Cha Nuôi - Thuỷ Thiên Thừa

Chương 61




  "Thưa các quý ông quý bà, lại một trận đấu của ngôi sao làm người ta chú ý sắp bắt đầu. Lúc này đây, trên đà thắng thế, Kenya "Xe tăng" với thành tích trước mắt là 8 thắng 0 thua, đấu với 'Người đẹp', đến từ Trung Quốc Đông Phương, ngôi sao mới ở trận đấu vòng thứ nhất đã đánh bại 'Trâu rừng'. Rốt cuộc là "Xe tăng" với tốc độ và sức mạnh đều kinh người có thể thắng được tiền thưởng dày cộp lần này, hay là "Người đẹp" với kĩ thuật cận chiến phong phú, thậm chí có được công phu thần bí nào đó của Trung Quốc, từng chiêu đều muốn mạng người sẽ tiếp tục bùng nổ để giành lấy sự chú ý và thắng lợi trở về, chúng ta hãy cùng đợi xem!"

Người chủ trì kích động trào dâng, đẩy không khí trên sân lên cao tới cực điểm, bọn họ điên cuồng mà gào to biệt hiệu mà mình đã đặt cược, ý đồ dùng âm lượng để đàn áp đối thủ.

Thiện Minh đứng trên lôi đài, cử động tay chân, đấu một trận cũng không mang đến thương tổn quá lớn, hơn nữa sau khi được nhân viên mát xa điều trị, bây giờ đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Tuy nhiên tên da đen cao to trước mắt này có vẻ khó đối phó hơn 'Trâu rừng', cơ bắp của hắn phân bố không chỉ bành trướng như 'Trâu rừng', 'Xe tăng' này nhìn qua rất có sức bật. Hơn nữa khi nhìn hắn cử động vài cái, độ mềm dẻo của eo lưng rất cao, góc độ ra quyền, tốc độ và cường độ thu quyền đều rất chuyên nghiệp mà có chừng mực, Thiện Minh gần như có thể kết luận hắn xuất thân là vận động viên quyền anh.

Nhược điểm lớn nhất của vận động viên quyền anh, không hề nghi ngờ, là thân dưới. Bởi vì hàng năm huấn luyện nên thân dưới chỉ có tác dụng di chuyển linh hoạt, không thể dùng để tấn công, cũng khuyết thiếu huấn luyện phòng thủ thân dưới. Chỉ cần có thể tránh để tay quyền anh đến gần người, đồng thời tấn công thân dưới thì có thể phá hoại khả năng di chuyển của hắn, cuối cùng đánh bại hắn.

Thiện Minh vốn định hi sinh hai đòn để đến gần thử đối thủ, sau khi chắc chắn thì hắn sẽ suy nghĩ tiếp, sau đó xác định phương hướng tấn công. Tuy nhiên ý tưởng này của hắn biến mất rất nhanh, bởi vì hắn nhìn thấy đối thủ đeo một đôi găng tay quyền anh lên đài, điều này cũng ít nhiều chứng minh tên kia quả thật là tay quyền anh, bây giờ vẫn còn thói quen khi lên đài.

Găng tay quyền anh không thuộc về vũ khí cho nên có thể mang theo.

Narciss đột nhiên gọi hắn từ phía sau, Thiện Minh quay lại, Narciss nói: "Anh phải cẩn thận găng tay của hắn."

Thiện Minh nhíu mày, nhớ ra đây là một sàn đấu hắc ám đến thuốc kích thích cũng được ngầm đồng ý, thủ đoạn bỉ ổi như thế này quả thật cũng không là cái gì.

Xe tăng đập đập hai nắm tay, rít gào một tiếng, trận đấu chính thức bắt đầu.

Trong đôi mắt đục ngầu của Xe tăng toát ra quang mang khát máu, hắn nhìn như cười rất thoải mái, bước chân di chuyển lại vô cùng nhanh, vài bước đã đến trước mặt Thiện Minh. Ý đồ của hắn là dồn Thiện Minh đến góc, Thiện Minh đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội như vậy, nhanh chóng di chuyển qua một phía khác của lôi đài, vẫn duy trì một khoảng cách với hắn. Thiện Minh vừa di chuyển, vừa quan sát sơ hở của Xe tăng.

Thiện Minh né tránh vài lần, tiêu diệt dần tính nhẫn nại của Xe tăng.

Một vận động viên quyền anh có tố chất tâm lý cao không nên để loại này kỹ xảo vặt vãnh này nhiễu loạn tâm thần, nhưng dưới tác dụng của thuốc, cả người hắn đều cực độ khát vọng chiến đấu, lại càng phẫn nộ trước hành vi chạy trốn của địch thủ. Hắn bắt đầu tăng tốc độ di chuyển, trong nháy mắt đã tới trước mặt Thiện Minh.

Thiện Minh làm ra tư thế còn muốn né tránh, nhưng giây tiếp theo, hắn nhảy từ mặt đất đánh lên, một cú đá bay tới mặt Xe tăng, hai tay xe tăng giao nắm chắn xuống phía dưới. Thiện Minh chỉ cảm thấy cổ chân đau nhức một trận, hắn ngã xuống đất, chịu đựng đau đớn ngoài ý muốn, một cái chân khác đã sớm chuẩn bị tốt, lập tức đánh tới mắt cá chân của Xe tăng, Xe tăng tru lên một tiếng bị hắn đánh ngã xuống đất.

Thiện Minh che cổ chân lùi ra sau vài bước, mồ hôi lạnh đổ đầy mặt, bên trong bao tay kia có kim loại, nếu không sẽ không cứng rắn như vậy, lửa giận trong lòng hắn nháy mắt vô cùng tràn đầy. Cơn đau nhức vừa rồi làm Thiện Minh đặt chân mất cường độ, vốn tính toán cho dù không bẻ gẫy được mắt cá chân hắn thì ít nhất cũng làm hắn không thể hành động nhưng đều không có công hiệu, bây giờ bị ảnh hưởng hành động ngược lại chính là mình.

Hai người quỳ hồi lâu trên mặt đất, nhìn chằm chằm lẫn nhau, sau đó mới chậm rãi đứng lên.

Tiếng hò hét xung quanh không ngừng vọt vào tai hai người, khơi dậy bạo ngược trong cơ thể họ đến cực hạn.

Xe tăng dường như đã bị chọc giận, táo bạo rống to, thật giống như trong cơ thể có con quái vật nào đó đang kêu gào muốn đi ra. Hắn rống giận vọt tới, bức Thiện Minh đến bên cạnh lôi đài, tung quyền đánh tới mặt Thiện Minh.

Thiện Minh nâng cánh tay che trước mặt, bị trúng hai quyền cứng rắn, khí lực này thật sự rất kinh người, Thiện Minh cảm giác cánh tay của mình đau giống như bị chặt đứt. Ngay khi Xe tăng muốn đánh ra quyền thứ ba, cuối cùng Thiện Minh cũng tìm được khe hở vọt đến một bên, nâng một chân lên đá vào eo hắn. Xe tăng phản ứng rất nhanh, sức mạnh của một cú đá này bị hắn chắn đi một nửa, nhưng vẫn đá trúng. Xe tăng bị đá lui về phía sau vài bước, hắn còn chưa đứng vững, Thiện Minh đã vọt lên vài bước, nhảy dựng lên lập tức dẫm lên cánh tay Xe tăng vươn đến để chắn, từ cánh tay hắn nhảy lên, một chân khác hung hăng đá vào cằm Xe tăng, đá Xe tăng bay ra ngoài.

Toàn trường ồ lên !

Động tác mà chỉ xuất hiện mơ hồ trong phim chưởng Trung Quốc, không ngờ bọn họ lại được tận mắt chứng kiến. Tuy rằng chiêu mượn lực kia cực kì nhẹ, nhưng cú đá vào cằm Xe tăng kia thì tuyệt đối rất nặng, Xe tăng nằm trên mặt đất quay cuồng, không đứng lên nổi.

Thiện Minh xông lên hung hăng đạp một cú, dẫm nát chỗ mắt cá chân vừa rồi xe tăng bị hắn đá trúng, dùng sức nghiền một cái. Xe tăng thống khổ tru lên, mắt cá chân bị Thiện Minh cứng rắn nghiền nát.

Thiện Minh còn muốn phế đi cái chân còn lại của hắn, Xe tăng đột nhiên lập tức ngồi dậy, biểu tình dữ tợn, ánh mắt điên cuồng, hắn ôm một chân Thiện Minh, quật ngã Thiện Minh, sau đó cưỡi trên lưng Thiện Minh.

Khi Thiện Minh ngã xuống đất, nghĩ rằng phiền toái rồi.

Xe tăng dùng lực mạnh đặt hắn trên mặt đất, một quyền cực mạnh đánh tới huyệt Thái Dương của Thiện Minh.


Thiện Minh muốn tránh cũng không thể tránh, theo bản năng lấy cánh tay đỡ lấy. Một quyền này dùng hết toàn lực, làm cho cánh tay Thiện Minh đập mạnh lên đầu, đầu tiên Thiện Minh cảm giác được cánh tay đau nhức một trận, sau đó đầu óc bị va chạm mãnh liệt, cảnh tượng trước mắt như trời sao.

Hắn lắc mạnh đầu, hình ảnh của Xe tăng biến thành bốn năm cái bóng chồng lên nhau, hắn theo bản năng nâng lên cánh tay còn lại bảo vệ mặt, quả nhiên một quyền khác đã đuổi tới, đánh hắn đến không kịp trở tay.

Xe tăng giống như phát điên mà tấn công liên tục tới đầu Thiện Minh, Thiện Minh gồng cơ bắp đổ máu của cánh tay lên gắt gao bảo vệ đầu, hắn biết này bên trong găng tay của gã quyền anh điên cuồng này có kim loại, nếu trúng vào đầu thì chỉ có xong đời!

Thiện Minh cảm giác được đầu óc hơi khôi phục một tia thanh minh, hắn vận động sức lực toàn thân, trên lưng dùng lực, nâng một chân lên hung hăng đá vào gáy của Xe tăng.

Lần này dùng hết toàn lực, động tác của Xe tăng bị kiềm hãm, thân thể khổng lồ giống như bị nghiêng sang một bên.

Thiện Minh đẩy Xe tăng ra đứng lên, kỳ thật cũng không phải hắn đẩy Xe tăng ra, hai tay của hắn đã gần như không còn tri giác, là Xe tăng tự mình ngã xuống.

Thiện Minh biết cú đá kia của mình đã trúng vào trung khu thần kinh ở gáy của Xe tăng. Sau khi được Lâm Cường dạy dỗ, hắn cực kì hiểu biết về thần kinh của cơ thể và hướng đi của kinh mạch cùng với vị trí huyệt đạo, biết đánh nơi nào có thể làm đối thủ mất đi sức chiến đấu. Thứ hắn học được ở Lâm Cường không phải đánh nhau như thế nào, là giết người như thế nào.

Xe tăng nằm trên mặt đất run rẩy, mí mắt giật giật, miệng sùi bọt mép.

Hai tay Thiện Minh run lên, hắn có thể cảm giác được xương cốt không gãy nhưng chỉ sợ đã bị rạn. Nếu không phải hắn cường hóa thể năng trong nhiều năm, người bình thường thừa nhận mấy cú liên tục thậm chí trong găng tay còn có khối thép kia của Xe tăng thì xương cánh tay đã sớm gẫy, sao có thể chịu được bốn năm cú.

Cánh tay trái có vẻ rất nghiêm trọng, cánh tay phải nhẹ hơn một chút, đánh tới cuối cùng tất nhiên có chút kiệt sức, hắn cảm nhận một chút, tay phải còn có thể hơi hơi nghe lời.

Chung quanh là tiếng quát tháo đầy trời, nhưng Thiện Minh gần như không nghe thấy. Hắn đi từng bước một đến trước mặt Xe tăng, ngồi xuống, nhẹ nhàng túm lấy găng tay quyền anh bên phải của Xe tăng, đeo vào tay mình, sau đó lắc lắc cánh tay, giơ nắm tay lên.

Narciss đột nhiên chạy tới trước mặt hắn, lớn tiếng nói: "Thiện, đối phương trả tiền chuộc , trước không cần......"

Thiện Minh nhìn hắn, cười lạnh một cái, nắm tay hung hăng nện xuống, chính giữa huyệt Thái Dương của Xe tăng, toàn bộ khán đài vang lên tiếng hít vào kinh sợ. Hắn đánh liên tục ba cú, đánh cho đầu của Xe tăng lõm xuống xuống một khối, cuối cùng Xe tăng run rẩy tắt thở.

Thiện Minh ném găng tay đi, lắc lắc ngón tay sưng đỏ, sau đó dựng thẳng ngón giữa hướng tới chủ của Xe tăng, nhìn sắc mặt đối phương xanh mét, tâm tình của hắn rốt cuộc cũng dễ chịu một ít.

Hắn lảo đảo đi xuống lôi đài, chân vừa chạm đất liền lập tức bị người giữ lấy, hai nhân viên y tế chạy tới xử lý cánh tay bị thương cho hắn.

Xung quanh rất ồn, nhưng hắn không nghe lọt cái gì, cánh tay rất đau, thần kinh hắn lại bị đau đớn chiếm cứ.

Rất nhanh thầy thuốc liền tiêm cho hắn morphine, hắn dần dần không cảm thấy đau đớn, thần trí mới chậm rãi tìm trở lại đầu óc.

Narciss xuất hiện trước mặt hắn, vẻ mặt kích động, "Anh Thiện, anh thật sự là một kỳ tích, nếu vừa rồi anh không giết hắn thì tốt rồi, chủ của Xe tăng đồng ý trả ba trăm vạn tiền chuộc để giữ mạng cho hắn. Tuy nhiên chuyện này không quan trọng, lần này chúng ta thắng tới sáu trăm nghìn năm trăm vạn đôla Mĩ!" Narciss không kiềm chế được sự hưng phấn của mình, "Tôi sẽ tuân thủ hứa hẹn, chúng ta chia đều, Thiện, anh rất tuyệt vời, lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy anh lúc đánh bạc, tôi đã biết anh là chiến sĩ trời sinh!"

Thiện Minh băng lãnh nhìn hắn một cái, không có bất cứ trả lời nào.

Hắn giết Xe tăng, không phải vì để hả giận, chỉ là muốn cho Xe tăng được giải thoát.

Một cú đá kia của hắn chỉ có người trong nghề mới nhận ra được, sau này Xe tăng không có khả năng tiếp tục đánh nữa. Nếu hắn sống, nửa đời sau đều phải vượt qua trên giường. Lúc đó hắn cũng không phải đột nhiên có thứ cảm xúc vô dụng là đồng tình với địch thủ như vậy. Hắn chỉ cảm thấy, sống ti tiện như chó giống như Xe tăng, dựa vào thủ đoạn đùa giỡn và tiêm thuốc kích thích mà giành thắng được thắng lợi là đã hoàn toàn từ bỏ tôn nghiêm của vận động viên quyền anh, thậm chí là tôn nghiêm của con người. Hắn không có bất cứ ý nghĩa gì để sống, chết là tốt nhất.

Hắn đã thấy quá nhiều cái chết, quá nhiều tàn nhẫn, đã rất ít có cái gì có thể xúc động đến trái tim cứng rắn của hắn. Nhưng sàn đấu này đã từng cho hắn quá nhiều hồi ức, làm hắn trở nên khác thường, khiến hắn luôn sẽ lâm vào cảm xúc, không thể bình tĩnh đối đãi với hết thảy những thứ ở nơi này.

Mười bốn năm trước là một năm tăm tối nhất trong nhân sinh của hắn.

Hắn mất đi những chiến hữu đã nhìn hắn lớn lên từ nhỏ, mất đi cha nuôi Lâm Cường người đã cho hắn cuộc sống mới, hắn gần như mất đi toàn bộ Du Chuẩn. Cộng thêm việc hắn, Al, Houshar chịu đựng nước mắt và đau xót, có chút mù quáng mà ôm suy nghĩ tái lập Du Chuẩn đi vào nơi này, Al lại suýt nữa chết trong này, làm hắn trải qua sự tra tấn tâm lý lớn hơn nữa. Thời điểm đó hắn còn chưa đủ kiên cường, những bóng ma tạo thành khi hắn không đủ kiên cường có thể đi theo hắn cả đời.

Hắn nhìn những chiến sĩ đang đánh mất chính mình ở nơi này, khiến cho hắn nghĩ đến Al lúc ấy bị buộc đến tuyệt cảnh. Có lẽ trước đó bọn họ đều có vinh quang và tôn nghiêm của chính mình, nhưng ở nơi đục ngầu này lại từng bước trở thành nô lệ của thuốc kích thích. So với sự sống sót đáng xấu hổ như vậy, chết trận là kết cục tốt nhất của bọn họ.

Thiện Minh càng lúc càng oán hận nơi này, oán hận những kẻ kinh doanh ở nơi này, những vị chủ nhân và con bạc, bọn họ đều là những kẻ suýt nữa giết chết Al, cũng là tội nhân bóp chết tôn nghiêm của chiến sĩ.