Châm Biếm - Đại Bao Tử

Chương 41: Tình thú




Ít nhất là Mật Mật không làm được giống như anh, không có gánh nặng sau khi làm tình với anh trai ruột của mình, còn có thể thản nhiên nhìn đối phương như vậy.

Vậy nên điều này có thể nói lên rằng, Lăng Nhiễm hoàn toàn không nhớ được chuyện gì, vừa rồi đang làm tình, khiến cho cô gọi anh là anh trai, hoàn toàn chỉ là tình thú mà thôi.

Mật Mật đấm lên người Lăng Nhiễm với vẻ mặt tức giận, cô không thích loại tình thú gọi Lăng Nhiễm là anh trai khi làm tình này, quá kinh khủng, cô không thích.

dương v*t đã hơi mềm xuống của Lăng Nhiễm vẫn còn nhét ở dưới thân cô, bị cô nhích tới nhích lui xô đẩy, thế nhưng còn không có từ trong âm huyệt của cô đi ra ngoài.

Lăng Nhiễm bật cười, cố ý dán sát vào người Mật Mật, dùng nửa thân dưới của mình đè ép cọ xát âm đế Mật Mật, cố ý hỏi:

“Sao hả? Sướng xong rồi, em liền không nhận anh trai? Hửm? Còn muốn hay không? Có phải còn muốn ăn dương v*t lớn của anh trai hay không?”

“Đừng nói nữa, sao anh lưu manh vậy chứ? Lăng Nhiễm, trước kia sao em lại không cảm thấy anh lưu manh như vậy?”

Mật Mật đỏ bừng cả mặt, dùng sức đánh Lăng Nhiễm, âm đế không ngừng bị Lăng Nhiễm cọ xát, cảm giác rùng mình cứ như vậy nhanh chóng xông lên đại não Mật Mật.

Cô co rút, trong lúc lơ đãng như chết đi một lần.

Mật Mật từ từ thả lỏng cơ thể, dư vị của khoái cảm dần tan đi, liền muốn đẩy Lăng Nhiễm ra, bỗng nhiên cô cảm thấy ở nơi này cùng với Lăng Nhiễm, nghe Lăng Nhiễm nói lời tình thú tự gọi mình là anh trai, cô còn có thể liên tục lên đỉnh, thực sự có hơi biến thái.

Nhưng mà, dường như Mật Mật càng chống cự, Lăng Nhiễm càng muốn thực hiện cho bằng được sở thích biến thái này, anh đẩy dương v*t đã cứng lên của mình vào bên trong âm huyệt Mật Mật.

Mật Mật khóc lóc, cắn chặt môi dưới, ủy khuất lại bị đẩy lên cao trào, cô không muốn, không muốn nữa, nhưng mà, cho dù Mật Mật có muốn hay không thì vẫn bị anh bắt nghênh đón đợt sóng cao trào tiếp theo.

Thậm chí, cô đều có thể mẫn cảm nhận thấy được dương v*t của Lăng Nhiễm vốn đang nhét ở dưới thân cô, bởi vì cô cao trào hết lần này đến lần khác, mà một lần nữa căng cứng lên.

Đầu óc Mật Mật choáng váng nặng nề, thân thể của cô giống như búp bê vải ở trong tay Lăng Nhiễm, mặc cho Lăng Nhiễm va chạm, mà đong đưa theo tiết tấu.

Tiếng thở dốc quanh quẩn ở bên tai, dưới thân Mật Mật mẫn cảm bị Lăng Nhiễm ma sát đến mức đỏ bừng, cô không còn chút sức lực nào để phản kháng Lăng Nhiễm, thậm chí cô còn không thể phối hợp làm tình với Lăng Nhiễm.

Cô chỉ cảm thấy từng đợt từng đợt dục vọng đang cuốn lấy cô, Mật Mật cũng không biết cuối cùng mình sẽ bị cuốn đi nơi nào.

Lăng Nhiễm không cho cô tiếp tục suy nghĩ về vấn đề này nữa, anh nhìn đôi mắt mê man giống như đang say của cô thì nhịn không được muốn chơi hỏng cô.

Cứ như vậy chơi chết cô, thật sự rất muốn chơi chết búp bê tinh xảo này ở đây, làm sao bây giờ...

Đêm dần qua, ánh nắng mờ nhạt xuyên qua cửa sổ cũ kỹ, chiếu vào trên giường, Mật Mật tỉnh lại trong khí lạnh của điều hòa, mái tóc dài của cô rối bù, cả người mềm nhũn, đặc biệt là thân thể vốn trắng nõn thuần khiết của cô, giờ phút này đã in đầy những vết đỏ tím đáng sợ.

Cô hơi nhúc nhích cơ thể, từ trên giường ngồi dậy, vừa thở nhẹ vừa cử động hai chân, đặt chân xuống mép giường tìm dép lê, sau đó cô lại hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ cảm thấy đùi đau nhức như sắp rơi ra ngoài.

Mật Mật cúi đầu, nhìn về phía đùi trong của mình, nơi đó đã bị Lăng Nhiễm dùng sức mút thành những vết đỏ tím, thoạt nhìn giống như sắp bị Lăng Nhiễm mút đến rướm máu.