Chương 23.
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
" Chư vị , xin cứ tự nhiên , thức ăn sắp nguội rồi. " Ngao Lam vỗ vỗ tay. Hắn vừa nói như vậy, bụng của Thiên Hữu lại hợp thời vang lên.
Trên bàn tròn thủy tinh bày đầy các món ăn Quảng Đông. Người xưa có câu : Đi chơi ở Hàng Châu, ngủ ở Tô Châu, ăn ở Quảng Châu, chết ở Liễu Châu. Người Quảng Châu đối với "Ăn" nghiên cứu rất sâu. lynzmix.wordpress.com Từ loài bay trên trời, đi dưới đất cho đến lẩn trốn trong núi đá đều có thể chế biến thành đồ ăn. Món ăn Quảng Đông lấy sắc , hương , vị , hình làm chủ đạo. Món ăn còn cần phải phù hợp với thời tiết, mùa thu hạ cần phải thanh mát, mùa đông xuân cần phải đậm đặc. Đặc biệt cách chế biến đa dạng phong phú, cách dùng nguyên liệu và gia vị độc đáo. Về mặt chế biến đặc biệt chú ý lửa to và thao tác nhanh. Kĩ xảo chế biến có nhiều loại xào, rán, rang, om, kho, nướng, quay, hầm, hấp . . . . kỹ xảo dùng lửa để nấu cũng mang phong vị đặc sắc chỉ có ở địa phương.
Nhìn cả bàn mỹ thực, Thiên Hữu đã sớm chảy nước miếng ròng ròng, Ngao Quang để cậu ngồi ở trên đùi, tay phải cầm lấy đũa ngà, tay trái giữ lấy ống tay áo rộng, gắp lấy một khối sườn đặt vào bát sứ trắng trước mặt Thiên Hữu. lynzmix.wordpress.com Thiên Hữu cũng học theo hắn cầm lấy đũa nhưng tay lại quá nhỏ , dù cố thế nào cũng không thể sử dụng linh hoạt đôi đũa ngọc này. Cuối cùng còn làm rơi một chiếc xuống đất.
Ở Phương Tây chuyên dùng dao nĩa để ăn, Thiên Hữu không dùng được đũa cũng không có gì kỳ quái. Nhìn mỹ thực ở trong chén, bản thân lại không ăn được, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi chu lên bất mãn.
Ngao Quang cười nhẹ, kẹp khối sườn lên để đến bên môi Thiên Hữu. Tuy rằng để phụ thân đút cảm thấy rất mất mặt , nhưng quả thật là cậu đói không chịu nổi nữa rồi, cũng không quản nhiều, há mồm cắn xuống một ngụm.
" Nhớ nhả xương ra. Đúng, chính là như vậy. Có ngon không?"
". . . Ưm . . . rất ngon." Cái miệng nhỏ nhắn một bên nhai thịt, một bên hàm hồ trả lời.
"Thử cái này xem." Ngao Quang lại gắp một chút rau để sát bên môi cậu. Cái miệng nhỏ nhắn lại cắn xuống, bộ dạng phồng má nhai nhai thật giống động vật nhỏ đáng yêu. lynzmix.wordpress.com Mấy người khác đã cầm đũa, nhìn thấy cậu như vậy đều đồng loạt toát ra một ý nghĩ : Thật đáng yêu quá đi, thật muốn nuôi một con như vậy ! ( Bàng Bạch : nè nè, mấy người dám xem rồng con là sủng vật hả? Muốn Long cha thiêu rụi mấy người hem? )
Tín cũng gắp một khối thịt kho tàu đưa đến trước mặt Thiên Hữu "Hữu Hữu, cái này ăn cũng rất ngon nè." Thiên Hữu còn chưa cắn xuống thì đôi đũa của Tín đã bị đũa của Ngao Lam đẩy ra.
"Thật ngại quá, đũa đã dùng rồi không được vệ sinh lắm , nhất là trẻ con thì càng phải vạn phần chú ý." Khóe miệng mang theo nụ cười tao nhã nhưng ngữ khí lại không cho phép làm trái. Đôi mắt phía sau cặp kính híp lại thành một đường hẹp. lynzmix.wordpress.com Không biết vì sao Tín cảm thấy toàn thân run lên một chút, cũng không dám lại dùng đũa gắp thức ăn cho Thiên Hữu nữa. Những người còn lại đương nhiên cũng không dám noi theo.
Ăn không được khối thịt kho tàu, trên mặt Thiên Hữu lộ ra một tia thất vọng. Ngao Lam lập tức gắp một khối đặt lên môi cậu , khối thịt nhanh chóng bị cắn xuống.
"Ngon không?"
"Ưm . . . . ưm . . ." Trong miệng Thiên Hữu không ngừng nhai mà trên mặt cũng là biểu tình " Em còn muốn nữa nha". Ngay sau đó một khối trứng rán vàng ươm đã được đưa tới bên miệng cậu. Thanh niên tóc bạc tao nhã cầm đũa, trên mặt vẫn như cũ không chút biểu tình nhưng trong mắt y lại có một tia khát vọng dễ dàng nhìn ra.
Tất cả mọi người ngồi ở đây đều cảm thấy không khí này thật quỷ dị, nhưng Thiên Hữu vẫn không hề hay biết chút gì, tiếp tục vui vẻ ăn luôn miếng trứng. lynzmix.wordpress.com Khuôn mặt lạnh lùng của thanh niên cũng trở nên nhu hòa, tựa như một khối băng trong giây lát bị hòa tan vậy, vô cùng có sức kích thích vào thị giác của người ta nha . . .
Một nhà Bát Khuyển hôm nay có thể nói là chịu đủ kinh hách.
Ba người Ngao gia tiếp tục không coi ai ra gì duy trì hành động đút động vật nhỏ ăn. Mãi cho đến khi Thiên Hữu từ một đống thức ăn ngẩng đầu lên được thì mới phát hiện mấy vị Bát khuyển không hề động đũa, hoàn toàn hóa đá ở một bên, biểu tình vô cùng quỷ dị.
" A , Tín ca ca, mọi người làm sao vậy ? Sao không ăn gì? Các món ăn ở đây đều rất ngon nha."
Tín nhất thời nghẹn lời cũng không biết phải trả lời cậu như thế nào. Thiên Hữu đột nhiên lớn tiếng kêu sợ hãi " A~~~~~~~~~"
" Làm sao vậy ?" Ba vị trưởng bối Ngao gia đồng thời hỏi.
"Tuyết nữ a di . . . . sau đó dì ấy thế nào rồi? Mọi người có bắt được dì ấy không ? Dì ấy có sao không ?" Thiên Hữu vẻ mặt lo lắng. lynzmix.wordpress.com Tuy rằng tuyết nữ đã từng thương tổn cậu nhưng cậu vẫn cảm thấy dì ấy rất đáng thương.
Nhóm người Bát Khuyển ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mắt to trừng mắt nhỏ một lúc, cuối cùng mọi người đem ánh mắt tập trung lên người Tín. Tín dùng ngón tay chỉ chỉ chính mình vẻ mặt ghi rõ "Sẽ không là ta chứ ? " Sau đó tuyệt vọng nhìn Khuyển Thần và những người khác nhất trí gật đầu.
Muốn ta nói thế nào đây? Chẳng lẽ nói: "Phụ thân của em phát điên, dẫm lên đầu người ta và hôn môi em sao?"
Tín không tự chủ được nhìn về phía Ngao Quang, mà đối phương cũng đang nhìn chằm chằm vào y, duỗi ra một ngón tay, ở trên cổ làm động tác xẹt một cái, đó là động tác cắt cổ mà 囧 ~~~ ánh mắt rõ ràng đang nói " Nếu nói ra, sẽ giết ngươi."
Đáng sợ quá đi ! Này rõ ràng là uy hiếp mà. Tín tiến thoái lưỡng nan, mồ hôi lạnh ứa ra đầm đìa.
Shoorin Yumi: Ta nói Long cha zô sỉ quá đê~ chơi uy hiếp nữa hả ="=