Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 832




Chương 832

Kiều Bích Ngọc chẳng thể hiểu được tâm lý của việc theo đuổi thần tượng “Cậu không cảm thấy giáo viên Mark rất đặc biệt sao? Cậu nhìn nè, chiếc áo khoác này của thầy ấy không giống mấy loại quần áo.

 

bình thường, chắc chắn thầy ấy có rất nhiều tiền. Hơn nữa dáng dấp của thầy ấy đẹp trai như vậy, sao có thể lờ đi sức hấp dẫn của một anh chàng đẹp trai quyến rũ như thầy ấy được chứ” Tống Manh Manh vẫn nở nụ cười ngu ngốc như lúc nãy.

 

Kiều Bích Ngọc suy nghĩ một hồi, cô vẫn không có ấn tượng gì nhiều đối với vị giáo viên này. Từ trước đến nay cô vẫn luôn bận hết việ ôn thi đến việc đi làm, mặc dù Tống Manh.

 

Manh suốt ngày nói rằng vị giáo viên Mark này.

 

rất đẹp trai, nhưng cô vẫn cảm thấy chưa chắc thầy ấy có thể dễ nhìn bằng Đường Tuấn Nghĩa.

 

Nếu như giản lược ấn tượng theo cách tương đối thô sơ thì cô thấy tính tình của vị giáo viên này không tệ lắm, thầy ấy bắt gặp cô úp mặt lên bàn làm việc của mình để ngủ cũng không đánh thức cô dậy, mà ngược lại còn đắp áo khoác lên người cô. Tóm lại, vị giáo viên Mark này là người rất tốt.

 

Tuy nhiên, chỉ trong vòng một giây sau, cô đã vứt vị giáo viên này ra sau đầu Chỉ có duy nhất một mình Châu Mỹ Duy.

 

đang tự hỏi vấn đề này, một giáo viên choàng áo khoác của mình lên vai học sinh không hề bình thường chút nào, hơn nữa vị giáo viên này còn là thầy giáo Mark nổi tiếng lạnh như băng nữa.

 

Những điều bất thường liên tục xảy ra tại nhà họ Quách.

 

Sau khi hoàn thành xong chương trình học tuần này, Quách Cao Minh trở về nhà họ Quách ở thành phố Bắc An. Đối với việc gần đây anh chịu khó trở về nhà thế này, mọi người trong nhà họ Quách đều hết sức vui mừng, đồng thời cũng cảm thấy nhức đầu.

 

“Cậu chủ Cao Minh vẫn đang nấu ăn ở trong phòng bếp..”

 

“Hình như hôm nay cậu chủ nói muốn học làm sushi cuộn.”

 

Quản gia báo cáo hành động của Quách Cao Minh cho ông cụ Quách với sắc mặt không ổn lắm, sau đó sai người bưng lên một đĩa sushi bán thành phẩm: “Tất cả sushi lươn này đều là do cậu chủ Cao Minh tự tay làm ra”

 

Đáng lẽ đĩa sushi bán thành phẩm này phải bị ném vào thùng rác, nhưng quản gia đã nhanh chóng nháy mắt một cái ra hiệu cho người giúp việc trong nhà để bọn họ mau bưng ra ngoài.

 

Ông cụ Quách trực tiếp dùng tay cầm một miếng sushi ném vào trong miệng, nhai nhai, sau đó im lặng suốt một hồi lâu.

 

Quản gia thấy thế, trong lòng có chút lo lắng. Ông ta vội vàng rót sẵn một cốc nước.

 

ấm phòng ngừa nếu như ông cụ Quách cần dùng, sợ rằng món ăn này sẽ làm hỏng dạ dày của ông cụ Quách, dù sao không một ai trong bọn họ nghĩ tới việc cậu chủ Cao Minh sẽ xuống phòng bếp.

 

“Sao đột nhiên Cao Minh lại muốn làm cái món ăn nghiệt chướng này, rốt cuộc thăng bé muốn làm cho ai ăn?” Ông cụ Quách chau mày, mắng một câu, lại cầm một miếng khác ném vào miệng ăn một cách say sưa ngon lành Món sushi này không đòi hỏi kỹ thuật cao, chỉ cần nguyên liệu nấu ăn thuộc loại thượng hạng, trộn lẫn đống nguyên liệu ấy theo cách tùy ý cũng có thể bỏ vào miệng.

 

Điều kỳ quái là anh nguyện ý xuống bếp làm món ăn này.

 

“Có thể là cậu chủ Cao Minh muốn tự tay làm cho ngài…” Quản gia mặt mày hớn hở, đang định nói một câu mát lòng mát dạ.

 

“Mơ đi!”

 

Ông cụ Quách xì một tiếng, cười khinh miệt.