị Thuần Dương lão tổ lấy được truyền thừa sau đó bắt đầu thương nghị chia nhau tu luyện điển tịch, mấy món linh bảo dị bảo trân quý cùng với linh thảo linh tài linh quang tư nguyên tràn đầy khắp núi trong tiểu thiên thế giới.

Tất cả tu luyện điển tịch được nhập chung một chỗ, sau đó giao do mỗi một vị lão tổ bắt đầu thác ấn. Những thứ đồ này nhìn như cũng không nhiều lắm, đặc biệt là cùng Cửu Huyền lâu từ khai thiên đến bây giờ mấy vạn năm truyền thừa mà nói, số lượng nội dung của những thứ điển tịch thật không tính là phong phú.

Nhưng trong những thứ đồ ghi lại cũng không phải là không có một truyền thừa, tin tức bí mật làm cơ sở trọng yếu nhất của Cửu Huyền lâu. Thậm chí có thể nói đồ ghi lại bên trong mỗi một đạo lưu lạc trong tu luyện giới đều có thể đưa tới một cuộc phong ba tuyệt đại.

Trong tiểu thiên thế giới cất giấu có mấy món linh bảo pháp bảo của Cửu Huyền lâu, mặc dù cũng không phải là bảo vật chém giết quá mức cường lực, nhưng đều có các loại diệu dụng, chẳng qua là bình thường rất ít dùng đến, vì vậy mới cất giấu trong tiểu thiên thế giới.

Dựa theo ước định trước đây, Tiêu Bạch Vũ bởi vì được tiểu thiên thế giới sẽ không tham dự vòng phân bào thứ nhất. Còn Chu Bát Tả thì không tư cách tham dự. Tam Thần lão tổ cùng Cổ Duyệt lão tổ đã vẫn lạc. Thất Phiến lão tổ bởi vì được Thất Vũ Phiến nên cũng giống như Tiêu Bạch Vũ bỏ qua cơ hội hai lần chọn bảo vòng thứ nhất. Vì vậy mọi người bàn về công lao, Phùng Lục tổn thất một con bản mệnh thú dữ xếp hạng thứ nhất. Theo sau Phùng Lục cũng chính là Lục Bình lấy một mình mấy lực ngăn chặn cả con Thanh Minh Giang thủy mạch.&