Chương 717: Rafael,
Lucy Mặc dù Lucy không nhận ra những chữ viết cổ thư này, nhưng mà thật may là những chữ viết trong sách cổ này cũng thường vẽ nhiều hình. Tất cả những cuốn sách có hình vẽ liên quan đến quyền trượng, cô ta đều phải trộm đi.
Đúng lúc, cô ta vừa tìm được một cuốn ở đầu giường của Đại trưởng lão thì ngay lúc này: “Từ đâu tới đây ăn trộm vậy?”
Đột nhiên, một giọng nam đầy hài hước từ trong bóng tối vọng tới khiến cho Lucy giật mình.
Nếu như không phải cô ta quá chuyên tâm tìm sách vậy thì là thân thủ của đối phương cao hơn cô ta rất nhiều Không cần nhiều lời, hai người lập tức đánh nhau trong bóng tối.
Hai người không ai mang vũ khí bên mình nên chỉ có thể đánh tay không với nhau, đánh thẳng vào da thịt, vào chỗ hiểm của đối thủ Rafael vật cô ta ngã xuống đất, tay phải giữ lấy đầu vai của cô ta, tay trái áp chế trước ngực cô ta. Đột nhiên, Rafael cảm thấy có điều gì đó sai sai, cảm giác mềm nhũn.
Anh ta đang sờ ngực cô ta.
Lucy phát điên, cá chép xoay mình, đấm thẳng một đòn mạnh vào mắt anh ta. Mắt Rafael thâm đen lại, đau đớn cau mày. Anh ta tức giận, cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục chiến đâu qua lại với cô ta, hai người đánh nhau long trời nở đất.
Giường gỗ, sách vở ở bốn phía bị đánh cho tả tơi, xộc xệch.
Lúc viên dạ minh châu trên tay Lucy rơi xuống đất, ánh sáng yếu ớt này mới chiếu lên khuôn mặt đẹp trai đầy quen thuộc. Lucy bỗng khựng lại Rafael?
Rafael cũng nhìn thấy mặt cô ta giống như vậy: “Chó sói nhỏ mà Cung Nhã Trang nuôi”
Rafael không nhận ra được thân phận của cô ta là Lucy nhưng mà anh ta lại nhận ra cô †a là người bên cạnh Cung Nhã Trang.
Như vậy cũng vô ích, Rafael xoay người, lại đè cô ta dưới thân lần nữa: “Cung Nhã Trang sai cô đến lấy trộm sách, nhìn mà xem, cô tìm được cái gì” Lúc này, giọng điệu anh ta đầy chế nhạo, lại càng lạnh lùng.
Anh ta tiện tay cướp đi cuốn sách cổ mà cô ta đang giắt ngang hông. Ngay lập tức, sắc mặt Rafael đầy kinh ngạc. Chính là cuốn sách mà anh ta muốn tìm.
Lucy cũng không phải là một cô gái yếu đuối. Cô ta rất khó chịu khi bị một người đàn ông đè xuống như vậy. Hơn nữa, anh ta còn trằng trợn cướp đồ của cô ta.
“Của tôi” Lucy cho rằng, cô ta là người tìm thấy trước, cuốn sách đó đương nhiên là của Cô ta.
Lúc những người canh gác chạy tới soát thì Rafael và Lucy đã sớm chạy kh: Lúc này, Lucy đang núp ở trong bụi cây tối Cô ta ẩn thân sau thân cây cổ thụ, giơ một nửa cuốn sách cổ trong tay lên nhìn, nương theo ánh trăng yếu ớt mà cẩn thận lật vài trang sách trong cuốn sách này.
Không sai, cuốn sách này nhất định là giải thích lai lịch của quyền trượng, thần lực của quyền trượng và cách sử dụng nó như thế nào.
“Đáng ghét!” Lucy nghiến răng nghiến lợi đứng dậy.
Vừa nghĩ tới Rafael liền giận đến mức giậm chân. Vốn dĩ cuốn sách này đã năm trong tay cô ta nhưng lại bị anh ta ngang nhiên xé mất một nửa.
Hiện tại có rất nhiều trang lấy nội dung của bên mình về đăng. Các bạn cố gắng vào trang nguồn trên hình đọc để chúng mình có động lực ra chương mới. Chúng mình luôn mong nhận được sự ủng hộ của các bạn. Chúc các bạn luôn vui vẻ!
Đáng hận nhất là cô ta không đánh lại được anh ta.
Tức thì tức nhưng Lucy cũng là một người vô cùng lý trí: “Tại sao anh ta cũng phải lấy trộm cuốn sách này chứ?”
Rafael cần cuốn sách này thì có ích lợi gì?
“Đám người kia nói, Kiều Bích Ngọc đánh bậy bạ nên làm máu mình nhiễm lên hồng ngọc của quyền trượng. Khế ước bằng máu giúp cô ấy trở thành chủ nhân của quyền trượng. Rafael cầm cuốn sách này cũng chẳng thể làm nên chuyện gì”
Ánh mắt Lucy chợt sáng lên, chẳng lẽ, anh †a có chung mục đích với cô ta à?
Tâm trạng Lucy hết sức phiền muộn. Mẹ nó, sao ban đầu không nghĩ đến chứ. Rafael muốn có cuốn sách này là vì đọc xem cách sử dụng quyền trượng như thế nào. Sau đó, anh ta nhất định sẽ đến tìm Kiều Bích Ngọc.
So với tình thế bị động bị Đại thủ lĩnh và Cung Nhã Trang áp chế trước mắt thì anh ta cho rãng phá rối Kiều Bích Ngọc vui hơn nhiều.
Lucy liếc mắt nhìn một nửa cuốn sách cổ trên tay. Cô ta đọc mà chẳng hiểu nấy nửa câu. Những kí hiệu con voi này là viết cái mẹ gì thế?
Tối hôm nay, sách cổ bị trộm mất. Đám trưởng lão bọn họ tiến hành sắp xếp lại sách, nhất định sẽ phát hiện ra chuyện này. Chuyện cứu Kiều Bích Ngọc không thể chậm trễ thêm một giây một phút nào nữa. Tối hôm nay, cô ta nhất định phải đi tìm cô.
Nghĩ tới đây, Lucy cất một nửa cuốn sách cổ vào trong người mình, sửa soạn lại quần áo, mặt mũi, khôi phục lại biểu cảm cứng ngắc như bình thường rồi mới đi ra ngoài, vô cùng ngang nhiên trở lại bên cạnh Cung Nhã Trang.
Bây giờ, Lucy là thị vệ tâm phúc của Cung Nhã Trang, hơn nữa cũng bởi vì được Cung Nhã Trang cưng chiều nên cô ta có thể đi theo.
Cung Nhã Trang ỷ thế ức hiếp người khác, coi thường người khác. Khoảng thời gian này, cô ta rất hưởng thụ thân phận nội gián trước mắt này.
Luey tìm được một tên thị vệ yếu đuối để gây khó dễ, đã sớm tạo ra chứng cứ không có mặt tại hiện trường.
“Ở chỗ những trưởng lão xảy ra chuyện gì vậy?”
Cung Nhã Trang trở lại bên trong nhà lá của mình, nằm thư thái trên chiếc giường gỗ.
Hai hầu nữ đang đấm bóp vai cho bà ta. Lúc thấy thị vệ tâm phúc của mình, Lucy, đi vào, bà ta liền mở mắt hỏi một câu.
Thái độ của Lucy vô cùng cung kính, khom người thấp giọng nói: “Nghe nói có người xông vào chỗ nghỉ của các trưởng lão, đồ đạc bên trong cũng bị đảo lộn, xáo trộn hết”
Cung Nhã Trang vừa nghe thấy vậy, lập tức hứng thú nói: “Thật không? Có bắt được người hay không?”
Tối nay, suýt chút nữa thì bà ta đã dùng đuốc thiêu cháy người của Elisa. Nhưng chỉ chiếu một chút nữa thôi. Bà ta đã nổi giận đùng đùng với người giúp việc trong nhà và cũng vừa mới nguôi ngoai cơn tức.
Lucy vô cùng hiểu rõ tính tình tồi tệ của Cung Nhã Trang, vì để bà ta vui vẻ hơn nên đành cố ý nhỏ giọng lại: “Bà chủ, tôi nghe ngóng được một vài chuyện”
Cung Nhã Trang bảo hai người làm đi ra ngoài, lúc bên trong chỉ còn lại hai người bọn họ, Lucy mỉm cười nói: “Bà chủ, người mà tối nay đã xông vào phòng nghỉ của trưởng lão chính là cậu chủ. Cậu chủ đánh nhau với thị vệ, mắt còn bị đánh cho sưng múp. Thấy nhiều người chạy đến, cậu ấy liền vội vàng chạy mất”
Luecy định để cho Rafael một mình gánh vác trách nhiệm.
“Rafael? Nó bị đánh sao?” Quả nhiên Cung Nhã Trang lộ ra biểu cảm vô cùng thích thú và vui vẻ.
Bà ta vui vẻ nghe tin tức xui xẻo của Rafael “Tại sao đột nhiên nó nghỉ của trưởng lão làm “Không biết tại sao cậu chủ lại làm như: vậy. Nhưng mà Đại thủ lĩnh anh minh thần vũ cũng gây khó dễ cho cậu chủ. Bất luận là như thế nào thì cũng bị dày vò, thoi thóp mấy ngày nữa thôi”
Cung Nhã Trang còn có một sở thích khác, đó chính là nghe người khác thổi phồng người đàn ông của bà ta.
Tất cả những lời của Lucy đều khiến cho Cung Nhã Trang hết sức vui vẻ: “Bây giờ, ngay cả những thị vệ bình thường, Rafael cũng không đánh lại. Nếu có cơ hội thì trói nó đến trước mặt tôi, tôi muốn tát cho nó mấy cái để giải tỏa những mối hận trong lòng”
“Đúng vậy” Lucy nặng nề gật đầu, lần này là vô cùng thật lòng.
“Bà chủ, còn một chuyện khác nữa” Lucy thừa dịp Cung Nhã Trang đang vui sướng, đầu óc lâng lâng liền biểu hiện hết sức trung thành, nhỏ giọng góp lời: “Bà chủ, nếu như Đại thủ lĩnh đã hạ lệnh phải xử lý cô chủ, chỉ bằng, chúng †a tự mình ra tay…”
Cung Nhã Trang không ngờ rằng cô ta lại đột nhiên nhắc tới Kiều Bích Ngọc, khẽ run người, nhất thời không trả lời xông vào phòng Lucy tiếp tục nói: “Bà chủ à, cô chủ là con gái của bà chủ. Lần này, cô chủ chọc giận Đại thủ lĩnh, e là Đại thủ lĩnh sẽ ngăn cách với bà.
Cứ cho là ông ấy vẫn còn tình cảm với bà chủ đi nhưng dù sao cũng phải xử lý cô chủ. Nếu như chúng ta tự mình ra tay thì cũng có thể thể hiện tấm lòng của bà đối với Đại thủ lĩnh”
Cung Nhã Trang yên lặng suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng rất có lý. Thái độ của Đại thủ lĩnh với bà ta tối nay quả thật là có chút bất mãn.
“Đi thôi, mau mau đến tìm đứa con gái đối nghịch của tôi nào”
Cung Nhã Trang lập tức đứng dậy, đối với đứa con gái Kiều Bích Ngọc này, bà ta tràn đầy oán hận và trách cứ bởi vì cô hại bà ta suýt chút nữa không được yêu chiều.
Lucy cung kính đi theo sau lưng bà ta, đuôi mắt cong lên đầy đắc ý.
Tối nay, cô ta xúi giục Cung Nhã Trang đến nhà giam gây phiên phức cho Kiều Bích Ngọc.
Như vậy thì cô ta sẽ có cơ hội tiếp xúc với Kiều Bích Ngọc, đưa cuốn sách cổ cho cô. Hy vọng là cuốn sách cổ này có thể giúp cô mở rộng kiến thức.