Cha Tôi Là Thanh Tra Megure?

Chương 5: Tình Bạn Không Bằng Sự Nghiệp




Theo lời khai của những vị khách thuê phòng khác, họ đã nghe thấy tiếng súng vào tầm tám giờ hơn, chừng 3,4 phút hung thủ là một thanh niên đã chạy khỏi phòng ngay sau đó


Amaya quan sát căn phòng, rất bừa bộn như có ai đó lục lội, hỏi thăm thanh tra thêm vài thông tin thì biết rằng ông da ngăm đó là bạn cùng phòng của nạn nhân tên Sasai, Amaya tiến đến thi thể của nạn nhân, mượn bao tay của Pháp y mang vào, trên miệng ông ấy có bọt kem đánh răng


Ban đầu ông Mori cho rằng là một vụ trộm, sau đó thanh tra Yokomizo nghi là ông Sasai là thủ phạm vì là bạn cùng phòng nhưng lời kể của nhân chứng là một thanh niên, song đó cũng không xóa bỏ được nghi ngờ bởi họ chỉ nhìn thấy quần áo, không thấy mặt


Miệng nạn nhân còn bọt kem đánh răng, lại chết ở lối ra vào chứng tỏ có thể là gặp một người rất quen nên mới có thể thoải mái để bọt kem trên miệng như thế, Cô nhìn quanh tìm bàn chải, này giờ không thấy nó đâu nhỉ


"Conan... em kiếm xem ở đây có bàn chải đánh răng còn dính kem không ?" vì là trẻ con, Conan không được phép đụng vào bất cứ đồ gì trong hiện trường sau cú gõ đầu trờ gián của ông Mori, cô đang tạo cơ hội cho cậu tìm


"à...nó ở đây" một bác pháp y giơ vật chứng lên, bàn chải vẫn còn dính nhiều bọt kem


"nó ở đâu vậy ạ" Conan hỏi


"trên thảm, cạnh xác đấy"


Quả nhiên là ông ta, Amaya thở dài... Hình như vụ trước cũng rơi vào vụ án bạn giết bạn, giờ cũng là nó, cô cũng có duyên với mấy tình bạn bằng mặt không bằng lòng này vậy


Có điều ông ta có chứng cứ chứng minh mình vô tội, thời điểm xảy ra vụ án là 8h nhưng ông ấy khai mình có mặt ở đó cũng khi ấy, bằng chứng là những tấm ảnh mình chụp được, giá như ông ấy đau khổ hay buồn vì bạn mới mất, cô sẽ không chú ý cho lắm nhưng vẻ mặt ung dung đó, hệt như Yukata, người đàn ông vì số tiền bảo hiểm 500 triệu yên mà giết bạn thân vậy


Amaya  đang tò mò, những bức ảnh có gì mà ông ấy tự tin như vậy, có thể chứng minh ông ấy không phải hung thủ


Trong lúc chờ đợi, cô đi đến phòng của nạn nhân rồi đi đến phòng của Sasai, rất khác biệt, một bên thì gọn gàng, một bên bừa bộn, nếu là tên trộm thì không thể bỏ qua căn phòng này


Một giờ những tấm ảnh đã được rửa, gồm bảy tấm, trong đó có 6 tấm do Ran chụp và một tấm ai chụp cô không biết


Quan trọng nhất, chính tấm ảnh đó lại chứng minh hắn không phải hung thủ, Lễ hội diễn ra gần 1 giờ, 8 giờ tối chín thức bắt đầu, chứ "thiên" sẽ được thắp trên núi và sẽ cháy suốt trong 25 phút, từ khách sạn đó đến đây lái ô tô tận 40 phút, bức ảnh ông ta mang đến chưng minh cô ta có mặt trước 8h25 phút, quả là một bằng chứng ngoại phạm vô cùng hoàn hảo


Sau đó hắn được loại bỏ trở thành nghi phạm nhờ Mori giải vây song Yokomizo vẫn khăng khăng ông ấy là thủ phạm, nghi ảnh là ảnh ghép, có điều pháp chứng nhận định đây ảnh thật, không có ghép


"Làm sao chú biết ông ấy ở lễ hội thế" Amaya tò mò hỏi


"à...vì khi ấy chú có hỏi tiếp tân và họ đã nói Sasai đã đến lễ hội lúc 7h30" thanh tra giở cuốn chép mình ra nói


"ồ... tiếp tân thật có tâm, nhớ luôn giờ ông ấy rời đi" Conan bình luận, khách hôm nay vô cùng đông mà tiếp tân vẫn nhớ thời gian đi, không có tâm thì là gì


"không đâu...vì Sasai cứ hỏi đi hỏi lại họ mấy giờ đấy" Yokomizo liếc ông ta, nói với ông Mori vì cũng thắc mắc sau nhân viên lại nhớ giờ chính xác thế


"tôi hỏi nhiều vì muốn chắc chắn đến kịp trước khi chữ thiên biến mất sau 8h25 thôi vì tôi không mang đồng hồ" Ông thản nhiên giải thích, không quên giơ cánh tay phải ông thường đeo đồng hồ


"Tôi vần còn nghi anh, cứ như tạo chứng cứ ngoại phạm cho mình" Gương mặt lộ vẻ không tin tưởng người tình nghi trước mặt, Amaya muốn vỗ tay khen ngợi, tốt lắm, không hổ danh là thanh tra, trực giác rất tốt


"ha ha...Mong mọi người điều tra cẩn thận để tìm ra kẻ giết bạn tôi" dáng vẻ Sasai rất giống như dạng, tôi thách ông tìm đấy, xem ông có tìm ra không


"Này chú, ngày trước tôi có nhận một vụ giống như vầy, người bạn thân của hung thủ chết, hắn cũng nói câu tương tự chú và kết quả..."Amaya cười tà, nghiêng đầu nói "hắn bị bắt ngay tối hôm sau"


Ý của cô chính là đừng có thách thức cảnh sát, đã đủ điểm đậu vào ngành này thì không kẻ nào  đần cả đâu


"Ha...ha vậy ư" hắn xanh cả mặt, lúng túng nói, sao hắn cảm giác có sát khi từ con bé đó toát ra vậy


Amaya đi đến bàn nhìn lại mấy tấm ảnh, tên này tạo nhân chứng ngoại phạm vô cùng hoàn hảo như bao giờ quá cùng không tốt, hắn có tiếp tân làm chứng rời đi lúc 7h30, có gia đình Mori chụp ảnh vào 8h40, nhớ lại dáng vẻ ông ta khi rất vội, mồ hồi chảy rất nhiều nhử thể vừa vận động mạnh


Dù nóng vần không chịu cởi áo khoác


"ôi trời thầy... sao lại thế này...!!?!" một người lạ mặt hốt hoảng đi vào "Thầy Imatake "


Amaya kéo ghế ngồi xuống, quan sát người mới tới, kẻ này là biên tập viên, công tác viên với nạn nhân Imatake, vì mai là hạng cuối để nộp bản thảo truyện nên anh ấytới để hối bài, chỉ là không ngờ người đã chết, giờ anh ta đang hoảng loạn để kiếm bài viết khác thế cho song làm sao có thể kiếm người có khả năng viết giống nạn nhân


Như có chuẩn bị trước Sasai lục lội vali của mình lấy sấp bản thảo, đưa cho biên tập viên  đề nghị xem bài mình được không, và dĩ nhiên anh ta đồng ý vì biết Sasai từng hợp tác chung với nạn nhân, anh ta lấy bản thảo rồi rời đi nhanh chóng


Sau đó Sasai lấy lí do tìm được đã sắp xếp được công việc mới thay thế cho Imatake  đáng thương đã bị thằng khốn nào sát hại nên mong muốn được về để làm việc


Nghe thế ai cũng thầm phẫn nộ vì tất cả đã rõ Sasai là thủ phạm, ai đời bạn mình vừa chết có thể tươi cười bàn chuyện công việc, rồi có sẵn tác phẩm đưa cho biên tập như vậy nhưng chứng cứ hắn đưa ra quá tốt, không bắt bẻ được 


RẦM....


chiếc bàn để ảnh vị gãy làm đôi dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người trong phòng, và không người nào khác ngoài Amaya, trên đời này, cô ghét nhất thể loại chỉ vì một vài lợi ít mà sẵn sàng ra tay giết chết bạn bè cạnh mình, đã thế còn thản nhiên cười cợt


"tôi cảnh báo rồi... đừng có mà khiêu khích" sau khi đập vỡ cái bàn bàn đôi chân vô cùng mạnh mẽ của Amaya, cô liền thu chân lại, ngồi chéo chân nữ một nữ vương, gương mặt cô bây giờ đủ để bóp nghẹn người trước mặt


"chú Sasai... chú là hung thủ...mà hung thủ thì không thể thả" 


"Cái gì... cô gái chú có thể kiện cháu vì tôi vu oan đấy" hắn lúng túng, vẻ mặt bình thản ban nãy đã bị  Conan làm nứt, bây giờ tới cô đập nát nó


"như ban nãy Conan nói với chú... để một người trên miệng dính đầy bọt kem đánh răng ra mở cửa thì chỉ có người thân quen, vả lại căn phòng được bới tung như vậy  sau khi tiếng nổ súng diễn ra chưa tập 1 phút là việc không thể nào trừ... là làm trước, mà kẻ có thể làm vậy trong lúc nạn nhân không để ý chỉ là bạn cùng phòng với nạn thân thôi" Cô chậm rãi giải thích 


"Đúng rồi... anh ta làm việc này để đánh lừa cảnh sát" thanh tra Yokomizo tiếp lời


"Sao các ngườ không nghĩ hung thủ gây bất lợi cho tôi, với điều đó không chứng minh được tôi là kẻ gây án vì tôi có tấm hình chữ thiên đó. là bằng chứng có thể chứng minh tôi vô tội" Sasai vẫn bình tĩnh diễn giải, cố thoát tội


"tấm ảnh đó... đã chụp vào năm trước" Amaya nói


"CÁi GÌ...?" mọi người trong phòng đồng thanh


Amaya cầm lấy tấm ảnh chữ thiên mà ông ấy chụp chung sau đó đến chỗ Sasai cầm lấy tay phải ông lên "nhìn kỹ đi, trong tấm anh ông đưa tay ông không có đeo đồng hồ và cánh tay đều màu, còn tay của ông hiện tại của ông có vết hằn do đeo đồng hồ lâu ngày dẫn đến chỗ đó sáng màu hơn"


ngay lập tức thanh tra cầm mấy tấm ảnh Sasai đưa xem lại, quả nhiên giống như Amaya nói, tấm nào trên tay ông ấy cũng có vết hằn đeo đồng hồ lâu, còn tấm chữ thiên ông ấy chụp lại không có


"nào... anh hãy nói cho tôi biết đi... rõ ràng là chụp cùng hôm nay sao lại khác nhau vậy hả ?" thanh tra Yokomizo vô cùng hưng phấn vì tìm được chứng cứ bắt chẹt được Sasai, mặt kề mặt hung dữ tra hỏi tới cùng


"tôi không có, không phải tôi các người vu oan cho tôi" đến nước này hắn vẫn ngoan cố, nhưng đã có chứng cứ chứng minh hắn là hung thủ thì liền có thể bắt về đồn thẩm vấn, hoàn tất hồ sơ vụ án


"chú có biết tại sao chú bị bắt nhanh vậy không" Conan thấy hắn điên cuồng chối bỏ, Conan châm thêm mồi lửa "vì là lại dám khiêu khích cảnh sát đấy, mà chị ấy là con của cảnh sát dĩ nhiên là tức giận, mà chị ấy tức giận thì hậu quả chú thấy bây giờ rồi"


"Con nhóc thối tha, tại mày mà tao bị bắt" tiếng ông ta gáo thét không phục, ai đời lại thua một còn  và thằng nhóc thối chứ


"ông có tin trước khi ông vào đồn cảnh sát, tôi có thể cho ông vào bệnh viện trước không ?" Cô đi đến gần, cái chân bàn cầm trên tay dễ dàng bị bẻ gãy, với một nhà văn thì tất nhiên thường xuyên làm việc trên bàn máy tính, làm sao có nhiều thời gian vận động nên đa phần cơ thể khá yếu, còn cô đây chấp 10 thằng thì cô vẫn khô máu đấy


Hắn sau khi thấy chân bàn bị bẻ làm đôi cũng im lặng đi, ngoan ngoãn đi theo cảnh sát không dám hó hé gì cả


"Amaya...cậu lợi hại thật" khóe môi Ran còn run rẩy, mà một bé một già đằng sau thì lặng lẽ lùi về sau nhiều bước


"thường thôi, khuya rồi tụi mình nên về, mai còn lên tàu sớm nữa" Ông Mori nhìn đồng hồ bảo, từ đây về khách sạn chắc qua 1 giờ quá