Châm Biếm - Đại Bao Tử

Chương 51: Oan nghiệt




Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, sao mọi chuyện lại xảy ra như thế này?

Cô muốn rời đi, nhất định phải rời đi.

Bởi vì run quá dữ dội, Mật Mật đứng không vững, hai đầu gối mềm nhũn, cô trần truồng ngã khuỵu xuống mặt đất.

“Mật Nhi...”

Có lẽ là âm thanh té ngã quá lớn, cũng có thể do lúc nãy Mật Mật run rẩy quá mức, sau lưng, truyền đến một giọng nam giống như ma quỷ.

Cô đột nhiên cảm thấy lạnh cả người, như thể bị người khác dội một thùng nước đá từ đầu đến chân.

Trên mặt đất, Mật Mật cứng nhắc quay đầu lại, nhìn Lăng Nhiễm từ trên giường chậm rãi ngồi dậy, anh trần như nhộng, trần truồng giống hệt như cô, chỉ là cô ở dưới giường, anh ngồi ở trên giường, lúc này, hai cái đùi thon dài của anh tách ra, thoải mái khoe ra dương v*t đã mềm nhũn của mình cho Mật Mật xem, sau đó nhìn Mật Mật với vẻ mặt cưng chiều, hỏi:

“Làm sao vậy?”

Mật Mật cúi đầu không dám nhìn Lăng Nhiễm, cô ôm đống quần áo trong tay, sau đó nhìn về phía ga trải giường, điện thoại cô đang đặt dưới chân Lăng Nhiễm, vì thế cô duỗi tay, cầm lấy điện thoại ở bên chân Lăng Nhiễm.

Đúng vậy, cô sợ Lăng Nhiễm thấy tin nhắn trong điện thoại cô, thật đáng sợ, Lăng Nhiễm đã biết hết mọi chuyện, khó trách anh muốn cô gọi anh trai, khó trách mỗi lần cô gọi anh như vậy, anh liền hưng phấn không sao hiểu được, Lăng Nhiễm thật sự rất biến thái.

Anh rõ ràng đã biết, cô là em gái ruột của anh.

Nhưng sao anh vẫn có thể nhìn cô với vẻ mặt vô tội lại cưng chiều như vậy? Chẳng lẽ anh không biết, mình đang làm tình với em gái ruột của mình như thế nào hay sao?

Đột nhiên, cánh tay đang cầm lấy điện thoại của Mật Mật bị Lăng Nhiễm ngăn lại, cô chợt hoàn hồn, bất giác ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Nhiễm, anh dang hai chân ra ngồi ở trước mặt cô, một tay đè lên tay cô, anh cúi đầu rũ mắt nhìn cô giống như một vị thần.

“Chồng đang hỏi em đấy, Mật Nhi, sao không trả lời?”

Giọng anh nói rất nhẹ, trong ánh mắt có chút dò xét, lại tràn đầy cảm giác áp bức khiến cho Mật Mật không dám ngẩng đầu lên.

Cô lắc đầu, khẽ siết chặt điện thoại, ánh mắt không cẩn thận liền chạm phải một khối dương v*t to lớn sẫm màu ở giữa háng Lăng Nhiễm.

Thật sự rất lớn, cho dù là ở trong trạng thái mềm nhũn, cũng đã là một khối sưng to rồi, không khó để có thể tưởng tượng ra bộ dáng cương cứng của nó.

Chẳng trách lần đầu tiên của cô và Lăng Nhiễm, cô bị anh làm cho chết đi sống lại, máu trinh nhuộm đỏ một mảng lớn trên ga giường khách sạn, Mật Mật thật sự rất hoài nghi, lúc ấy chỗ kia của mình có phải thực sự bị Lăng Nhiễm chơi hỏng rồi không.

Nghĩ đến lúc ấy bản thân khóc đến mức không ngừng lại được, Mật Mật nhịn không được mà rơi nước mắt.

Oan nghiệt mà.

Cô cảm thấy tất cả những chuyện này rất biến thái, Lăng Nhiễm đã biết chân tướng từ khi nào? Anh đều tự mình tìm được đến nơi của dì tổ trưởng khu phố, lấy bản gốc giấy tờ tùy thân đi, có phải anh đã sớm biết thân phận thật sự của mình hay không?

Nhưng, nhưng Mật Mật và Lăng Nhiễm cũng mới kết hôn chưa được bao lâu, sao anh có thể điều chỉnh tâm trạng của mình tốt như vậy, còn luôn miệng gọi mình bằng cái xưng hô “chồng” này?

“Đau?”

Lăng Nhiễm vươn hai tay, bế Mật Mật đang ở trên mặt đất lên đùi anh, hai người đều không mặc quần áo, Mật Mật ôm chặt quần áo trong tay, che đi hai vú chằng chịt vết bầm của mình lại.

Cô không muốn trả lời Lăng Nhiễm, để mặc cho anh tự suy diễn.

Lăng Nhiễm dịu dàng an ủi nói:

“Ngày hôm qua, chồng có hơi thô bạo, nhưng chồng cũng chỉ là quá tức giận mà thôi, em thử đặt mình vào hoàn cảnh người khác nghĩ lại xem, nếu em là anh, thấy vợ mới cưới của mình lôi lôi kéo kéo với một người đàn ông ở ngay trước cửa nhà mình, em có tức giận hay không? Hửm?”