Cha Nuôi! Con Hận Người!

Chương 158




Tào Khê quay lưng lại, chiếc váy chưa kéo khoá lộ ra tấm lưng trần chữ S gợi cảm, cô ấy căn bản không biết người vào là Hắc Tiệp, tự nhiên vén tóc sang một bên:

"Cậu kéo giúp tớ đi."

Hắc Tiệp tỏ ra bình tĩnh, không nói gì, bàn tay thô ráp chậm rãi kéo lên, ngón tay vô tình như cố tình chạm vào làn da mềm mại. Anh ta nuốt nước bọt, ánh mắt kìm nén ngọn lửa phía dưới.

"Sao tay cậu giờ to thế?" Tào Khê thản nhiên, cô ấy không biết là mình đang khiến cho ai đó sắp không chịu nổi, dục vọng kìm nén bốn năm sắp phun trào.

Kéo khoá xong, Hắc Tiệp bất ngờ ôm lấy Tào Khê từ đằng sau. Tào Khê không kịp phản ứng, anh ta đã nâng cằm cô ấy giáng xuống một nụ hôn.

Tào Khê trợn mắt nhìn khuôn mặt Hắc Tiệp với khoảng cách gần, cô ta không biết phải làm gì!?

Sao Hắc Tiệp lại vào trong này?

Quá bất ngờ!

Giờ chẳng lẽ đẩy anh ra?

Tào Khê mềm nhũn hai chân, đôi mắt lim dim, ý thức dần mơ hồ. Hắc Tiệp dùng lực cánh tay đỡ cơ thể Tào Khê xụi lơ vào lòng.

Anh ta càng hôn cành mãnh liệt, cái lưỡi điêu luyện càn quét khoang miệng Tào Khê, nếm hết vị ngọt của cô ấy.

Lúc này ở ngoài Thẩm Tư Linh đã cởi xong chiếc váy còn lại, cô gọi lớn:

"Hai người xong chưa? Tớ xong rồi."

Giọng nói của Thẩm Tư Linh kéo hai người đang bay bổng trở về thực tại. Tào Khê ngượng ngùng cố đẩy Hắc Tiệp nhưng anh ta quá mạnh, cô ấy đành dùng cùi chỏ thúc vào ngực, Hắc Tiệp đau đớn thả lỏng tay, cô ấy lợi dụng lúc này đẩy mạnh.

"Anh làm gì vậy? Ở đây là phòng của Tư Linh đó!" Tào Khê trách cứ Hắc Tiệp, cô ấy cố gắng nói nhỏ để Thẩm Tư Linh bên ngoài không nghe thấy.

Hắc Tiệp mỉm cười, ngón cái nhẹ chạm khoé môi. Anh ta thỏa mãn:

"Em hấp dẫn quá, anh kìm không được."

Câu nói của Hắc Tiệp khiến Tào Khê vừa xấu hổ vừa hạnh phúc. Hai tay giữ váy, định dùng chân đá Hắc Tiệp nhưng anh ta đã đi trước một bước vén rèm chạy ra khỏi phòng.

Thẩm Tư Linh nhìn hai người từ trong phòng bước ra, một người hớn hở một người tức tối. Cô nghi ngờ, nheo đôi mắt nham hiểm nhìn Hắc Tiệp và Tào Khê.

Tào Khê lúng túng, cô ta vội phân tán sự chú ý của Thẩm Tư Linh:

"A... Tư Linh, váy đây tớ mặc đẹp không?" Cô ấy điệu đà xoay một vòng, háo hức chờ đợi câu trả lời từ cô.

"Đẹp, vừa in luôn. Bộ này tôn da cậu lắm."

"Tớ có vẻ thích bộ này."

"Còn bộ này, cậu mau vào trong thử đi." Thẩm Tư Linh đưa chiếc váy thứ hai, đẩy Tào Khê vào lại phòng.

Chưa tới một giây, cô ấy lại thò đầu ra:

"Tư Linh kéo giùm tớ khoá..." Tào Khê ngừng một lúc lườm tên đàn ông ngồi chễm chệ ở sofa, nói tiếp:

"Nhớ là cậu đó. Đừng để ai vào."

"Được rồi." Thẩm Tư Linh nhịn cười, giờ cô có thể hiểu vừa nãy chuyện gì xảy ra bên trong rồi.

Cuối cùng cũng xong mọi thứ, Tào Khê được Hắc Tiệp chở về, còn Thẩm Tư Linh ở lại công ty.