"Hoan Hoan, đến nhà dì có vui không vậy!" ddllqqddSun520 Hạ Thiên Vũ cầm khăn giấy trên bàn lau miệng cho Hoan Hoan.
"Dạ, chỉ là nếu thầy giáo Đinh cũng tới, Hoan Hoan càng thêm vui vẻ nha." Vẻ mặt Hoan Hoan đầy vui vẻ, chỉ là không biết làm sao cho con nhóc này thỏa mãn nữa đây.
"Hoan Hoan, ngồi máy bay lâu có mệt hay không?" Cô im lặng nhưng Hoan Hoan lại vẫn nhớ chuyện này, bình thường lúc đi học làm ddllqqddSun520sao lại không nhớ dai như vậy chứ, tất cả đều dùng trên mặt này rồi, cho nên cô vội vàng chuyển đề tài, nếu Hoan Hoan càng nghĩ đến thì lúc đó có thể sẽ khó dỗ hơn.
"Mệt chứ, nhưng mẹ nhất định mệt mỏi hơn, mẹ đi máy bay gấp hai lần Hoan Hoan đấy nha!" Đầu Hoan Hoan đầu ngửa về phía sau, giảm bớt sự mệt mỏi trên cổ, sau đó thẳng cổ nói.
"Hoan Hoan thật biết nghe lời, lại biết đau lòng mẹ nữa kìa!" Trên mặt cô bởi vì Hoan Hoan khéo léo mà cười thật to, nhất thời cảm thấy trăm hoa đua nở trong phòng khách.
Đợi đến khi Hạ Thiên Vũ dừng lại nụ cười, thì nhìn thấy Hoan Hoan nhìn chằm chằm mình.
"Hoan Hoan? Sao vậy con? Trên người mẹ có vật gì hả?" Nghi ngờ hỏi Hoan Hoan, vì sao ánh mắt của bé nhìn thẳng vào mặt mình như vậy, chẳng lẽ trên mặt có gì đó sao? Tay không tự giác sờ lên mặt.
"Không có không có, mẹ thật xinh đẹp, ddllqqddSun520không hổ là mẹ của Hoan Hoan!" Tay nhỏ bé Hoan Hoan lấy tay Hạ Thiên Vũ ra, đi đến gần, hôn lên mặt cô một cái.
"Ha ha, con là quỷ linh tinh mà!"
"Tiểu Vũ, mình dọn dẹp xong rồi, thật là mệt chết mình." Thiển Hề đi ra trực tiếp ngã xuống trên ghế sofa, nhưng chỉ trong chốc lát, cảm thấy giống như người bị kiệt sức vậy, gọi Hạ Thiên Vũ và Hoan Hoan nhưng hai người rất im lặng.
"Dì Thiển vất vả rồi, cám ơn dì Thiển giúp một tay!" Cho dù Hoan Hoan rất im lặng, nhưng rất là khéo léo hiểu chuyện, chỉ là đôi mắt ddllqqddSun520nhỏ vẫn không ngừng xoay vòng.
"Hoan Hoan là ngoan nhất, dì Thiển vất vả như vậy cũng đáng." Thiển Hề ngồi dậy, nhìn về phía Hoan Hoan vuốt nhẹ mái tóc của bé, sau đó cô chyển ánh mắt nhìn Hạ Thiên Vũ bên cạnh, ddllqqddSun520giống như muốn nói, thấy con gái cậu hiểu chuyện chưa lại biết mình vất vả nữa đấy, cậu thấy mà cũng không nói một tiếng cảm ơn!
Dĩ nhiên Hạ Thiên Vũ hiểu ý của Thiển Hề, chỉ là ddllqqddSun520ngậm miệng cười nhạt không nói.
Hoan Hoan cũng không có né tránh, mặc cho Thiển Hề xoa: "Dì Thiển này, dì phải mang Hoan Hoan và mẹ đi tham quan nơi này chứ ạ!"
"Được, không thành vấn đề." Thu tay, tiếp tục tựa vào trên ghế sa lon.
"Hoan Hoan, muốn đi xem phòng dì Thiển chuẩn bị cho con hay không! Đẹp lắm đó!” Dĩ nhiên Thiển Hề sẽ không nói đó là bởi vì mình cũng rất thích cảm giác mơ mộng đó, cho nên trong nhà có rất nhiều phòng được trang trí mộng ảo đáng yêu, hoặc là lãnh khốc, dù sao người viết tiểu thuyết có rất nhiều ý tưởng, mà trong nhà lại lớn như vậy, có đầy đủ không gian làm đi làm lại, cho nên chọn trong đó một phòng thích hợp với Hoan Hoan tuyệt đối là không thành vấn đề.
"Được ạ được ạ!" Hoan Hoan vui mừng từ trên ghế salon nhảy lên chạy lên lầu xem, không nghĩ rằng trong thời gian này sẽ ở mỗi phòng khác nhau, chắc chắn gần đây dì Thiển thay đổi cách trang trí rồi, ha ha, Hoan Hoan thật sự tới đúng lúc rồi, vừa đúng cho Hoan Hoan dùng.
Trước khi Hoan Hoan đến nhà, ban đầu có rất nhiều phòng được trang trí khác nhau mà Hoan Hoan đã xem qua, ánh mắt dì Thiển thật không tốt, mỗi một món trong phòng Hoan Hoan đều thích, chỉ là dì ddllqqddSun520Thiển nói chỉ có thể ở một phòng trong số đó, thật ra thì Hoan Hoan vẫn tương đối hy vọng có thể một ngày ở một phòng, nói như vậy mỗi ngày đều phải không giống nhau.
"Ai ai, Hoan Hoan chậm một chút! Con biết là phòng nào sao?" Nhìn thấy Hoan Hoan chạy nhanh như vậy, Thiển Hề hoàn toàn đuổi không kịp.
Nghe được Thiển Hề nói có lý, Hoan Hoan lập tức ddllqqddSun520 dừng lại bước chân đang chạy: "Dì Thiển, dì nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, Hoan Hoan muốn nhìn thấy phòng của Hoan Hoan sớm một chút!"
"Hoan Hoan, con không cần vội như thế, không nhìn thấy dì Thiển của con mới vừa giúp con dọn dẹp xong căn phòng mệt chết đi được sao, lúc này sao mau đứng lên nổi đây!" Hạ Thiên Vũ nhìn dáng vẻ Thiển Hề, cười vui vẻ, bảo cậu làm mình tổn thương làm chi!
Lúc này Thiển Hề hoàn toàn cũng không có thời gian chú ý đến vẻ mặt của Hạ Thiên Vũ, thật sự con nhóc Hoan Hoan này có vẻ rất vui vẻ, nghe thấy Thiển Hề nói như vậy, vội vàng chạy trở về kéo Thiển Hề, hoàn toàn ddllqqddSun520 bất đắc dĩ, Thiển Hề chỉ đành phải tăng tốc độ, cũng may mà cách không xa, lập tức nói: "Không phải hành hạ người mà."
Hạ Thiên Vũ nhìn thấy hai người đều đi rồi, nháy mắt trong phòng khách trở nên an tĩnh rất nhiều, khiến cô có chút không được tự nhiên, cho nên cô đứng lên dọn dẹp sạch sẽ vỏ dưa hấu trên bàn, sau đó cô đi đến phòng để máy tính của Thiển Hề.
Mở máy vi tính ra, trong máy vi tính của Thiển ddllqqddSun520 Hề cũng tải xuống Bát Hoang, mặc dù bình thường cô không chơi, nhưng dù sao cũng là tiểu thuyết cô sửa đổi, cho nên cô vẫn tải xuống trò chơi này.
Con chuột đặt trên biểu tượng Bát Hoang, cô có chút do dự rốt cuộc có nên login hay không đây!
Nếu bây giờ online, Dương Dịch có thể tra được hay không, nhưng không online thì mình làm sao vào cửa hàng bây giờ, nếu đứt hàng thì không kiếm được tiền, mặc dù không liên quan đến việc giảm giá mấy ngày trước đó, nhưng nếu có thể kiếm được tiền một chút cũng tốt!
Mặc kệ, có lẽ lúc này Dương Dịch cũng không có đang online, đến lúc đó chỉ cần mình xóa hết dấu vết nơi login là được, nhưng nếu anh đang online thì phải làm thế nào?
Do dự một lúc lâu, Hạ Thiên Vũ vẫn quyết định login vào game, vào game, đầu tiên Hạ Thiên Vũ mở ra danh sách bạn tốt, nhưng trời không giúp người mà, hình cái đầu của Dạ Diệc Hàn lại sáng.
Vào lúc này con chuột hoảng loạn, không ngừng suy nghĩ đến việc tắt như thế nào, nhưng con chuột không biết là chuyện gì xảy ra dĩ nhiên đang run rẩy, làm thế nào cũng không thể thoát ra được.
"Tích tích tích" âm thanh kênh nói chuyện riêng của bạn tốt vang lên, cô sợ cả kinh, chẳng lẽ Dương Dịch lại phản ứng nhanh như vậy.
Ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía danh sách bạn tốt, chỉ là con chuột trong tay cô cũng không có dừng lại, trong mắt cũng không thấy cái đầu kia nữa, có lẽ con chuột thoát khỏi máy, và thoát khỏi game.
Trong lòng cô rất lo lắng, chỉ là lúc sau mới nhớ tới việc pahi3 xóa bỏ nơi login nhanh một chút, nhưng Dương Dịch có thể tra được nơi mình login hay không đây?
Hạ Thiên Vũ cũng không biết người trên kênh nói chuyện riêng lúc ấy là ai, nhưng rất có thể là Dương Dịch gởi tới, dù sao Dịch đang online, hơn nữa kenh6noi1 chuyện riêng này gởi tới là lúc cô vừa mới login vào, càng nghĩ trong lòng cô càng hoảng sợ, nếu Dương Dịch tìm tới thì làm thế nào, mặc dù cô có chút muốn gặp anh, nhưng phần lớn cảm giác còn chưa muốn gặp Dương Dịch, dù sao lúc mình bị Lãnh Thần cưỡng hôn, Dương Dịch đã nhìn thấy.
Cảm giác khi thấy bạn gái của mình bị người đàn ông khác hôn là thế nào, hơn nữa người đàn ông này lại là bạn trai trước của bạn gái mình, Hạ Thiên Vũ không cảm thấy, cũng không biết cảm giác đó thế nào, nhưng cô lại biết nếu Dương Dịch ở trước mặt mình bị người khác hôn, cho dù là Dương Dịch không muốn cô cũng sẽ rất khó chịu, mà bây giờ người cưỡng hôn lại là bạn trai trước của mình, cho dù trước đó quan hệ của hai người cũng không có đến mức hôn môi.
Nụ hôn đầu của cô là cho Dương Dịch, khi cô đi chung với Lãnh Thần, mặc dù sẽ cảm thấy rất tốt, nhưng lại cảm thấy có một cái gì đó ngăn cách ở giữa, có lẽ là mình cũng không có thật sự yêu anh ta.
Mà đối với Dương Dịch thì khác, cô thật sự yêu, cho nên quan tâm ý nghĩ của anh, dù là không có nhìn thấy vẻ mặt anh ghét bỏ mình, chính mình cũng thật sự không chịu nổi, nhưng cảm giác này cùng với Lãnh Thần rõ ràng khác nhau.
Cho nên cô muốn một người tránh ra ngoài yên lặng một chút, không muốn đối mặt Dương Dịch, chỉ là vào game đã trở thành một thói quen, cho nên cô không nhịn được muốn vào xem một chút, có lẽ cửa hàng kia cũng chỉ là một kiểu lấy cớ, như là muốn mượn cơ hội thuận tiện xem Dương Dịch một chút, chẳng qua là khi nhìn thấy Dương Dịch online, cô bắt đầu hốt hoảng không dứt.
Cô xóa bỏ dấu vết nơi mình login, Hạ Thiên Vũ cũng không thể xác định Dương Dịch có tra IP của mình trước một ddllqqddSun520 bước hay không, trong lòng vẫn đang bất ổn, nghĩ tới có lẽ Dương Dịch cũng không có nghĩ đến mình sẽ online, cho nên không phản ứng kịp, có lẽ anh đã nhìn thấy, nhưng cô thoát rất nhanh, chỉ là cô cũng biết mình lúc ấy là chậm, chậm mấy phút đồng hồ.
Nhịp tim đập nhanh, nhưng lúc đó không có nhanh như vậy.
"Mẹ, phòng của Hoan Hoan đẹp lắm nha, Hoan Hoan rất thích nha! Mẹ? Mẹ ở đâu vậy?" Giọng nói vui vẻ của Hoan Hoan truyền đến, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của cô.
"Đã tới rồi, Hoan Hoan, mẹ ở trong phòng máy vi tính!" Nói xong, Hạ Thiên Vũ đi ra cửa phòng.
"Tiểu Vũ, mình không nghĩ tới cậu lại bỏ chạy đi chơi máy tính nha! Thật sự không có một phút rỗi rãnh mà!" Thiển Hề biết Hạ Thiên Vũ nếu chơi máy vi tính thì nhất định là chơi game, nếu nói là kiểm tra tài liệu, thì lúc này là rất ít, mà cô cũng quen với việc Hạ Thiên Vũ chơi game rồi, dù sao chơi cũng là game của mình, bạn tốt giỏi như vậy, dĩ nhiên mình vui mừng rồi.
"Ai bảo hai người bỏ lại mình chứ!"
"Mẹ mẹ, trong phòng Hoan Hoan có một chút gấu rất dễ thương nha, thật là lớn! Còn có chuông gió nữa, nghe vui tai, chỉ là đặt phía cửa sổ, buổi tối Hoan Hoan cũng có thể nghe được tiếng chuông gió rồi, dì Thiển còn nói nếu không muốn nghe tiếng chuông gió thì con có thể đóng cửa sổ lại, có chuông gió sẽ không chuyển động, nếu như Hoan Hoan nóng thì có thể mở một cánh cửa sổ khác." Hoan Hoan vui vẻ khoe phòng mới của mình, trong giọng nói là hết sức hài lòng.
Ở trong phòng của Hoan Hoan thật ra thì còn có máy điều hòa không khí, chỉ là đứa bé không thể luôn dùng máy điều hòa không khí được, nếu không thì trong lòng sẽ sinh ra lệ thuộc váo đó, cho nên trừ khi là Hoan Hoan đặc biệt nóng thì Hạ Thiên mới có thể cho Hoan Hoan dùng máy điều hòa không khí, nếu không thì Hoan Hoan sẽ mở ra cửa sổ ra, đắp chăn ngủ.
"Xem ra dì Thiển tốn không ít tâm tư phòng của Hoan Hoan đâu nhỉ! Thiển Hề, phòng của mình đâu?" Nếu đã chọn xong phòng cho Hoan Hoan rồi, thì mình cũng phải biết phòng của mình chứ.
"Tiểu Vũ, cậu chọn cho mình một phòng đi nhé!" Thiển Hề không quan tâm nói, thuận tiện cầm lên hộp điều khiển ti vi bên cạnh mở TV.
"Cái gì? Cậu không chuẩn bị sao, hóa ra là mới vừa rồi đi dọn dẹp phòng cũng chỉ dọn một phòng cho Hoan Hoan thôi sao, mình còn tưởng rằng làm sao cậu nhanh như vậy chứ, lại kêu mệt với mình!" Hạ Thiên Vũ không phục nói, nhìn nụ cười trên mặt Hoan Hoan cũng không dừng lại, dì Thiển thật tốt, chuẩn bị cho Hoan Hoan phòng tốt như vậy, mẹ thật đáng thương, còn phải tự mình chọn.
Dọn dẹp phòng, đồng tình nhìn Hạ Thiên Vũ một cái.
"Mẹ, Hoan Hoan về phòng trước nha, mẹ và dì Thiển tìm phòng của mẹ nha."
"Được rồi, đi đi." Hạ Thiên Vũ không tố cáo với Thiển Hề nữa, nhìn Hoan Hoan vui vẻ nhảy về phòng.
"Hừ, Thiển Hề món nợ này chúng ta phải tính, vậy mà cậu không có chuẩn bị phòng cho mình, thật là quá ghê tởm, chỉ nghĩ cho Hoan Hoan mà không nghĩ cho mình, nếu cậu thật sự không chú ý đến mình, lần sau mình sẽ không mang theo người đang ở bên trong kia đâu đấy."