Cha Tôi Là Thanh Tra Megure?

Chương 93




Cái đám phóng viên này dai thật chứ, cô cố ý về khuya rồi mà chúng vẫn còn canh trước nhà cô, làm cô biến thành người có nhà mà phải lén lút như tên trọm thế này đây

Cái cái tường chết dẫm này nữa chứ, cha mẹ xây gì mà cao thế để con gái phải mệt nhọc leo trèo thế này

Một âm thanh chói tai xé toạt màn đêm yên tĩnh, Amaya chỉ biết khóc mà thôi, may mà không có ai giờ này nếu không là thấy cảnh tượng cô gái mặc đồng phục học sinh trèo tường đã thế một mảnh vải của váy còn dính trên thanh sắt ở đầu tường

Cho dù mình có mặc quần bảo hộ đi chăng nữa, cái cảnh này thật xấu hổ chết đi được

"Ối chà... Tên trộm nào mà nửa đêm xâm nhập thế này" Akai ngồi trong nhà, nghe tiếng sột soạt phía sau nhà, anh đến cửa sổ quan sát tình hình bên ngoài thì thấy cô chủ nhỏ đang cố leo tường mà vào nhà, bức tường cao gần 3m mà cô có thể tự mình leo lên, anh có nên khen cô là tay leo trèo chuyên nghiệp không nhỉ

"Anh còn không biết đỡ em xuống à" Cái tên này, tình thế cấp bách thế này mà còn ở đó chọc quê cô

Akai đỡ cô xuống, dù không muốn để ý thì chiếc váy bị rách một mảnh lớn của cô khiến anh không kiềm được mà phụt cười, nhưng nhìn thấy gương mặt muốn bốc hỏa của Amaya anh cố nín nhịn mà cầm cặp sách thay cô vào nhà

"Về nhà không nhắn anh để anh đi đón" Anh có thể hóa trang để mà rời khỏi nhà, nhưng nghĩ kỹ lại, đi thì có thể đi đấy mà khi về thì sao... coi chừng lại càng khó

"Anh dù đang ở thân phận khác nhưng vẫn phải đề phòng chứ"

"Em về vậy.. Mai làm sao đi học đây, định trèo tường nữa à?" Amaya mà trèo tường thì thế nào thêm 1 cái váy cũng đi tong nữa cho xem

"Anh đang đùa với em à... Dĩ nhiên là mai cứ đi cổng chính bình thường thôi" Cô về chỉ là lấy sách vở thôi, mai có gì cải trang trước rời khỏi nha, hoặc đi sớm một chút, cô không tin cô không thoát được đám săn tin đó

Vào đến nhà Amaya vẫn không thể nghỉ ngơi được, Amaya vừa vệ sinh, ăn uống xong xuôi thì phải tiếp tục theo dõi chiều hướng tin tức đang diễn ra

"Xem ra chiều hướng đang có lợi phe mình nhỉ" Akai đứng phía sau, nhìn dòng tin tức đang chạy trên máy tính, dù đã 2h sáng rồi mà dân mạng vẫn còn đang rất hào hứng mà hóng hớt chuyện xấu gia đình nhà người ta

Cuộc sống mà, họ luôn muốn đạp một người khác xuống vũng bùn khi mà có ai đó hơn mình, cho dù người đó có là người người quen hay người lạ, chỉ cần người đó sống không tốt, tự nhiên họ sẽ càng vui vẻ

Amaya dự định thức đêm tới sáng để theo dõi tình hình, dù sao giờ này ngủ đến sáng thế nào dậy điều chóng mắt với uể oải, chi bằng thức luôn cho rồi... giờ cô cũng chưa buồn ngủ

Nhưng mà có người không cho cô thức, thế là mình bị bế về phòng ngủ ép cô phải ngủ để mai còn đi học, anh thì hiện tại đang là người ăn nhờ ở đậu vì thế có thời gian hơn cả cô, việc này cứ để anh làm là được

Với lời đe dọa đầy hãi hùng không mang tính sợ hãi của Akai, Amaya cũng ngoan ngoãn đi ngủ vởi vì thực sự cô cũng buồn ngủ rồi, ngủ một mạch tới sáng nhưng tinh thần không ổn hơn một tí này, Amaya cô lết thân tồi tàn dậy đi học, nếu không phải hôm nay có bài kiểm tra đầu giờ cô cũng muốn ở nhà hóng drama như anh

Đến trường, tin tức về vụ bê bối của Mahito càng ngày càng bành trước, chỉ cần chỗ nào có người là có thể nghe về tin của hắn, chính quyền dĩ nhiên vì muốn ổn định lòng dân, họ buộc phải vào cuộc điều tra những tin tức diễn ra trong 2 ngày vừa xảy ra

Ngay lập tức một thông tin khác tiếp tục nổ ra, gia đình hắn làm ăn phi pháp và có hành vi tẩy tiền trái phép, con trai thì chơi chất cấm, gia đình lại đi hối lộ quan chức và hoàn loạt thông tin khủng tiếp tục được các đài truyền hình trung ương phát sóng

Lão cha tuy ở nước ngoài cũng nghe được thông tin trong nước, ông gọi được cho cô thì gọi cho Akai, anh chỉ báo cáo sơ bộ tình hình trong nước và mong muốn tạm thời đừng về, vì cánh phóng viên đang ở trước nhà ông rất nhiều

Cô biết thế nào lão cha mình cũng sẽ bị cấp trên triệu tập về để điều tra những sự việc kia nhưng tới đó tên Mahito đã bị bắt cùng với gia đình hắn, có về cô cũng yên tâm hơn hẳn so với tình trạng rối loạn hiện giờ

"Cả lớp tập trung" Cô giáo chủ nhiệm vào lớp, thông báo cho kế hoạch sắp tới của trường, các lớp điều phải tham gia, ngày hội thể thao cũng như là ngày giới thiệu cho các em sắp lên cấp 3 tham quan trường mà mình dự định thi tuyển vào

Amaya còn nhớ năm trước đúng là một năm rùng rợn, mình vừa mô phỏng cho câu lạc bộ cung đạo, dụ hoặc mấy em gái em trai mới lớn đăng ký vào đấy sau đó một đám câu lạc bộ khác như câu lạc bộ điền kinh, nhạc cụ nhờ cô giúp đỡ, lôi kéo cô đến phòng của họ

Sau đó một mình chèo chóng đi đến phòng trang điểm, hóa trang cho Ran và thằng em trai mình để diễn kịch, và gặp án mạng tại chỗ, không biết năm nay sẽ ra sao nữa, cô chỉ mong hai chữ bình yên vẫn hiện hữu với cô

Và năm nay, ngày đầu tiên lớp sẽ tham gia các hoạt động sân khấu và thể thao như bóng chuyền và điền kinh, những người đã tham gia câu lạc bộ sẽ phải thi đấu bộ môn của chính câu lạc độ đó, sang ngày thứ 2 lớp sẽ có chương trình mở tiệm Cafe, mọi người cùng thóng nhất sẽ làm chủ đề quản gia và nàng hầu, vì khi đó Amaya đang mơ mang buồn ngủ nên không tiếp thu được nội dung đó cho đến khi biết được đã không thể thay đổi được gì

Ngày cuối cùng, theo truyền thống nhà trường sẽ có cuộc thi hoa khoi, ngày đó sẽ tuyên bố kết quả và cùng nhau cắm trại

Nghe mà mệt dễ sợ, Amaya cảm thấy địa ngục sắp tới nữa rồi, cầu mong năm nay sẽ không có một án mạng nào diễn ra nữa cả

Sau khi cả lớp duyệt đề xuất sẽ mở Cafe nàng hầu, cả lớp ban đầu quyết định mướn đồ nhưng số lượng lớn quần áo thì kèm theo giá thuê rất đắt, đắt thì đã sao đã có đại tiểu thư tài phiệt lo liệu, Sonoko muốn những ngày hoạt động của trưởng trở thành đáng nhớ của tuổi học trò nên phải làm thật hoành tráng, phải làm cho những lớp khác phải lé con mắt

Tan trường, cả nhóm điều rủ qua nhà Amaya, dù sao năm trước kịch bản truyện cũng do Amaya và Sonoko viết nên nay trọng trách vẫn giao cho cả hai người

Amaya thật nghi ngờ sau này Sonoko thế nào cũng nên duyên trở thành nhà văn viết truyện tình cảm cho xem, cho dù là tiểu thư con nhà giàu song Amaya thấy cô nàng không hứng thú với công việc kinh doanh của gia đình cho lắm

Năm nay gương mặt Visua vẫn do Ran đảm nhận, hoa khôi số 1 của trường dĩ nhiên phải nhận vị trí nữ chính rồi

"Năm nay Amaya muốn làm lên sân khấu không, năm trước cậu đã làm hậu cần rồi mà" Sonoko đề nghị, làm con gái minh tinh một thời, chắc hẳn cô sẽ được di truyền 1 phần từ mẹ mình

"ha ha... Tha cho tớ đi" So với làm nữ chính trong truyện, cô thích làm phản diện hơn nhưng đáng tiếc, điều quan trọng nhất là cô không thích đứng trên sân khấu cho lắm

"Thôi nào... mấy năm cậu đi học, cứ mỗi lần hoạt động kịch trường, cậu chả phải làm cây cỏ với hoa lá không à, năm nay ráng chiều lòng con dân đi" Sonoko cố gắng sử dụng kỹ năng ngoại giao của mình, thuyết phục Amaya, chời ạ...Ran và Amaya mà cũng lên sân khấu, thế nào vở kịch của họ sẽ đạt giải cho coi

Sonoko vừa tưởng tượng, vừa phấn kích trong lòng

"Mà đám nhà báo đó cứ canh chừng nhà cậu vậy sao?" Sera theo dõi từ cửa sổ, bên ngoài vẫn còn lảng vãn mấy tên cho dù ban nãy, vệ sĩ của nhà Sonoko đã dẹp được một mớ rồi

"Kệ họ đi... Vài ngày nữa là xong rồi" Amaya đến cửa sổ nhìn xuống, có thể đám này là người Mahito thuê đến để canh me tin tức của cô để kéo cô xuống bùn cùng hắn

"Vậy tối nay tụi mình cùng ở nhà Amaya nhé, tớ muốn trong hôm nay sẽ làm xong kịch bản luôn" Sonoko đề nghị, học chung với Amaya hai năm rồi vậy mà chưa ở qua đêm lần nào, Sonoko cũng rất tò mò không biết cô nàng hoạt động về đêm thế nào, có điều nhà vẫn còn người đàn ông, liệu có ổn không nhỉ

"Được thôi... Để tớ nhờ anh Subaru dọn phòng cho các cậu nhé" Amaya vui vẻ đồng ý, dù sao nhà cũng có nhiều phòng trống, nên có đông như vậy ở qua đêm cũng không sao

"Được không... Dù sao cũng phỉa hỏi ý anh Okiya chứ nhỉ?" Ran hơi ngại ngùng, cỡ Amaya ở 1 mình thôi thì không sao nhưng nhà lại có người nhà cậu ấy nữa

"Ừm... Để tớ nói anh ấy một tiếng"

Amaya rời khỏi phòng sách, đến phòng riêng của mình, quả nhiên là đang ở đây, anh đang bận rộn làm việc trên laptop, có vẻ đang theo dõi tin tức của Mahito

"Hôm nay nhóm em ở lại một đêm nhé"

"Vậy sao... để anh dọn lại phòng cho bạn em" Anh dừng động tác đánh máy trên laptop, dự định sẽ đến phòng dành cho khách dọn dẹp cho cả nhóm cô tối ngủ

"Không sao chứ... Bạn em có thể ở liên tiếp hôm nay với ngày mai đấy" Dù sao trên mặt anh cũng có lớp hóa trang, để lâu trên da mặt cô sợ sẽ hư da anh mất

"Không sao đâu, anh sẽ cố ở lì trong phòng, khi cần sẽ ra xuất hiện trước mặt bạn em, nên đừng lo" Anh ôm lấy Amaya, vỗ lưng trấn an cô, dù sao lâu lâu mới có bạn đến chơi qua đêm với cô, không thể vì anh mà cô lại bỏ lỡ những người bạn của mình

Sau giờ ăn tối, mọi người đã tắm rửa xong xuôi hết rồi liền tập trung ở phòng sách tiếp tục viết kịch bảng, Sonoko không muốn làm giống năm trước, cô muốn cái gì đó đặc sắc hơn nữa, nhưng không tìm được ý tưởng nào khiến cho cô tiểu thư hài lòng

"Amaya... Cậu cũng là nhà văn mà... cậu có ý tưởng gì không?" Sonoko vò đầu bức tóc, Ran thường chỉ xem tin tức với võ thuật, phim hoặc tiểu thuyết song những ý tưởng của cô nàng Sonoko cũng có nghĩ trong đầu rồi và không hài lòng cho lắm

Sera thì quá phức tạp, một người đầu óc bình thường như cô quả thực không thể viết cao siêu như thế mà có cũng không đủ thời gian biểu diễn trên sân khấu

Giờ hy vọng chỉ còn trên người Amaya mà thôi, nhưng cô nàng chưa bao giờ viết kịch bản tình cảm, năm trước cô nàng cũng chỉ góp phần tình tiết tác phẩm, còn yêu đương là do Sonoko thêm thắt vào

"Thực ra tớ có kịch bản sẵn rồi nhưng tớ sợ lớp sẽ không đồng ý đâu" Amaya hơi phân vân, dù sao vở kịch này sẽ cần kỹ thuật diễn xuất cao với vận động khá nhiều, cô sợ lớp sẽ không thích

"Không sao, cậu cứ đưa tớ đọc thử" Sonoko hối thúc, biết đâu đọc được kịch bản của Amaya, Sonoko lại nghĩ được ý tưởng thì sao

Cả 3 cùng thay phiên nhau đọc, quả nhiên là vô cùng cuốn hút, có điều đúng là sẽ quá sức với mọi người, dù sao lớp đâu phải ai có kỹ năng diễn xuất đâu, đã thế cái này cần chuyển cảnh và vận động khá nhiều, mấy đứa con gái trong lớp sợ sẽ không theo kịp

"Cái này tớ viết hồi năm trước nhưng thấy không khả thi nên không nộp cho lớp trưởng" Amaya giải thích, tuy cũng uổng nhưng đành thôi, dù sao mọi người điều cần một vở kịch giải trí là được của cô nó hơi quá sức một chút đỉnh nên mới không dám nộp lên trên

"Oke... vậy lấy cái này đi" Chết tiệt, tại sao không biết nó sớm hơn, Sonoko hừng hực năng lượng, cô quyết tâm phải để lớp mình biểu diễn cái này, dù tốn bao nhiêu tiền, cô đây cũng chơi tới bến

Conan nghe lớp sắp tới có diễn kịch, cậu trở về nhà theo dõi xem kịch bản nó như thế nào, mấy cái truyện hoàng tử lọ lem Sonoko đã bỏ qua rồi, thật là may kẻo cho Ran của cậu hôn thằng nào đó cậu sẽ liều mạng với cô luôn

Kịch bản kể về ở một đất nước xa xôi, có một vị vua tàn độc đang ngự trị nơi đó, người dân luôn phải sống khốn khổ bởi vị vua của mình tuy vậy họ không thể phủ nhận rằng nhờ vị vua này mà từ một đất nước nghèo khó, mà dần trở nên giàu có

Vị vua trẻ tuổi này có một vị anh trai, trái ngược với người em của mình, thanh niên này nổi tiếng là hiền lành, lương thiện luôn hết lòng với con dân và bao dung với vị bạo chúa

Có lẽ cuộc sống của gia đình hoàng gia vẫn yêm đềm diễn ra như vậy nhưng cho đến một ngày, đất nước láng giềng đã cống nạp cho nhà vua một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp, Da trắng như bạch ngọc, đôi mắt xinh đẹp tựa như bầu trời xanh trông trẻo, mái tóc vàng óng như ánh sáng mặt trời, vị vua ấy như rơi vào lưới tình, yêu cô gái ấy từ cái nhìn đầu tiên

Nhưng vì tính đồn bạo chúa của mình, cô gái ấy đã từ chối nhà vua và đem lòng yêu anh trai ngài ấy, người có tấm lòng ấm áp, nhẹ nhàng

Cả 3 rơi vào vòng xoáy khó xử, cô gái ấy dù sao cũng là người của em trai mình, là vị vua tối cao, còn mình chỉ là người dưới trướng, không có quyền lực đến mức để gianh lấy cô gái, đạo đức và tình yêu cứ làm người anh trai bối rối, lưỡng lự không thể tiến tới được

Em trai của chàng đã nhận ra tình cảm của hai người, hắn đã tức giận giam anh mình vào ngục tối còn cô gái cống phẩm ấy thì bị giam lỏng phòng riêng, đôi tình nhân luôn hướng lòng về nhau, mỗi ngày điều cầu nguyện cho đối phương sẽ gặp bình yên

Như một viên đã thả vào vũng nước lặng, tình yêu của hai người đã được một vị quan trong triều âm thầm giúp đỡ, sau đó nhiều người đã xúi giục người anh đứng lên tạo phản

Những lời đó như lời thôi miên đến người anh, anh đã cùng những kẻ trong triều lập kế hoạch giết vua giành ngôi

Vị vua phát hiện ra âm mưu của anh trai mình, thất vọng chồng chất thất vọng, hắn cũng đã mệt mỏi với ngôi vua này rồi nên cũng đã lập kế hoạch giả chết, nhường ngôi cho anh trai của mình

Sự việc thành công, có quyền có mỹ nữ nhưng hậu quả lại kéo theo sau, vị anh trai không có đủ quyết đoán để giữ triều đình, đất nước, mọi quyết định vào tay vị thái sự, người đã xúi giục chàng tạo phản, vị mỹ nữ khi xưa cũng dần thất vọng về người đầu ấp tay gối với mình mà lạnh nhạt dần

Mọi áp lực cứ đè lên, từ những tên quan đã từng nịnh nọt mình rồi người vợ mình, dần dần chàng phát điên, tự sát, ép vợ mình chết chung và đốt cháy cả một cung điện

Thái sư lên làm vua, gã không làm vị vua công mình mà bê tha vào những tiệc tùng rượu chè mỹ nữ, ngân khố quốc gia ngày càng cạn kiệt, dân chúng trở về cuộc sống nghèo khổ lầm than

Gì đến rồi cũng sẽ đến, mọi người cùng đứng lên bạo loạn, tranh giành sự sống cho bản thân, ngày này qua năm khác dần dần vị anh hùng xuất hiện và cùng người dân đứng lên chống lại triều đình, giành được tự do, chính quyền và trở thanh vị vua anh minh, mang cuộc sống ấm no đến người dân

Không bao lâu, vị vua ấy cưới hậu, càng đặc biệt hơn, vị hoàng hậu ấy lại có gì đó giống với vị vua bạo chúa một thời, mọi người chỉ dám để ý nghĩ đó trong đầu, không dám nói ra, chỉ cần dám hó hé, đầu hắn thế nào cũng nằm riêng với thân thể

Vì vị vua tuy ít đất diễn nhưng nhìn chung vẫn là vai chính, ban đầu cho Ran nhân vai, có điều Ran làm mặt ác không được, cho Sera thì cô ấy chỉ muốn làm lính thôi, không muốn đóng nhiều mà cô nàng thử vai thì giống sát nhân hơn là bạo chúa

Trước tiên, lo mấy nhân vật kia trước đã, vị kịch bản của Amaya không hề đi theo cái gì mà lọ lem kết hôn với hoàng tử và hạnh phúc trọn đời gì đó nên Sonoko nghĩ, có lẽ khi diễn, nó cũng là điểm thu hút của vỡ kịch