Tuyết chi Thần – chương 7
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Thiên Hữu mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mặt, không thể tin vào mắt mình.
Đây nhất định là ma thuật ! Nhân vật trong truyền thuyết quả nhiên lợi hại, còn có thể sử dụng ma thuật để bay lên trời. lynzmix.wordpress.com Trên người nhất định có đeo theo dây cáp trong suốt (Bàng Bạch: làm ơn hãy chấp nhận "sự thật" đi, cũng không cần phải logic thế chứ?!)
Mấy nam tử đi rồi, căn phòng lại trở nên yên tĩnh. Thiên Hữu ngồi suốt 8 giờ trên máy bay lại thêm 2 giờ mắc kẹt trên taxi nữa, hiện tại đã hoàn toàn mệt rũ rồi. Phát hiện đứa nhỏ mệt mỏi, Ngao Quang liền ôm lấy nó đưa vào phòng trong của Tử Mộng Cư.
Phòng trong cũng được trang trí rất cổ kính, giường gỗ chạm khắc tinh xảo, sa trướng buộc gọn bằng ngân câu ( mảnh dây bạc ) trên cột giường dây leo của hoa tử đằng quấn quít bám lên, từng chùm hoa màu tím buông rũ xuống. lynzmix.wordpress.com Chiếc đèn màu tím nhuộm lên cả căn phòng sắc thái tươi đẹp, tấm bình phong bằng gỗ tinh xảo phi thường, hương vụ (màn khói hương) tỏa ra từ bình lư hương chạm rỗng tựa như mộng ảo.
Ngao Quang đem cậu đặt lên giường, thay cậu cởi ra áo khoác, đắp lại chăn, buông xuống sa trướng sau đó còn vỗ lên chăn vài cái.
Thấy đứa nhỏ vẫn đang trợn mắt nhìn mình, Ngao Quang nói:
"Ngoan ~ mau ngủ đi."
Giọng nam trầm thấp mang theo từ tính lúc này lại vô cùng ôn nhu. lynzmix.wordpress.com Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa nhỏ chuyển hồng toàn bộ, trong đôi mắt tím trong suốt là ảnh ngược của chính mình, hắn bỗng cảm thấy tâm động.
"Còn không ngủ? Là đang chờ nụ hôn chúc ngủ ngon của phụ thân sao?"
Nam nhân cười xấu xa, cúi đầu ở trên đôi môi của đứa nhỏ hôn "Chụt" một cái rõ to.
"Nha ~ "
Khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng thêm đỏ rực, nụ hôn chúc ngủ ngon không phải là hôn lên trán sao? Tuy rằng hôn môi là lễ nghi của phương Tây, nhưng dù có phóng khoáng đến mức độ nào thì bình thường cũng sẽ không hôn lên môi. lynzmix.wordpress.com Hôn môi ở quốc gia nào thì ý tứ cũng đều không khác biệt lắm.
"Còn không chịu ngủ? Hay còn muốn một nụ hôn chúc ngủ ngon nữa?"
Nam tử cười xấu xa lại cúi người kề sát lên môi cậu.
"Nha ! Không phải !"
Thiên Hữu cuống quít đem chăn kéo lên quá đầu.
" Được rồi, được rồi, không đùa con nữa ! Mau ngủ đi, bảo bối của ta !"
Thanh âm của nam tử từ ngoài chăn truyền tới, trầm thấp lại mang theo từ tính, như có một loại ma lực khiến người khác làm theo những gì hắn nói. lynzmix.wordpress.com
".......Ngủ ngon, phụ thân......."
Thanh âm của đứa nhỏ thanh thúy tựa như tiếng chuông lan ra, dần dần mỏng manh cuối cùng chỉ còn lại tiếng hô hấp ổn định.
Ngao Quang đứng lên vung tay một cái, ngoài cửa sổ thời tiết nguyên bản đang là trời mưa giữa ban ngày lại chỉ trong chớp mắt hóa thành đêm đen. lynzmix.wordpress.com Trên bầu trời lấp lánh ánh sao, từng trận gió mát lạnh thổi qua khiến cho cành cây nhẹ nhàng lay động.
Ngủ ngon hài tử của ta. Chúc con có một giấc mộng đẹp.
Lynz: ò ò ngắn~ ta cũng biết thế a~ nhưng tác giả đợt đấy bận thi nên chỉ chém có thế thôi thì biết làm thế nào? ╮(╯▽╰)╭