Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 48: Phiền toái tìm tới cửa




Bầu trời đêm thành phố rất đẹp, mặc dù bầu trời sao tươi sáng chịu ảnh hưởng của thành phố phồn hoa, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy bầu trời đầy sao còn đẹp hơn những ánh đèn kia, đứng ở chỗ cao, cô có thể đặt tất cả phiền não của mình sang một bên, chỉ mỉm cười dịu dàng.

"Không nhìn ra được, hóa ra em lại mạnh mẽ như vậy nha!" Dương Dịch khẽ cười nói.

"Người khác tàn nhẫn đối với em, em không thể nhẫn nhịn!"

"Nhưng mà em nên chừa đường lui cho mình đi! Cha của cô gái kia là Tổng giám tập đoàn X đấy."

"Tập đoàn X?" Hạ Thiên Vũ bật cười, nói: "Cho nên, cô ta rất kiêu căng sao! Em không quan tâm, nếu như cô ta dẫm lên đất của em, cho dù cô ta là ai, cũng sẽ xui xẻo!"

"Em tự tin như vậy sao?"

"Dĩ nhiên em tự tin rồi, nhưng mà, quyền lực, tiền tài đều là của gia đình, không đến lúc cần thiết, em không muốn dùng đến."

Đang nói, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên vừa thấy, không khỏi nhíu mày, là chị Hai!

"Alô, chị!"

"Ừ, đang làm gì thế?"

"Chị gọi điện thoại cho em chỉ hỏi em đang làm gì thế thôi sao?" Cô quyết định sẽ không nói mình đang ở cùng với Dương Dịch, nếu không chị Hai tuyệt đối không kết thúc cuộc gọi này.

"Tháng sau chị có buổi trình diễn thời trang, em trở về nhà sớm đấy!"

"À? Buổi trình diễn thời trang của chị, em về nhà làm gì?"

"Chết tiệt, em không phải đảm nhận vai người mẫu chính của chị sao, muốn chết à!" Chị Hai vốn không có nóng tính nhưng lúc này giọng nói nhanh chóng tức giận, tốc độ nhanh làm người ta phải khiếp sợ.

"Chị, em không đạt tới tiêu chuẩn chuyên nghiệp, hơn nữa chiều cao cũng không đủ có được hay không?" Cô dịu dàng giải thích với chị Hai, mắt nhìn thấy Dương Dịch bên cạnh, trong mắt mang theo ý xin lỗi, Dương Dịch chỉ mỉm cười dịu dàng.

"Không sao cả, phải về! Cả ngày ngây ngốc ở thành phố đó, em cảm thấy em chạy thoát sao?"

"À? Anh Tư có đồng ý không?"

"Không đồng ý được sao? Nếu em không quay trở lại, đừng trách chị dùng phi tiêu xuống tay với em đấy!”

"Chị, chỉ cần chị nói một tiếng, thì sẽ có rất nhiều người muốn làm người mẫu thời trang cho chị có thể xếp hàng dài đến Thái Bình Dương đi, tại sao chị lại muốn bóc lột chúng em thế!"

"Ngốc nghếch, các em chính là ý tưởng thiết kế của chị, không tìm các em, chị dựa vào ai chứ. Nói tóm lại, có đến hay không?"

"Đến chứ! Chị không nên gây tai họa cho anh Cả nha, coi như là vì anh Cả em sẽ đi!"

"Con nhỏ không có lương tâm này, không lấy phi tiêu hù dọa em thì em cũng không trở lại đúng không!"

"Không có không có, thề với trời, tuyệt đối không có! Nữ vương bệ hạ xin bớt giận!"

"Này không còn sai biệt lắm, cúp nha! Ở bên ngoài tự chăm sóc mình cho tốt, nếu lần sau về nhà em gầy thì em sẽ biết tay!"

"Tại sao chị Hai có thể như vậy, chỉ vì công bố buổi trình diễn thời trang, chị lại muốn kiểm soát cơ thể tự do của em."

"Chị không quan tâm, lúc đó em mà gầy thì tự chịu trách nhiệm, được rồi, chị còn có chuyện, cúp trước nha."

"A, tạm biệt chị Hai!"

Hạ Thiên Vũ cúp điện thoại, rất bất đắc dĩ nhìn Dương Dịch, cười cười xấu hổ, nói: "Chị Hai của em lại có ý tưởng mới rồi."

"Anh nghe được, người nhà em đều làm việc cho chị của em."

"Không phải vậy đâu, cũng không thể không nghe lời! Nếu tâm tình chị em không tốt, cho dù là máy chơi game bảo bối của anh Tư hay tài liệu của anh Cả, chị muốn hủy thì hủy, muốn xé thì xé, ai mà chịu được hành hạ như thế chứ!" Hạ Thiên Vũ thở dài nói, có một chị gái như vậy, thật sự là bất đắc dĩ, không biết tính tình có thể sửa lại được hay không.

"Nghe em nói anh cảm thấy rất thú vị, còn anh Ba của em đâu?"

Bỗng nhiên vẻ mặt của Hạ Thiên Vũ có chút khó coi, ngay sau đó lắc đầu, nói: "Không nói chuyện này, lần sau nói cho anh biết. Khuya lắm rồi, chúng ta về nhà đi!"

"Em chắc chắn đưa anh về nhà?" Dương Dịch trêu ghẹo.

Hạ Thiên Vũ lườm anh, nói: "Nhà em có nhiều phòng nha, để cho anh ở một đêm, miễn cưỡng có thể được!"

Dương Dịch không khỏi cười nhạt, Hạ Thiên Vũ ơi Hạ Thiên Vũ, rốt cuộc là em có bao nhiêu điều mà anh không biết. Ngày hôm sau, Dương Dịch đã trở lại thành phố S, còn Hạ Thiên Vũ, lại bắt đầu một cuộc sống nhàm chán. 

Lớp học của cô sắp kết thúc rồi, kỳ nghỉ sớm hơn, học kỳ sau chủ yếu là thực tập,  cô có ý định về nhà, nhưng bởi vì Dương Dịch cho nên mới trì hoãn, chờ hết bận rộn thì đi tham gia buổi trình diễn thời trang của chị Hai.

Sáng sớm, cô thức dậy rất sớm, lâu rồi cô không thức dậy sớm như vậy, bình thường cô đều ngủ nướng, quả nhiên buổi sáng mà ngủ nướng thật sự là một ngày tuyệt vời.

Cô pha một ly cà phê, đứng trước ban công nhìn về phương xa, có lẽ bởi vì Dương Dịch, cho nên đột nhiên cô cảm thấy tất cả cũng có chút sức sống rồi.

Sau khi ăn sáng, cô ôm laptop trong phòng ra ngoài, chơi trên ghế sofa trong phòng khách.

Đăng nhập vào game, đột nhiên cảm thấy vẫn là cảnh vật đó, mở ra danh sách bạn tốt, Dạ Diệc Hàn không có online, nhưng lúc này anh đã là cấp 90, khiến cho tâm tình cô càng thêm vui vẻ. 

Dương Dịch có nói thật ra là anh cố tình để người khác giết thành cấp 1, dù sao bọn Thất Thải kia thật sự không phải là đèn đã cạn dầu, lần này để cho bọn họ được như ý, thật ra thì bọn họ không biết anh đang dùng chiêu bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau.

Lúc Dạ Diệc Hàn pk với đám người Thiên Địa Không Tha, vừa đúng lúc Nhan Như Mỹ Quyến gọi điện thoại tới phân tán lực chú ý của Dương Dịch, ngay lúc đó để cho một người ám sát ở bên cạnh đại thần khi không có người thao tác nhân vật, cho nên những người đó dễ dàng chiến thắng, nhưng thủ đoạn thật sự hèn hạ, mà đường truyền trên web là sự thật, nhưng lại không biết Dương Dịch đã biết kế hoạch của đám người Nhan Như Mỹ Quyến, để cho bọn họ được như ý cũng là bởi vì trước đó Dương Dịch nhận được nhiệm vụ Niết Bàn của công ty Võng Du, nói một tuần sau hệ thống sẽ xuất hiện hệ thống sống lại, mà lúc này lại vô tình biết âm mưu của bọn Nhan Như Mỹ Quyến.

Vừa đúng lúc cũng đỡ phải xuất hiện trong game khiến người khiếp sợ khi thấy cảnh đại thần tự sát như vậy, nếu thật sự có nói như vậy, đoán chừng những đôi mắt của đám người này sẽ bị mù hết, nghĩ rằng đại thần đây là điên rồi.

Mà chắc hẳn đám người Nhan Như Mỹ Quyến hoàn toàn bất ngờ, kẻ được lợi phía sau chuyện này chính là người được cho là người bị hại, không thể không nói Dương Dịch rất gian trá.

Mặc dù Hạ Thiên Vũ biết sự thật, nhưng muốn nhìn thấy dáng vẻ cấp 1 của đại thần, vẫn sẽ có chút áy náy, dù sao cũng còn có chút áy náy, dù sao cấp bậc đó bởi vì cô mà rơi xuống như vậy, vốn là ân oán cá nhân của bản thân, bây giờ lại biến thành hai người, rốt cuộc vẫn còn băn khoăn, bây giờ nhìn thấy cấp bậc Dương Dịch rốt cuộc không còn là cấp một, trong lòng cô tốt hơn rất nhiều.

Nhiệm vụ mỗi ngày rất là buồn tẻ vô vị, chỉ là công việc đơn giản hàng ngày, nhiệm vụ bang phái, nhiệm vụ chính, trải qua nhiệm vụ nguy hiểm cùng với nhiệm vụ khiêu chiến. Cô đã hoàn thành xong, nhiệm vụ bang phái, rõ ràng hết nhiệm vụ chính, sau đó cô đi đến vườn hoa trên trang trại. 

Có vẻ người chơi như cô thật sự ít, trang bị không tính là kém, kỹ năng sống cũng là khá cao, bình thường trong trò chơi này tuôn ra tài liệu cao cấp, nếu cô làm không thể làm được đồ vật này, chỉ sợ là người khác cũng không làm được.

Cô xoay người chán nản, thuận tay mở kênh thế giới, sau đó đã nhìn thấy một đám người cô không thích.

【 Thế giới 】 Thất Thải Áo Cưới: Ôi, thật nhàm chán, nhàm chán quá!

【 Thế giới 】Biển không ngủ được: A, Áo Cưới MM, Thiên Địa nhà các cô đâu? Tại sao Thiên Địa không ở cùng với cô?

【 Thế giới 】 Thất Thải Áo Cưới: Cô ghen tỵ với tôi phải không? Không biết buổi tụ hội tối hôm qua chúng tôi mới phát hiện ra sao! Hơn nữa buổi tụ hội của chúng tôi bị Mạc Quân Vũ và Dạ Diệc Hàn làm hỏng rồi! Nghĩ lại đã tức muốn chết!

【 Thế giới 】 Đóa Bảo: Nghe A Vũ nói Mạc Quân Vũ là một cô gái xinh đẹp! Thất Thải, các cô cũng không sánh nổi đi!

【 Thế giới 】 Bảy Sắc Cầu Vồng: Mạc Quân Vũ cô ta chỉ là sợi tóc! Chờ xem đi, mấy ngày này cô ta sẽ khóc đi cầu xin tôi thôi!

【 Thế giới 】 Say Tây Phong: Đám Thất Thải các cô không biết khiêm tốn sao? Cả ngày không lúc nào mà yên tĩnh!

【 Thế giới 】 Tử Bối Xác: Mạc Quân Vũ vốn chính là kẻ tiện nhân, còn cần các cô nói sao? Trong thực tế đã đoạt người đàn ông của tôi, bây giờ lại cướp Dạ Diệc Hàn của Nhan Như Mỹ Quyến, tiện nhân giống như vậy, vốn là nên bị mắng đấy!

Xem ra Tử Bối Xác cũng biết cô là Hạ Thiên Vũ nha, ai, thật sự là nhàm chán mà! Tất cả mọi chuyện đã xuất hiện rồi, đây là muốn kết thúc nhịp điệu sao?

【 Thế giới 】 Điềm Điềm Mưa Bụi: Tại sao các cô không trách bản thân không có sức hấp dẫn? Giả vờ 13!

【 Thế giới 】 Khí Vũ Hiên Ngang: Đối địch với chị dâu chúng tôi chính là đối địch với Thành Bất Dạ! 

【 Thế giới 】 A Không: +1

【 Thế giới 】 Đôrêmon: +2

【 Thế giới 】 Nước biếc lượn quanh Thanh Sơn: +3

【 Thế giới 】 Thanh Sơn ánh nước biếc: +4

【 Thế giới 】 Hoa rơi đuổi ảnh: +5

......

Thế giới lập tức sôi trào, tất cả đại thần của thành Bất Dạ đều đã xuất hiện rồi.   

Khóe miệng Hạ Thiên Vũ giật giật, đánh một hàng chữ trên kênh thế giới:

【 Thế giới 】Mạc Quân Vũ: Kỹ năng sống, toàn bộ kỹ năng sản xuất, nếu thành Bất Dạ có nhu cầu sẽ làm miễn phí.

【 Thế giới 】 Thần Mã Đô Thị Phù Vân: Tôi KAO không phải đâu! Cô Mạc cô thật sự  có đầy đủ mười cấp sao?

【 Thế giới 】 Ánh mắt phát hiện JQ: Dạ đại thần, Lãnh đại đều là mây trôi, Cô Mạc mới là vương đạo à!

【 Thế giới 】 Khí Vũ Hiên Ngang: Chị dâu, tôi hẹn trước...

【 Thế giới 】 Đôrêmon: Hẹn  trước +1

【 Thế giới 】 Nước biếc lượn quanh Thanh Sơn: Hẹn trước +2

【 Thế giới 】 Đóa Bảo: Hẹn trước +3... PS: Tiểu Vũ à, cô phải làm trước cho tôi đấy! 

【 Thế giới 】 Thượng Đế chiếc nhẫn: Hẹn trước +4.... PS: Tiểu Vũ còn có tôi, cô không được quên đấy...

【 Thế giới 】 Hoa nhi quá thơm: Cô Mạc đây là muốn xây dựng sức mạnh của nhịp điệu chiến tranh sao? Ngẫu nhiên có phần hay không đây?

【 Thế giới 】 Bách Hiểu Sanh: A A, tin tức giật gân nha, hóa ra cô Mạc chính là Mạc Quân Vũ sao! Đầu năm nay thật sự là ngồi lê đôi mách mà, năm nay đặc biệt nhiều!

......

Nhìn đám đông, khóe miệng cô không nhịn được giơ lên, đúng lúc này, điện thoại di động vang lên, cô không có nhìn màn hình điện thoại di động đã ấn nút nghe.

"Alô, xin chào!"

"Hạ Thiên Vũ, tôi là giáo sư Tiền, em đến khoa một chuyến đi."

"A, giáo sư, không phải hôm nay không có tiết sao?"

"Hạ Thiên Vũ, em đến văn phòng khoa rồi nói, chuyện rất nghiêm trọng.”

"Vâng, em đến ngay lập tức."

Hạ Thiên Vũ cúp điện thoại, trong đầu là một hàng dấu chấm hỏi, giáo sư gọi điện thoại cho cô có thể có nhiều chuyện nghiêm trọng đây?

Cô trang điểm đơn giản xong, vội đi trường học. Nơi ở của cô cách trường học rất gần, đi bộ chỉ mất hai mươi phút, nhưng hôm nay cô vừa đến trong sân trường, cô cảm thấy nhiều ánh mắt rất lạ từ chung quanh, làm cho cô cảm thấy nói không nên lời.

Đến văn phòng của khoa, cô nói đã đến nơi, giáo sư Tiền là một phụ nữ trung niên nhìn cô, sắc mặt có chút tái nhợt, mà bên cạnh giáo sư Tiền, cô nhìn thấy một người đàn ông trung niên, hình như là hiệu trưởng.

"Giáo sư, cô gọi em đến là có chuyện gì phải không ạ?" Cô yếu ớt mở miệng hỏi.

"Hạ Thiên Vũ, em còn không biết là chuyện gì xảy ra sao?" Giọng giáo sư Tiền đầy ý sâu xa.