Làm thủ tục xuất viện, Kiều Bích Ngọc bọn họ liền lập tức rời
khỏi.
Mới ra khỏi thang máy thì nghe thấy đại sảnh bệnh viện truyền
tới một trận âm thanh ầm ï.
Một đoàn phóng viên chặn ở cửa bệnh viện, màn ảnh cùng đèn
flash quay về phía một người phụ nữ, bảo an bệnh viện đang khơi
thông trật tự, nhưng những phóng viên này vội vã phỏng vấn cũng
không để ý tới, trong lúc nhất thời, đại sảnh bị ùn tắc.
“Cô Lê, tối hôm ấy có người chụp được cô lúc đó quần áo xộc
xệch, lúc đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có phải những người Châu
Thông kia đối với cô…”
Từng tiếng truy hỏi kia gấp gáp, mang theo hàm ý khó hiểu.
Vụ nổ một nhà máy bỏ hoang ở phía bắc thành phố đêm qua
không kịp ngăn chặn trước công chúng, đã bị truyền thông đưa tin
trắng trợn.
Châu Thông chờ người bị bắt, chuyện bắt cóc đã bị đào lên theo,
bao gồm tình cảnh tối hôm qua Lê Yến Nhi quần áo ngổn ngang lên
xe cứu thương cũng bị chụp được.
Lê Yến Nhi dù sao cũng là nhân vật công chúng, hơn nữa là ngôi
sao nữ, cho nên dáng vẻ quần áo ngổn ngang tối hôm qua của cô ta,
rất dễ dàng khiến người ta mộng mơ, một ít truyền thông không chịu
trách nhiệm càng khuếch đại suy đoán thêm một chút.
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 77:…cô ấy chạy trốn
“Tôi không bị người ta xâm phạm!” Giọng nói Lê Yến Nhi kia lanh
lảnh, bị kích thích mà phản bác.
Thế giới này chính là tàn khốc như thế, bây giờ dân mạng đều
quan tâm tin đồn, mà sẽ không đi đồng tình với sự bất hạnh của cô.
Rất nhiều người ló đầu, hiếu kỳ nhìn xung quanh cửa lớn bên kia,
bao gồm cả Kiều Bích Ngọc, cô nhìn vẻ mặt trắng xám lo lắng của Lê
Yến Nhi bên kia hô to rống lớn với đám phóng viên, có hơi bị cô lập
và bất lực.
Kiểu Bích Ngọc nghiêng mắt, lén nhìn người đàn ông bên cạnh
mình, vẻ mặt Quách Cao Minh vẫn một bộ dáng lạnh lùng.
“Hai anh em nhà họ Châu sở dĩ bắt cóc và phá hủy nhà máy hóa
chất là vì trả thù tập đoàn IP&G, mà lần này cô Lê bị bắt cóc không
phải vì scandal truyền ra lúc trước cùng cậu chủ nhà họ Quách mà
dẫn đến tai học chứ…“
“Cậu chủ nhà họ Quách, tập đoàn IP&G có phái người sang đây
thăm hỏi cô…”
Đối lập với sự kiện một ngôi sao nữ bị hoài nghi xâm phạm,
truyền thông càng thích tin tức ảnh hưởng đến tập đoàn lớn, đặc biệt
là có quan hệ với cháu đích tôn nhà họ Quách kia…
“Quách Cao Minh!”
Một tên phóng viên như phát hiện cái gì, đột nhiên kích động
quát to một tiếng.
Người còn lại nghe được tên này, cũng kinh ngạc nhìn lại theo
phương hướng.
Đến ngay cả Lê Yến Nhi, quản lý của cô ta và mọi người cũng vô
cùng giật mình, chỉ một thoáng, đại sảnh bệnh viện vốn ồn ào đã im
lặng.
“Quách Cao Minh tự mình tới đón Lê Yến Nhi xuất viện?” Có
phóng viên nhỏ giọng hỏi người đồng nghiệp bên cạnh.
“Không biết…
(Cha của cụ…ột Tổng tài) Chương 77:…cô ấy chạy trốn
So với những ồn ào trước đây, những phóng viên này hiện tỏ ra
thận trọng và dè dặt.
Kiều Bích Ngọc thấy nhiều ánh mắt nhìn về phía bên này như vậy,
nhất thời có hơi không ổn.
Mà người đàn ông bên cạnh cô kia không biết xuất phát từ
nguyên nhân gì, chân bước lên trước một bước, đúng lúc che kín nửa
bên mặt của cô.
“Dẫn cô ấy đi trước.”
Quách Cao Minh nhỏ giọng, dặn dò một câu với Lục Khánh Nam.
Kiểu Bích Ngọc nghe anh nói như vậy cũng không bất ngờ, suy
nghĩ thì có thể Quách Cao Minh thấy cô Lê của anh quá đáng thương
bất lực nên tức giận ra tay cứu giúp.
Mà Lục Khánh Nam cũng không lập tức rời đi, mà nhìn Lê Yến Nhi
phía bên kia, sắc mặt khó coi.
Lục Khánh Nam là ông chủ lớn công ty truyền hình, mà Lê Yến
Nhi là nghệ sĩ dưới cơ của anh ta, chuyện lần này đã sớm sắp xếp xe
tới tiếp ứng, thế mà họ Lê này vẫn khăng khăng đòi xuất viện sớm.
“Sau mười phút sẽ có người tới tiếp ứng Lê Yến Nhi, Cao Minh,
anh không cần…“ Giọng nói Lục Khánh Nam không đùa giỡn như bình
thường mà càng thêm một phần chán ghét.
Đối với nghệ sĩ mà nói, lộ ra ánh sáng rất quan trọng, bất kể là
chuyện tốt hay chuyện xấu, chỉ có thường xuyên xuất hiện trước màn
ảnh mới có thể khiến người ta nhớ kỹ, mới có thể bảo vệ giá trị bản
thân.
“Đưa cô ấy rời khỏi đây.
Giọng nói Quách Cao Minh rõ ràng có thêm một phần hung hăng.
Kiều Bích Ngọc đưa tay kéo góc áo Lục Khánh Nam, dùng ánh
mắt nói với anh ta, đi nhanh lên.
“Kiều Bích Ngọc, cô cứ thích đẩy người đàn ông nhà mình ra
ngoài như thế nhỉ, một điểm chí khí cũng không có, tốt xấu cũng nên
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 77:…cô ấy chạy trốn
tranh thủ một lần chứ.”
Lục Khánh Nam nào dám tạo phản, cuối cùng cũng chỉ có thể
nghe lệnh đưa Kiều Bích Ngọc rời khỏi từ cửa sau.
Gương mặt Kiều Bích Ngọc đơ ra, im lặng mà nghe anh ta quở
trách bản thân.
Tranh thủ?
Nếu như tranh thủ thứ khác, Kiều Bích Ngọc cô chưa bao giờ
thua ai, cô sẽ dũng cảm tiến tới, dùng hết sức ứng phó, nhưng…
Quách Cao Minh thì quên đi.
“Quách Cao Minh là đi tìm Lê Yến Nhi sao?“
Cuối cùng cô thấy Lục Khánh Nam chửi đến khô miệng thì dừng
lại, quay đầu, hiếu kỳ hỏi lại một câu.
Bởi vì vừa nãy, cô nhìn thấy bước chân Quách Cao Minh hình như
đi đến một hướng khác.
“Quách Cao Minh cũng không phải tới đón cô ta xuất viện…”
“Xem ra Lê Yến Nhi thực sự bị Quách Cao Minh bỏ rơi…Có thể là
do bị người khác sờ soạng trong đêm xảy ra vụ bắt cóc nên chán
ghét…”
Cửa chính đại sảnh bệnh viện, những phóng viên kia nhỏ giọng
tỉnh tế thảo luận linh tinh.
Mà Lê Yến Nhi, người vừa bước ra khỏi cửa bệnh viện, hay tay
đang xách chiếc túi tinh tế màu trắng mới nhất của LV, móng tay sơn
màu cam sáng được đính bằng một vài viên thủy tinh lấp lánh.
Những phóng viên kia dường như không cảm thấy hứng thú với
cô ta nữa, người quản lý đưa cô ta ra ngoài, mà lúc này, sắc mặt hai
người cũng hết sức khó coi.
Vốn muốn dựa vào làn sóng sự kiện này để quảng cáo một hồi.
Giải thích mơ hồ một phen thì có thể khiến Lê Yến Nhi dính một
chút quan hệ với Quách Cao Minh, nhưng mà…
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 77:…cô ấy chạy trốn
Lê Yến Nhi không nhịn được quay đầu nhìn lại về phía phòng chờ
bên kia bệnh viện, vừa nãy trong nháy mắt đó, cô ta rõ ràng nhìn thấy
Quách Cao Minh cố ý dùng thân thể chắn cho Kiều Bích Ngọc, anh
không muốn để cô ấy bị truyền thông nói ra nói vào, anh lao thẳng tới
giấu cô ấy đi.
Ai là người thay thế của ai?
Lê Yến Nhi đột nhiên cười thành tiếng, cười tự giễu.
Thì ra là như vậy…
Anh đối tốt với cô ta chỉ là muốn để người phụ nữ kia của anh
ghen.
Sau đó anh lại nói không có tác dụng.
“Không có tác dụng…“ Ánh mắt Lê Yến Nhi trở nên mờ mịt, giọng
nói dần lẩm bà lẩm bẩm, mà đáy mắt vẫn hiện lên khuôn mặt lạnh
lùng khiến phụ nữ say mê kia
Bởi vì không có tác dụng, bởi vì Kiều Bích Ngọc vốn thờ ơ không
động lòng với những scandal kia, cho nên bây giờ cô ta cũng không
còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào nữa.
Vì thế anh không che chở cô ta nữa, ngay cả cái liếc mắt cũng
không có.
Cô ở trong cái vòng hỗn tạp dơ bẩn này, cô biết cái gì gọi là hiện
thực, trái tim của mỗi người phụ nữ đều cất giấu một giấc mơ công
chúa, đều hy vọng có người che chở, cô đã từng cho rằng mình được
trời cao ưu ái.
Nhưng không phải, những yêu thương chiều chuộng kia, thì ra
thuộc về một người phụ nữ khác.
“Quách Cao Minh, em thật sự yêu anh.” Cô ta im lặng nhìn về
phía trước, tầm mắt dần mơ hồ.
Lòng dạ anh cực sâu, tàn nhẫn thủ đoạn, chỉ có thể dùng giá trị
vô tình để cân nhắc tất cả, xưa nay không để phụ nữ trong lòng,
nhưng cô ta yêu anh.
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 77:…cô ấy chạy trốn
Nhưng dưới cái nhìn của người đàn ông này, tình yêu của cô ta
đê tiện như vậy, anh không xem vào mắt.
Nhiều phụ nữ mến mộ anh như vậy, anh đều ngạo mạn xem
thường, lại khăng khăng…
“Kiều Bích Ngọc cô ta biết thủ đoạn của anh sao, cô ta biết tâm
cơ của anh sao, nếu như cô ta biết tất cả… Tâm sự của Lê Yến Nhi
chập chùng đọng lại trong lòng, vẻ mặt tiếc hận không cam lòng.
“Cô ấy nhất định sẽ trốn tránh, cô ấy sẽ không ở lại vì anh, cô ấy
sẽ không yêu anh giống như em vậy.” Như đang phát tiết, tiếng nói
nghẹn ngào, nhẹ gẵn lên, không cách nào che giấu ánh mắt đố kị.
Quách Cao Minh, người phụ nữ anh yêu mãi mãi cũng sẽ không
yêu anh.
Bởi vì đó là chiếm đoạt.
Cô ta rất không phục, không cam lòng, nhưng lúc này cô ta chỉ
muốn chửi bới, nguyền rủa, khiến tất cả mọi người đều cùng gặp bất
hạnh.
Người quản lí bên cạnh nhìn thấy sự không cam lòng trong ánh
mắt cô ta, lạnh lùng nhắc nhở một câu: “Yến Nhị, tôi nói thẳng cho cô
biết, nếu như cô muốn tiếp tục tồn tại trong giới giải trí thì cần phải
tìm một chỗ dựa nữa…
Tìm chỗ dựa?
Lê Yến Nhi nhớ tới tiền đồ của mình, nhanh chóng bình tĩnh lại,
tâm tình càng tiếc hận.
Quan hệ mập mờ không rõ lúc trước kia giữa cô ta và Quách Cao
Minh xem như bây giờ đã không còn nữa, những người bên ngoài kia
cũng rất kiêng ky.
“Yến Nhi, đi thôi, đừng nhìn bên kia nữa…”
Người quản lí thấy xe tiếp ứng của công ti tới đây thì kéo cô ta đi
sang bên kia đường.
Lê Yến Nhi bị lôi đi, ánh mắt vẫn không cam lòng nhìn hai bóng
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 77:…cô ấy chạy trốn
người đàn ông tài giỏi bên kia phòng chờ bệnh viện, cô ta đột nhiên
nghĩ đến một chuyện.
Giọng nói chìm xuống, nói một cách khó hiểu: “Anna, tôi nghĩ tôi
đã tìm được chỗ dựa…“
Người quản lí nghe thấy cô ta nói thì hơi giật mình, nhìn lại theo
ánh mắt cô ta.
Bên kia phòng chờ bệnh viện, là Quách Cao Minh và Doãn Thành
Trung.
“Doãn Thành Trung?”
Doãn Thành Trung xuất hiện ở bệnh viện này, rất rõ ràng, anh ta
tới đón Kiều Bích Ngọc xuất viện, nhưng Quách Cao Minh đi trước
một bước bảo Lục Khánh Nam cướp người đi rồi, anh ngay cả gặp cô
ta một lần, nói một câu cũng không có cơ hội.
“Cô ấy là chị dâu họ của cậu.”
Ánh mắt Quách Cao Minh thâm trầm nhìn thẳng vị em họ này,
giọng nói nặng nề và lạnh lùng, từng chữ một nhắc nhở.
“Em họ, chuyện của cô ấy không cần cậu quan tâm quá đáng.”
“Tôi chỉ là… Doãn Thành Trung ngừng nói, sắc mặt tối tăm khó
coi, đối diện người người đàn ông trước mắt, cắn răng phản bác: “Tôi
chỉ là đơn thuần quan tâm thôi.”
“Đơn thuần?” Quách Cao Minh khẽ cười một tiếng.
Doãn Thành Trung tức giận mắng to: “Vậy còn anh, anh cưới Kiều
Bích Ngọc, anh dám nói mục đích của anh đơn thuần sao, có phải
anh đang giấu cô ấy cái gì sao.”
“Hơn nữa anh cũng không hiểu cô ấy, nếu không người cứu cô ấy
tối hôm ấy. tai sao những ngày qua vẫn không tra ra được…”