Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 31: Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (thượng)




Sau khi Tĩnh Tử rời đi, cô đi đến chỗ Triệu Nho và Dương quản gia đang ngồi bên bàn ăn.

Triệu Nho phát hiện ra cô, liền mỉm cười nói: “Buổi sáng tốt lành.”

“Hai vị sớm.” Cô cũng lễ độ chào lại, sau đó ánh mắt lại nhìn vào Dương quản gia.

“Chúng tôi cũng mới bắt đầu dùng bữa sáng. Nếu không ngại, thì cùng ngồi với nhau đi.” Dương quản gia rất khách khí ngẩng đầu cười với cô, sau đó mời.

Đào Du Du vốn có mục đích này, với thế đối với lời mời của Dương quản gia cảm thấy rất vui, cô gật đầu ngồi xuống, không bao lâu, có người đem bữa sáng đến trước mặt cô.

“Ở lại phủ Tổng thống một đêm không biết Đào quản gia đã quen chưa?” Ăn được một nửa, Dương quản gian chợt để ly sữa trong tay xuống, nhìn Đào Du Du rồi hỏi.

“A, nói thế nào đây, dù sao tôi mới đến có một ngày đầu tiên, cái gì cũng không quen thuộc, sao lại nói quen thuộc hay không quen thuộc?” Cười ảm đạm, Đào Du Du trả lời.

“Vậy, từ từ sẽ có thói quen thôi.” Dương quản gia nghe vậy, gật đầu cười nói.

“Ngày hôm qua Dương quản gian nói muốn cảm ơn tôi đã đến, thay thế vị trí của ông, không biết lời này có thể hiểu là sao?” Gặp đề tài đã mở ra, Đào Du Du cũng không khách khí nữa, cô dừng dao nĩa đang múa máy trong tay, sau đó nhìn về phía Dương quản gia hỏi.

Triệu Nho ngồi một bên nghe Đào Du Du nói vậy, nhất thời biến động thanh sắc.

“Vậy này sao, Đào quản gia, cho phép tôi nhắc nhở cô một chút, cô còn mười phút để dùng bữa sáng, lúc tam giờ rưỡi, cần phải đến phòng ngủ ngài Tổng thống gọi ngài ấy rời giường, trước chín giờ phải chuẩn bị bữa sáng cho ngài ấy ăn xong, bởi vì bắt đầu từ chín giờ trở đi sẽ có người liên tiếp ra vào phủ Tổng thống để báo cáo tình hình công việc cho ngài ấy.” Dương quản gia nói xong, sau đó cầm khăn ở trước mặt lên lau miệng.

“Cái…. Cái gì? Muốn tôi gọi ngài Tổng thống rời giường sao?” Đào Du Du hơi khó hiểu nhìn về phía Triệu Nho.

“Đây luôn là công việc của quản gia.” Triệu Nho hình như sợ đem chuyện này ôm vào người, vội vàng từ chối.

Đào Du Du cảm giác, việc trước tiên Dương quản gia muốn cảm ơn cô, đó chính là ám chỉ việc này.

Lòng đang nghi ngờ nhìn hai người đàn ông ngồi trước mặt liếc nhau một cái, ngược lại nhìn vẻ mặt của bọn họ cũng không có nhiều biến hóa, vì thế trong miệng mình đang nhét miếng sandwich, sau khi nuốt một ngụm sữa, cô suy nghĩ, mặc kệ như thế nào, nếu như đã đến đây, cho dù là đầm rồng hang cọp, cô cũng phải kiên trì lên.

Cái mạng nhỏ bé bị người khác túm trong tay đều bị bẻ gãy đôi cánh thiên sứ, tất cả mọi người hãm hại không nổi! Có phải không?