Cha Ta Là Rồng

Chương 43: C43:




Chương 8.

Editor: lynzmix

Beta: Shoorin Yumi

Nhìn cái kẹo vừa ta lại vừa thơm ngon kia, mà lời nói của lão bản cũng thật mê người. Đại thúc chuột đeo mắt kính nhìn kĩ cũng rất hòa nhã dễ gần. Thiên Hữu cảm thấy cũng không có gì đáng sợ liền nhận lấy que kẹo nói "Cảm ơn ngài"lynzmix.wordpress.com

"Lão bản, chúng ta định mua một chút hàng Tết..." Ngao Lăng cùng lão bản bắt đầu chọn hàng tết. Mứt bí đao, mứt hạt sen, đủ loại đủ kiểu Thiên Hữu nhìn mà hoa cả mắt.

Giữa không trung có những con chuồn chuồn và bướm trong suốt bay tới bay lui, Ngao Quang vươn tay bắt lấy một con đưa cho Thiên Hữu.

Thiên Hữu lúc này mới nhìn rõ chúng cũng không phải chuồn chuồn bươm bướm thật, mà đều là kẹo dùng đường trong kết thành đôi cánh trong suốt mê người.


"Phụ thân, thứ này để ăn sao ?"lynzmix.wordpress.com

"Ừ ~ ~đây là kẹo, chẳng qua là dùng một chút pháp thuật để chúng có thể bay lượn trong không trung thôi" Nói xong, Ngao Quang liền cầm một khối hoa quả bám rất nhiều đường bên trên, nhìn qua như hoa quả nhưng lại có thể nhảy tới nhảy lui để vào trong lòng bàn tay của Thiên Hữu "Đây là đường nhảy nhót, nó sẽ nhảy nhót trong miệng"

Một lát sau, trong lòng bàn tay ngoại trừ đường nhảy nhót , lại có thêm một cái kẹo cao su màu đen. Thiên Hữu ngẩng đầu nhìn, thì ra là Ngao Lăng. Hắn nói "Đây là kẹo cao su của người chết" . Sau đó mặt không chút thay đổi đem một cái kẹo tương tự bỏ vào trong miệng nhai.

=_=||||||| ( Tác giả: Lão huynh, loại đồ vật như vậy có thể ăn được sao?)lynzmix.wordpress.com

Ngao Lam chọn hàng tết xong, xoay người liền thấy hai lớn một nhỏ ăn đến bất diệc nhạc hồ.

"Phụ thân đại nhân ! ! Chúng ta tới đây để mua hàng tết, thỉnh không cần để Thiên Hữu ăn nhiều kẹo như vậy, sẽ sâu răng" ( tác giả: Rồng cũng bị sâu răng nữa sao?! -_-!! )


"Nhị ca, cái này ăn rất ngon nha!" Thiên Hữu cầm một viên đường thủy tinh hồng sắc đưa tới bên môi Ngao Lam.

Nhìn nụ cười hồn nhiên còn có viên kẹo thơm ngọt đưa tới bên môi, chắc chắn không một ai có thể nói ra nửa câu trách cứ nào nữa. Ngao Lam đành há miệng ăn kẹo, còn vô thức liếm liếm ngón tay của Thiên Hữu một chút.lynzmix.wordpress.com

"A ~" Thiên Hữu tựa như bị điện giật rụt tay lại. Không biết vì sao cậu lại cảm thấy Nhị ca trong nháy mắt đó thật dụ hoặc nha. Tim đập thình thịch, phảng phất như có cái gì áp lên ngực khiến cậu hít thở không thông. Ngón tay còn lưu lại xúc cảm mềm mại của đầu lưỡi, khuôn mặt cũng không khống chế được mà đỏ lên.

Kỳ thật Thiên Hữu không biết, Ngao Lam lúc đó không tự giác dùng một chút mị thuật , còn về phần vì sao lại dùng mị thuật thì chính hắn cũng không biết. Đại khái là một loại bản năng đi. Chủng tộc của mẫu thân Ngao Lam thích những linh hồn thuần khiết xinh đẹp. Nếu nhìn thấy những linh hồn như vậy liền nhịn không được muốn mê hoặc, khiến linh hồn đó sa đọa, hoàn toàn thuộc về mình. lynzmix.wordpress.com

Ngao Lam biết linh hồn của đệ đệ mình còn tinh thuần thanh khiết hơn so với bất luận kẻ nào, đối hắn tựa như một viên kẹo thơm ngọt mê người. Vô luận là nhân loại hay bất kì chủng tộc nào khác đều sẽ bị hấp dẫn.

"Hữu Nhi thiên vị, phụ thân cũng muốn ăn" Ngao Quang ôm Thiên Hữu đùa giỡn. Sau đó Thiên Hữu lại cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình, vừa quay đầu liền thấy Ngao Lăng cũng đang nhìn thẳng cậu, trong ánh mắt tràn ngập khát vọng.

"Con biết rồi" Thiên Hữu đành phải tự mình đút mỗi người một viên đường.

Cuối cùng Thiên Hữu chọn một chuỗi kẹo thủy tinh giống như dây pháo . Trước khi rời khỏi cửa hàng, Thiên Hữu hướng lão bản khom lưng lynzmix.wordpress.com "Lão bản, vừa rồi thực xin lỗi. Cám ơn kẹo của ngài"

Đôi mắt đen của bác chuột béo tràn ngập tiếu ý "Ngươi thực là một đứa bé ngoan. Bé ngoan nên được thưởng ! Lần sau lại tới chơi, ta nhất định sẽ tặng kẹo cho ngươi"