Chương 20.
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Gian kế đã thành, Ngao Quang lộ ra nụ cười tà ác, ôm bé con ngồi vào thành bể, " Việc này sao có thể nhận lỗi liền xong."
" Hả?"
Đặt bé ngồi ở trên đùi mình, bàn tay to ở trên cái lưng bóng loáng mò dần xuống cái mông thủy nộn đáng yêu của bé con. lynzmix.wordpress.com Cảm thấy dưới mông nhột nhột, Thiên Hữu vặn vẹo eo muốn thoái khỏi ma trảo kia. Không hiểu gì nên quay đầu nhìn về phía phụ thân. ( Bàng Bạch : rắn nhỏ cục cưng, lần này nguy cơ lớn nha!!! )
" Trẻ con làm sai liền phải chịu "trừng phạt" nha." Giọng nam trầm thấp khàn khàn mang theo chút ái muội vang lên bên tai. Thiên Hữu không hiểu lắm nhưng lại cảm thấy rất sợ hãi. Thân thể nhỏ bé không khỏi co rụt lại, run rẩy một chút.
Bàn tay to tiếp tục vuốt ve mông nhỏ phấn nộn, nói không ra lời sắc tình, sau đó . . .
" Bốp ! "
Tiếng vỗ vang dội khắp bờ ao.
" A ! Đau quá đi !" lynzmix.wordpress.com Chỉ như vậy mà mông liền bị phụ thân đánh đến nóng rát đau nhức. Thiên Hữu nhịn không được lớn tiếng kêu lên đau đớn.
Bàn tay to vẫn tiếp tục đánh xuống mông nhỏ của cậu bốp bốp bốp. Ở Phương Tây không hề có mà thậm chí là cấm sử dụng xử phạt về thể xác, nên trước kia Thiên Hữu chưa từng chịu loại trừng phạt này. Cậu đau đớn cùng ủy khuất đến mức nước mắt lập tức trào lên .
" Ô . . . . . . Ô . . . . . . Phụ thân đừng đánh . . . . . . Thiên Hữu về sau không dám nữa . . . . . . Đừng đánh . . . . . . Ô . . . . . ." lynzmix.wordpress.com Cậu muốn trốn nhưng hai chân lại không đụng tới mặt đất, hai tay cũng chỉ có thể quơ quào lộn xộn hoàn toàn không có điểm tựa.
Cảm thấy nước mắt cực nóng của bé con nhỏ lên chân, tựa hồ chạm vào chỗ mềm mại nhất trong nội tâm Ngao Quang, bàn tay của hắn cũng chậm lại sau đó ôm bé vào trong lòng mình.
"Biết sai chưa?"
Đôi mắt tử lam tràn đầy hơi nước điềm đạm đáng yêu, bé con khóc đến hai gò má đỏ bừng, nức nở gật gật đầu.
"Về sau còn dám làm vậy nữa không?"
Lần nữa ngoan ngoãn gật đầu. Ngay sau đó Ngao Quang đã đem thân thể nho nhỏ gắt gao ôm ở trong lòng, hôn cái trán của bé. lynzmix.wordpress.com Kể từ khi sinh ra tới giờ, hắn chưa bao giờ sợ hãi điều gì, kể cả khi còn nhỏ bị bắt phải đối mặt với địch nhân cường đại gấp mấy lần hắn cũng không có một chút sợ hãi nào. Cho dù là vua của Ma Tộc hay là Diêm La Vương cũng kính sợ hắn ba phần.
Nhưng ở giữa đồng tuyết, cảm giác bé con bị tuyết nữ bóp cổ mà hắn lại chỉ có thể "nhìn" cũng không thể lập tức tới bên cạnh cậu. Lần đầu tiên từ khi sinh ra tới giờ , hắn biết cái gì gọi là sợ hãi. Tuy chỉ là trong phút chốc cũng đủ để làm tim hắn như ngừng đập, đau đớn cùng lo lắng đánh sâu vào lòng hắn.
Lúc ấy tình huống nguy cấp, hắn chỉ có thể dùng long uy đem tuyết nữ chấn trụ. lynzmix.wordpress.com Nếu hắn có thể khẩn cấp đuổi tới thì thân thể nhỏ bé này sẽ không phải chịu đóng băng dưới trời tuyết như vậy rồi.
" Phụ thân . . . . . ." Trong lòng truyền ra giọng nói non nớt nhẹ nhàng, " Phụ thân ôm chặt quá, con không thở . . . được." Ngao Quang buông lỏng tay ra, bàn tay to thuận theo sống lưng của bé đụng đến cái mông bị hắn đánh tới sưng đỏ.
"Còn đau không?"
Thiên Hữu gật gật đầu, mông bị vuốt ve như vậy có cảm giác là lạ. Có loại cảm giác tê dại, trừ cơn đau mơ hồ còn kèm theo cảm giác thoải mái. lynzmix.wordpress.com Đúng rồi, là thoải mái giống như lúc sừng bị liếm vậy.
"Đừng lộ ra biểu tình này. Ta sẽ nhịn không được muốn " ăn" con đó." Thanh âm trầm thấp mang theo áp lực tình dục, hơi thở cực nóng phả lên cổ Thiên Hữu khiến toàn thân cậu run rẩy một trận . ( Bàng Bạch : giơ hai tay đồng ý nè, mau mau " ăn " nó đê. )
Ngay lúc này bụng lại phát ra âm thanh ùng ục. Bất quá, không phải là từ bụng Ngao Quang phát ra, mà là . . .
Thiên Hữu đỏ bừng cả khuôn mặt, dùng tay che bụng. Không phải vừa mới ăn rồi sao? Tại sao lại kêu lên lúc này vậy! lynzmix.wordpress.com
Shoorin Yumi: hem kêu lúc này là em bị " ăn " ròy nhá (─‿‿─)
Giờ ta ưu tiên cho bộ ni ha~, khi nào hoàn Q1 gòi post bộ khác \(▽`*)(*▽`)/