Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 7: Giọng hát hoàn hảo




"Tiểu Vũ, buổi tối có rảnh thì lên kênh YY, bài hát được chọn rồi." Điện thoại di động vừa thông, giọng dịu dàng của Thiển Hề truyền vào trong tai của cô.

"Hả?" Trong phút chốc Hạ Thiên Vũ không kịp phản ứng, rầu rĩ trả lời lại Thiển Hề một đơn âm.

"Cậu quên tháng trước gởi bài hát đi dự thi rồi sao?" Thiển Hề bất đắc dĩ hỏi.

"Ừ......"

Hình như là có một việc như thế.

Thật ra thì, Hạ Thiên Vũ còn yêu thích sáng tác, đặc biệt là sau khi quen biết với Thiển Hề -  một người soạn lời bài hát, nên trở thành một đôi kết hợp mạnh mẽ. Tuy nhiên, hầu như họ chỉ viết bài hát cho tiểu thuyết của Thiển Hề, đôi khi, cũng sẽ viết một ca khúc phục cổ trên web, mặc dù không nổi tiếng nhưng cũng có rất nhiều người biết. 

Sau khi xuất bản《 Bát Hoang 》thì trang web của Thịnh Thế thông báo thử giọng, chủ đề của bài hát cho bộ sưu tập trò chơi, Thiển Hề lại gởi bài hát mà Hạ Thiên Vũ viết vì 《 Bát Hoang Bí Quyết 》, và bây giờ, không khí  lắng xuống, và cuối cùng bài hát này đã được tuyển chọn. 

"Buổi tối 8 giờ rưỡi lên YY520 thử giọng, đến lúc đó mình nhắc nhở cậu."

"Ồ…”

Vì vậy, cô trò chuyện đang trả lời rồi. “Hả”, " Ừ", "Ồ.." sau khi nói ba đơn âm đơn giản, kết thúc cuộc nói chuyện.

Sau khi cúp điện thoại, cô nhìn Kiều Y và Vương Miểu bên cạnh, khẽ mỉm cười, nói: "Tôi xin lỗi”.

Kiều Y nhìn Hoan Hoan, vội nói: "Chọn món trước đi, mình và Tiểu Hoan Hoan đói bụng lắm rồi."

"Được." Hạ Thiên Vũ gật đầu, chuyện khác nhất thời cũng ném ra sau đầu đi.

Đợi ăn xong cơm tối, cô và Kiều Y tạm biệt Vương Miểu, sau đó dẫn theo Hoan Hoan đi dạo quanh khu mua sắm, về đến nhà thì đã tám giờ.

"Hoan Hoan, con xem TV một chút, mẹ có việc cần phải giải quyết." Vào phòng khách, cô thuận tay mở ti vi, sau đó, ôm laptop vào thư phòng.

Thư phòng của cô, được chia thành hai phòng nhỏ bên trong và bên ngoài. 

Phòng ngoài đặt một dãy kệ sách và bàn làm việc, ngoài ra còn đặt một hàng máy tính để bàn. 

Còn phòng bên trong được đặt thiết bị ghi âm độc lập của cô, gọi là "Phòng thu âm", là cô đặc biệt dùng để biên khúc (sáng tác ca khúc) và sử dụng để thu âm bài hát.

Cô đi tới trước bàn làm việc, để điện thoại di động sang một bên, rồi cất laptop đi, sau đó di chuyển con chuột, làm lại nhiều lần màn hình mới sáng lên. 

Đập vào mắt là một cửa sổ nhắc nhở.

"Bạn đã logout, tài khoản của bạn đang đăng nhập ở nơi khác!" Cô nói thầm, đột nhiên tức giận.

Sau đó kiểm tra lại thời gian logout, nhất thời làm cô càng thêm buồn bực. 

Mẹ nó! Cái tên trộm nick này cũng quá kiêu ngạo rồi!

Cô mới vừa mới hoàn thành dữ liệu “Trong Mộng Tầm Hoan” đã bị cưỡng chế logout?

Logout thì logout đi, dù sao cô cũng chẳng muốn lên.

Chẳng qua là cô cảm thấy thật lạ, tại sao chỉ sau khi cô kiểm tra các dữ liệu, ID của cô đã bị cưỡng chế logout đây?

Lúc ấy có mấy người đứng ở xung quanh cô, ngoại trừ nhóm người Thiên Địa Không Tha và mấy phóng viên tin đồn, cũng chỉ có Dạ Diệc Hàn.

Dạ Diệc Hàn!

Cô nhớ lại lúc đó, đột nhiên cô cảm thấy thông suốt!

Chuyện Dạ Diệc Hàn đánh lén người cũng làm ra được, mà trước đây cô lại đắc tội với anh, có thể anh muốn phá ID của cô.

Hơn nữa, lúc ấy Dạ Diệc Hàn đứng ở nơi đó, nói một câu rồi im lặng, ai biết có phải anh đi trộm ID "Trong mộng Tầm Hoan" hay không?

Nghĩ tới đây, cô càng thêm khẳng định, Dạ Diệc Hàn chính là người hại ID "Trong mộng Tầm Hoan".

Bây giờ, cô có thể quên, lúc ấy mấy phóng viên tin đồn làm cho kênh thế giới bốc lửa, cho nên ngoại trừ người ở đây, người khác cũng không biết tình huống lúc đó!

Cô đang suy nghĩ cách đối phó thì điện thoại di động sáng lên, là Thiển Hề gởi tới một cái tin nhắn: "Trên YY520......"

Cô không quan tâm đến chuyện trong game nữa, nên kết nối tai nghe, mở ký hiệu YY ra, đăng nhập vào YY.

Cô không bao giờ chơi các trò chơi trên YY, mà sự tồn tại của YY cũng chỉ để nói về một số hoạt động cùng với các hạng mục công việc của Thiển Hề, vàà mỗi lần đều là Thiển Hề đến nói chuyện, còn cô chỉ có trách nhiệm lắng nghe. 

Mới vừa đăng nhập vào YY, Thiển Hề đã gởi lời mời, cô nhấn đồng ý ngay, sau đó vào chỗ Thiển Hề  trên kênh YY.

Trong tai nghe truyền đến một tiếng nhạc du dương, sau đó là một giọng nam dịu dàng truyền vào trong tai nghe.

Cô hơi sững sờ, cả người đều giống như lọt vào trong hồ nước, giãy giụa không dậy nổi, chỉ vì giọng của người đàn ông này thật sự là có một lực hấp dẫn. 

Cô nhìn người đàn ông mặc áo vest đang hát, phát hiện ca sĩ trên kênh tên là "Sun".

Nhìn lần nữa, kênh này gọi là "Giải trí Thịnh Thế", hình như là trang web của Thịnh Thế tên YY karaoke. 

Được rồi, cô không ngờ giọng hát này lại khá hấp dẫn như vậy.

"Tiếp theo là đánh giá kênh! Mật khẩu 520!" Bên này, tin nhắn của Thiển Hề phát sáng lên, thúc giục.

Cô phục hồi tinh thần lại, có chút lưu luyến rời khỏi giọng nam hoàn hảo này, đến đánh giá kênh bên dưới.

Vừa vào kênh đánh giá, cũng nghe được tiếng hát của một người đàn ông.

Tuy nhiên, có lẽ là giọng của người đàn ông trước đó quá hay, cho nên để nghe lại một  giọng hát khác, cảm thấy giọng hát này không hay cho lắm.

Cho đến khi người đàn ông đó kết thúc bài hát, chỉ nghe giọng của Thiển Hề truyền đến: "Người bạn này, tôi nghĩ thật sự đáng tiếc, giọng hát của anh quá mức đậm, nên không ăn khớp với bài hát của chúng tôi, thật xin lỗi." Giọng của Thiển Hề là giọng của cô gái dịu dàng, ấm áp ngọt ngào, nghe rất thoải mái.

"A, không sao." Người đàn ông đó mơ hồ thất vọng, rời chỗ mạch tự.  

"Người kế tiếp."

Sau khi Thiển Hề nói xong, chỉ nghe giọng của cô gái nhỏ vang lên: "Xin chào Lão sư giám khảo, tôi là ca sĩ giải trí Mộng Ly của nước ta, tôi mang đến một bài hát để thử giọng là “Hương ấm áp”, hi vọng có thể được mọi người chấp nhận." Vì vậy, cô gái nhỏ bắt đầu hát. 

Hạ Thiên Vũ thở dài, gởi tin cho Thiển Hề: "Cậu có thể nói cho mình biết, cậu có nghe được giọng hát thích hợp hay không?"

"Không có! Cũng không có cảm giác! Mình cảm giác được sao, Tiểu Vũ, không bằng cậu tự mình lên ca bài hát này đi, cậu còn chưa ca bài hát mà cậu viết! Hơn nữa, đây là một bản nam nữ song ca, chúng ta nhất định phải chọn giọng nam hay nhất." Thiển Hề đáp lại cho cô mấy câu.

"Nhưng cậu có cảm thấy, cậu thật sự có thể chọn được sao?" Hạ Thiên Vũ tỏ vẻ hoài nghi.

"Không có cách nào khác! Hay là để nghe thử xem!" Thiển Hề gởi vẻ mặt rơi nước mắt.

Chợt Hạ Thiên Vũ nhớ lại giọng nam hoàn hảo mới vừa nghe được, nên vội gởi tin cho Thiển Hề: "Cô gái, giọng hát của Sun lúc nãy không tệ, có tới thử giọng chưa?"

Thiển Hề đáp lại cô là một vẻ mặt khóc lớn: "Sun không bao giờ nhận một bài hát, anh ta là một ca sĩ rất ít khi xuất hiện.”

Hạ Thiên Vũ đổ mồ hôi lạnh, người này khó giải quyết như vậy sao?

Lúc hai người trao đổi, cô gái nhỏ đã kết thúc bài hát.

Không đợi Thiển Hề mở miệng, ngay lúc đó Hạ Thiên Vũ tập trung đánh chữ: "Em gái, giọng của em rất êm tai, nhưng mà quá nhỏ, không thích hợp bài hát này, xin lỗi!"

Cô gái nhỏ vừa nghe thì khó chịu, tức giận và nói: "Cô là ai? Cô là giám khảo sao? Tại sao cô lại đánh giá tôi như vậy?"

Thiển Hề ho nhẹ một tiếng, nói: "Em gái, ca khúc này là cô ấy sáng tác, cô ấy nói không thích hợp thì không thích hợp."

Hiển nhiên giọng của cô gái nhỏ như nghẹn ngào, không nói gì nữa, chỉ im lặng rời khỏi mạch tự. 

Như thế, lại nghe tiếp mấy giọng hát nữa, vốn là có mười mấy người đánh giá, nhưng sau khi nghe một tiếng đồng hồ, những người đang lắng nghe thử giọng vẫn không có ai làm cho họ hài lòng.

Ngay sau đó, vốn là kênh đã có hơn hai mươi người, chỉ còn lại có năm, ngoại trừ Hạ Thiên Vũ và Thiển Hề, còn lại là ba quản trị viên của Giải trí Thịnh Thế kênh YY.

【 Thịnh Thế 】 A Trường: Thiển Hề, vẫn không hài lòng làm thế nào đây?

Trên màn hình công cộng, quản trị viên A Trường bực bội đánh chữ hỏi thăm.

【 Thịnh Thế 】 Bạch Thiến: Còn mấy ngày nữa, đừng lo lắng.....

Trong khi họ nói chuyện không có kết quả thì kênh trước mặt chợt nhiều hơn một người.

Hạ Thiên Vũ chăm chú nhìn vào, chính là giọng nam hoàn hảo mà cô đã nghe lúc trước: Sun......

------ Lạc đề ------