Lúc này Khả Hân nhìn anh mà nhớ đến đêm hôm qua, cô chợt mỉm cườiThấy cô cứ nhìn mình anh liền thắc mắc "Mặt anh có dính gì hả? Sao em nhìn anh chằm chằm vậy"?"Không có, chỉ là em đang nghĩ đến chuyện khác thôi anh đừng để ý" Cô nén cười đápNghe xong câu trả lời anh cũng cười trừ cho qua, cô cầm ly nước giải rượu đến trước mặt anh "Này, đêm qua anh uống không ít giờ chắc sẽ rất đau đầu uống miếng nước giải rượu đi sẽ thấy ổn hơn"Nhìn ly nước giải rượu màu nâu nhạt đang bóc khói nhè nhẹ thoang thoảng mùi gừng và cảm anh gật đầu nhận lấy lý nước không quên nói " Cảm ơn em"Sau khi vệ sinh cá nhân xong, anh bước xuống lầu thấy cô đã ngồi trên bàn ăn với hai dĩa trứng ốp la thơm lừng và hai lý sữa tươiThấy anh cô mỉm cười nói" Anh ăn sáng đi rồi hãy về đây là em tự mình chuẩn bị hết đó"Nhìn hai dĩa trứng ốp la sóng sánh khiến ai cũng phải phát thèm , anh định sẽ về luôn vì đã làm phiền cô từ hôm qua đến giờ nhưng ánh mắt cô nhìn thẳng vào anh giống như đang mong đợi anh sẽ cho cô câu trả lời thích đáng, anh không nỡ thấy cô như vậy bèn gật đầu và đến bàn ăn.
Cả hai ăn sáng trong sự im lặng, ngoài tiếng chim hót và gió mùa thỏi nhè nhẹ thì không còn âm thanh nào nữaBữa sáng diễn ra một cách yên bình, anh cùng cô dọn dẹp xong thì chuẩn bị rời đi "Đến giờ rồi anh đi đây, cảm ơn em đã chăm sóc anh suốt đêm qua"Lần này Khả Hân cũng không níu kéo anh nữa cô cười nhẹ rồi đáp" Được rồi anh đi đi, đi đường cẩn thận"Anh nghe coi nói rồi gật đầu bước đi nhưng khi đi đến cửa anh chợt dừng lại quay đầu nhìn về phía bàn ăn trùng hợp thay cô cũng đang nhìn về phía anh với anh mắt buồn bã khác với khi nãy hai người ngồi ăn cùng nhauNhìn nhau hồi lâu anh lên tiếng "Khả Hân à, anh có chuyện muốn nói"Đến giờ phút này cô cũng không giấu được nổi buồn trong mình nữa , nghe anh nói vậy cô đáp" Em biết, em cũng có chuyện muốn hỏi anh"Đại Long nhẹ nhàng nói " Em hỏi đi"?Khả Hân lúc này hít thật sâu , hai mắt của cô không biết đã đỏ hoe từ lúc nào, cô nhìn thẳng vào mắt anh và nói"Anh đã bao giờ yêu em chưa"?.