Chân Đế

Chương 40: Chuẩn bị lên đường (1)




Qua mấy ngày tiếp theo, Vân Kỳ có đi ra ngoài truy tìm một chút, nhưng do ma khí không phải là vật có sự sống, nó chạy đi không để lại chút dấu vết nào, nàng muốn truy lùng cũng không thể, đành trở về, tạm thời an phận làm tiểu thị nữ.

Nhắc đến thiếu gia Cổ Tước của nàng, những ngày này hắn một mực ở trong tổ viện Lam Hà tông, ngoài ngồi tu luyện giữa hoa viên, nơi có thiên địa tinh khí nồng dậm nhất ra, thì là trổ tài luyện đan cho mấy trưởng lão cùng nguyên lão Lam Hà tông, kiếm chút tiền bỏ túi.

Những lão già này nhân lúc tông chủ còn đang giữ Cổ Tước lại để thương lượng chuyện Lam Tú Nhi, mặt dày mày dạng đem một đống dược liệu tới, thuê hắn luyện giúp đan dược nhị biến tứ tinh. Có nhiều người mang được thú đan tới thì nhờ hắn luyện ra đan dược ngũ, lục tinh.

Nhờ vào họ mà Cổ Tước có một phen kim tệ nặng túi, đành chia bớt tiền tài cho Thanh Ngọc cùng Bạch lão. Dạ Tuyết giàu không thua gì hắn nên đưa thêm tiền cho nàng không có ý nghĩa gì.

Cứ như vậy, Cổ Tước an phận ngồi giữa tổ địa Lam Hà tông hít linh khí, ngày ngày im lặng tu luyện. Đến hôm nay, khỏa tinh thần trong đan điền hắn đã phình to đến mức chiếm dụng một nửa không gian đan điền, đây chính là trạng thái Tạo Tinh Thần trung kỳ viên mãn, sắp sửa tiến vào hậu kỳ. Sau Tạo Tinh Thần đại viên mãn chính là Khai Thiên Địa, hình thành thế giới đan điền chân chính, có thể chứa đồ vật không có sự sống, ngoài ra còn có thể uẩn dưỡng một ít dược thảo cấp thấp bên trong. Ngày hắn vượt qua cảnh giới Khai Thiên Địa sẽ là ngày hắn thành tựu Huyền Vương.

Nói tới Huyền Vương, sau một đêm mây mưa kia, vào ngày hôm sau, Dạ Tuyết mượt mà thoải mái bước thẳng vào cảnh giới Dựng Sơn Hà, trở thành Huyền Vương chân chính. Đan Điền Thiên Địa của nàng bây giờ không chỉ có trời đất sơ khai, mà đã có thêm sông ngòi uốn lượng, núi non chập chùng, tinh khí trong trời đất càng trở nên nồng đậm, đất đai thì đầy ngập phù sa bổ dưỡng. Thực lực của nàng cũng nhờ vào những yếu tố này mà tăng mạnh.

Ngày hôm đó, toàn bộ Lam Hà tông trên dưới đều chấn động. Huyền Vương 18 tuổi a. Hiện tại thì cao tầng của tông môn càng đau khổ rồi. Đệ tử thiên tài như vậy, nếu bây giờ Cổ Tước nói mang nàng đi, bọn hắn cản không nổi, mà không cản thì thiệt hại lớn cho tông môn rồi/

Cuối cùng thì cả đám nguyên lão phải mặt dày khổ sở đi cầu Triệu Tôn. Cả đám nói tới nói lui thì cuối cùng vẫn phải quyết định kiên nhẫn chờ câu trả lời của tông chủ, của Cổ Tước, và cả của hai vị các chủ dược các Ngọc Liên sơn kia nữa.

Cuối cùng thì Lam Hà tông cũng mở một cuộc họp giữa những nhân vật cao tầng, bàn tán sôi nổi. Còn Tôn Văn cùng sư muội thì bàn luận mấy ngày xong đánh tin tức trở về Ngọc Liên sơn, hỏi qua ý kiến tông môn một chút, hiện tại đang chờ phía Ngọc Liên sơn trả lời.

Lại qua thêm mấy ngày, lúc này Cổ Tước vẫn đang ngồi cứng đờ trong hoa viên kia, giống như hoàn toàn hóa đá rồi vậy. Thiên địa tinh khí thì vẫn đang bị Cửu Thiên Quyết điên cuồng cắn nuốt, dung hợp, tinh luyện thành huyền khí tinh khiết nhất, bổ dưỡng nhất.

Cổ Tước đang ngồi im lặng thì bỗng toàn thân run lên một cái, cường độ hít linh khí đột nhiên tăng mạnh, thân thể hắn tựa như trở thành một cái tâm bão linh khí.

Cửu Thiên Quyết Tứ Thiên!

Lực lượng hắn có thể đánh ra hiện nay đã trở thành gấp 4 lần tu sĩ đồng cấp, sinh lực cũng mạnh hơn 4 lần, thể lực lại càng dai hơn đồng bạn 4 lần. Tóm lại là yêu nghiệt hơn 4 lần.

Cổ Tước hơi nhíu mày, đè chậm tiến độ hấp thu linh thiên địa tinh khí lại, cẩn thận giải quyết từng chút một, không hề vội vàng tăng tu vi. Hắn đúng là có tốc độ, nhưng hắn cần chất lượng hơn. Huyền căn của hắn là Dị Ngũ Hành, rất khó dưỡng dục, đòi hỏi sự tỉ mỉ rất kinh khủng.

Trong lúc được Cửu Thiên Quyết Tứ Thiên cường thế chèo chống, hai tay Cổ Tước bắt đầu liên tục kết thủ ấn, bùng một cái, đánh ra một ngọn Lôi Hỏa màu tím, có tia sét chớp động.

Hắn mở căng mắt ra, thật chăm chú duy trì Lôi Hỏa, tiện thể tập luyện khống chế hình dạng Lôi Hỏa, bắt đầu từ những hình thể đơn giản như cục đá hay cái trứng gà. Muốn đến trình độ ngưng hình chân chính giống như Linh Hỏa mãnh sư kia thì con đường phía trước vẫn còn rất dài.

Hơn nữa, đây là Dị Hỏa do huyền căn của hắn cùng với Linh Hỏa tạo thành, không phải hỏa chủng trong tự nhiên sinh ra, cho dù là Khai Thế Tiên Vương đi nữa thì cũng rất khó trong thời gian ngắn điều khiển được đến mức nhuần nhuyễn.

Cổ Tước giữ vững Lôi Hỏa được nửa canh giờ thì nó tự động vụt tắt, cánh tay hắn cũng mỏi rã rời rớt xuống.

- Thật khó điều khiển...

Cổ Tước cười khổ, lắc đầu tự than thở. Sau đó hắn quay lại tu luyện bình thường.

Lẽ ra trong vòng một canh giờ Cổ Tước có thể mượn Cửu Thiên Quyết Tứ Thiên đạt đến Tạo Tinh Thần đỉnh phong, nhưng hắn vẫn là đi một bước kỹ càng một bước, chậm rãi củng cố canh giới thật vững chãi rồi mới tăng thêm. Vòng xoáy tinh vân trong đan điền hắn không có vận chuyển quá nhanh, từ từ chậm chạp dung nhập vào trong khỏa tinh thần màu tím sáng chói.

Đến tối khuya, Cổ Tước cuối cùng cũng thở ra một hơi, đứng dậy vươn người giãn gân cốt một chút, toàn thân phát ra tiếng răng rắc. Hắn nội thị đan điền, thấy viên tinh thần kia đã hoàn toàn lấp đầy đan điền, không chừa lại chút chỗ hở nào thì hài lòng xoay người rời đi.

Ăn uống tắm rửa xong, hắn cười tà lẻn vào phòng Dạ Tuyết, thấy nàng đang ngồi trên giường đọc sách, thân mặc đúng một cái đầm ngủ mỏng manh thì nhảy tới đè nàng xuống.

Dạ Tuyết trừng mắt mắng hắn một cái, sau đó liền mãnh liệt đáp lại công kích tình dục của Cổ Tước. Tiếp theo liền là một mảnh rên la dâm mị, xuân khí ngập cả căn phòng rộng rãi.

Sáng ra, Cổ Tước được tông chủ Lam Tường mời đến căn phòng tiếp khách quý kia.

Lúc hắn đến, hai vị các chủ đã có mặt, đang ngồi nhấm trà, mỉm cười tán gẫu với nhau.

Cổ Tước vẫn y nguyên một thái độ trung lập, không khinh ai, mà cũng không nịnh người nào, cứ bình thản như vậy ngồi xuống, để Vân Kỳ rót trà bưng đến, phong thái cực kỳ có sức hút.

Lam Tú Nhi ngồi bên cạnh Lam Tường nhìn Cổ Tước mà không khỏi thầm nể phục hắn một chút. Hắn nắm giữ trong tay rất nhiều loại sức mạnh, từ thuộc tính Lôi cho tới loại sức mạnh vô hình như quyền lực của một vị dược sư ngũ phẩm, vậy mà hắn vẫn giữ nguyên được thần thái không nhiễm bụi trần, không oa oa huênh hoang, cũng không rụt đầu nhu nhược.

Nàng tuy thông minh hiểu chuyện, thái độ trưởng thành, nhưng trên thực tế chỉ mới bước sang tuổi 17 cách đây không lâu, nhỏ hơn Dạ Tuyết hẳn 1 tuổi rưỡi. Nữ hài tử trong độ hoa nở nhìn thấy một nam tử với phong phạm như Cổ Tước, không tránh được bị mê hoặc một chút.

Mà Tôn Văn thấy thần thái Cổ Tước như vậy, liền là càng chắc chắn hơn về quyết định của mình, lão tự tin mình đã chọn đúng khi gửi thư thuyết phục tông môn. Tuy rằng Ngọc Liên sơn cũng không hề làm khó gì lão, chỉ là vô tâm gật đầu, nhưng đây vẫn là trách nhiệm của lão.

Lam Tường thấy mọi người đã an vị, gật đầu lên tiếng:

- Chúng ta đã không phải xa lạ gì nữa, liền nói chính sự, không cần câu nệ thêm thời gian quý báu của các vị.

Sau đó hắn quay sang Cổ Tước, nói ra:

- Cổ dược sư, về bệnh trạng của nữ nhi nhà ta, bên phía Lam Hà tông muốn nghe Cổ dược sư ra điều kiện trước, sau đó chúng ta từ từ thương lượng.

Cổ Tước gật đầu nói ra:

- Tiền tài huyền kỹ thì ta không cần rồi, nên điều kiện ta nói ra, chỉ đơn giản như sau: để tiểu thư các ngươi vì ta hiệu trung, ngày sau cùng ta chinh phạt bát hoang lục hợp. Thiên phú của nàng rất cao, để nàng ở lại Lam Hà tông này là xây cũi nhốt nàng, tiền đồ có hạn.

Hai cha con Lam Tường, Lam Tú Nhi khẽ nuốt ực một cái. Chinh phạt bát hoang lục hợp a...

Cổ Tước nói ra giọng điệu rất bình thường, nhưng chính vì vậy mà sự bá đạo được nhân lên mấy lần, khiến cho hùng tâm trong Lam Tường nổi lên, không nhịn được tưởng tượng cảnh nữ nhi hắn đứng trên đỉnh cao nhìn xuống chúng sinh, phẩy tay giết vạn địch.

Lam Tường tuy rầu rĩ chuyện Lam Vương vô tung biệt tích, nhưng nếu đứa con gái này của hắn sẽ có ngày huy hoàng như vậy, thì kẻ làm cha là hắn cũng được mấy phần an ủi. Hắn biết rất rõ, trong 3 đứa con gái của hắn, chỉ có Tú Nhi là thiên phú khủng bố nhất, mà hắn giữ nàng ở lại Lam Hà tông thì đúng là hoang phí tài năng của nàng thật.

Lại nghĩ sâu hơn nữa, hắn có thể xem đây như là một cơ hội rất lớn. Tú Nhi tương lai sẽ trở thành cầu nối giữa Lam Hà tông và một vị dược sư ngũ phẩm a.

Lam Tường quay sang nhìn Lam Tú Nhi kế bên, thấy nàng khẽ gật đầu thì hít một hơi thật sâu, chắp tay nói với Cổ Tước:

- Lam Hà tông chấp nhận điều kiện này, chỉ xin Cổ dược sư chăm sóc tốt cho Tú Nhi.

Trong lòng hắn có vô vàn điều muốn vì nữ nhi mà dặn dò, nhưng đây là chỗ làm việc lớn, hắn không thể để tư tình lấn vào, gây mất trật tự. Lam Tú Nhi thì quay sang Cổ Tước, khẽ cúi đầu nói:

- Tú Nhi nguyện đi theo công tử, vì công tử hiệu lực.

Cổ Tước gật đầu, sau đó quay sang Tôn Văn, cười hỏi:

- Bên phía các vị thì thế nào?

Ton Văn vuốt râu cười hào phóng:

- Ha ha, không có vấn đề gì, Ngọc Liên sơn sẽ càng hoan nghênh hai nữ đệ tử xuất sắc như song đại thiên kim đây, cho nên ngươi, à không, Cổ trưởng lão có thể thoải mái mang các nàng theo. Ngọc Liên sơn sẽ không bạc đãi bất cứ ai trong các ngươi.

Cổ Tước hơi ngạc nhiên ồ một tiếng:

- Ta chỉ hỏi gia nhập dược các Ngọc Liên sơn, nhưng cuối cùng biến thành trưởng lão rồi sao?

Lam Tường hít ngụm khí lạnh, căng thẳng nghe ngóng hai người nói chuyện. Hắn ban đầu chỉ tưởng rằng Cổ Tước sẽ trở thành một đệ tử cấp cao trong dược các, ai ngờ Ngọc Liên sơn lại đưa cho hắn hẳn một cái ghế trưởng lão. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, dược sư ngũ phẩm a...

Tôn Văn nghiêm mặt lại nói:

- Tuy nói là vậy, nhưng trước tiên chúng ta cần phải đi khảo hạch lấy chứng chỉ dược sư cho ngươi. Nơi có thể chứng thực tư cách dược sư ngũ phẩm gần đây nhất là ở kinh đô Bảo Long quốc. Nếu ngươi thật sự là dược sư ngũ phẩm, quyền lực của ngươi ở dược các Ngọc Liên sơn chỉ thua ta và phó các chủ sư muội. Ngọc Liên sơn chúng ta có tôn chỉ là trân trọng tài năng.

Cổ Tước nhoẻn miệng cười thân thiện:

- Vậy thì còn gì bằng. Chúng ta nên sớm chuẩn bị lên đường đi Bảo Long thành. Sẵn tiện chúng ta đi qua một số khu vực hoang dã lân cận Bảo Long thành tìm kiếm dược liệu kéo dài thời gian cho Tú Nhi. Lấy tu vi hiện tại của ta thì luyện không ra loại huyền cao kia, cần phải tận lực kéo dài cho đến khi ta có đủ thực lực để dẫn ra hỏa diễm thích hợp.

Cả đám bàn bạc đồng ý với nhau xong, ai lại về chỗ nấy, chỉ riêng Lam Tú Nhi là bắt đầu đi theo Cổ Tước. Hắn định làm ra chút chuẩn bị, cầm cố lại nguy hiểm trong người nàng, giảm thiểu tốc độ tàn phá cơ thể của hai loại thuộc tính tương khắc kia.