Chương 523: Lăn xuống dưới cầu thang
Bệnh viện, Tòa nhà nội trú.
Cửa của phòng bệnh bị gõ, Châu Mỹ Duy trong phòng có chút căng thẳng nhìn về phía cửa, bởi vì buổi chiều vào khoảng thời gian này không có người đến truyền nước nữa, bác sĩ y tá đến cũng sẽ không gõ cửa, người của nhà họ Bùi lúc này cũng không rảnh.
“…Làm sao sắc mặt lại tái nhợt khó coi như vậy, tối qua hoảng sợ quá sao?” Bùi Hưng Nam tay mang theo một hộp cơm lớn, lúc tiến vào nhìn thấy bộ dáng cả kinh của cô, đặt hộp cơm xuống, đi đến bên cạnh giường quan tâm hỏi.
Nhìn thấy người đến là anh, Châu Mỹ Duy trên mặt lộ ra vui vẻ, bình tĩnh giải thích “Tối qua không có chuyện gì, là bản thân em nghĩ quá nhiều thôi, lượng hoa nhụy tây ít như vậy, bác sĩ nói ảnh hưởng không lớn.
“Đúng rồi, đoạn thời gian này, anh tại sao không ở công ty. Giờ mới là hai giờ chiều, Bùi Hưng Nam tay nhẹ nhàng xoa đầu cô, anh quá hiểu tính cách nhát gan của cô, tối qua đột nhiên không cảm nhận được tim thai, chuyện nhụy hoa nghệ tây khẳng định đã dọa sợ cô ấy rồi.
Trong đồ bổ có lẫn nhụy hoa nghệ tây, chuyện này có chút ly kỳ, anh luôn cảm thấy không liên quan đến Kiều Bích Ngọc, nhưng những đồ bổ đó lại là do Kiều Bích Ngọc mang đến, đến cùng là nguyên nhân phức tạp rắc rối gì, mấy ngày nữa Quách Cao Minh về phải cấn thận bàn bạc.
“Người khác đều nói, người mang thai đặc biệt dễ đói, cho nên anh quyết định gác lại công việc để bồi vợ” Bùi Hưng Nam cũng không nhắc đến chuyện của hoa nghệ tây và Kiều Bích Ngọc, cười dịu dàng: “…Anh đặc biệt đưa cơm đến cho em đó.” .
Có một phần cháo thịt hến, một phần cơm sườn chua, xem thích không?” Châu Mỹ Duy nhìn anh, trong ánh mắt và nét mặt tràn đầy hạnh phúc.
“Em gần đây tương đối thích ăn chua” cô làm nũng giống như một cô gái nhỏ.
Bùi Hưng Nam cười, dọn đồ ăn bày lên trên giường bệnh, thay cô lấy cơm sườn chua ngọt, anh cũng nhớ rõ những chỉ tiết nhỏ này, Châu Mỹ Duy bị nghén rất nặng, ngửi chút đồ có đâu mỡ liền nôn.
Người lớn đều nói nam mặn nữ chua, đứa bé này có thể là con gái đó” Bùi Hưng Nam ngồi bên cạnh giường bệnh, nhìn Châu Mỹ Duy ăn từng miếng nhỏ, nhàn nhã cùng cô nói chuyện.
Châu Mỹ Duy nghe anh đột nhiên có hứng thú cùng cô nói về đứa bé, tâm tình có chút phức tạp, sợ anh không thích con gái “Bùi Hưng Nam, nếu như là con gái, anh cảm thấy…
*Con gái, hahahaha..tâm tình Bùi Hưng Nam rất tốt, anh dường như đã tưởng tượng đến hình đáng đáng yêu vừa mới ra đời của con gái mình, ¡ Châu Mỹ Duy: “Nếu như là con gái vậy thì nhà Lục Khánh Nam sau đó anh có chút trẻ con nói v‹ liền ngày ngày nhìn con gái chúng ta mà chảy “.
.Còn nữa, cứ nhìn Quách Cao Minh cả ngày nói không sinh lần thứ hai, nói chỉ cần có hai đứa con trai sinh đôi là được rồi, đến lúc đó chúng ta bế con gái qua cho anh ta nhìn..Bùi Hưng Nam nói, sảng khoái cười lớn.
Châu Mỹ Duy nhìn anh vui như vậy, cũng cong cong ánh mắt cười lên.
Quả thực là quá tốt rồi, trước đây vì cô ngoài ý muốn có thai, nhà họ Bùi băn khoăn lo nghĩ đủ thứ, cô thậm chí còn cực đoan nghĩ rằng có thế sẽ phải ly hôn, cô không nố bỏ Bùi Hưng Nam, sau khi con cô ra đời, quan hệ gia đình chắc chẳn sẽ càng thêm ấm áp hài hòa.
Điện thoại của Bùi Hưng Nam kêu lên.
Tiếng chuông này dồn dập đột ngột, từng hồi vang lên.
Châu Mỹ Duy không nói chuyện, khóe mắt liếc nhìn tên màn hình hiển thị “Quan Liên”, Bùi Hưng Nam vốn dĩ không muốn để ý đến, vì Quan Liên ở trong ấn tượng của anh cũng không có chuyện gì lớn lắm, sau khi từ chối nghe thì không ngờ điện thoại lại reo.
“…Có thể là có chuyện gấp” Bùi Hưng Nam nhàn nhạt nói với Châu Mỹ Duy ở trên giường một tiếng, anh lập tức đứng lên, đi về phía ban công.
Lúc này mới ấn xuống nhận điện thoại: “Có chuyện gì?” Anh mở miệng nói giọng bình thản tự nhiên.
Vợ trước của chồng nhiều lần tới tìm, Châu Mỹ Duy dù có rộng lượng săn sóc như thế nào, trong lòng cũng có chút phản ứng chán ghét.
Nhưng mà hình như bên Quan Liên dường như thật sự xảy ra chuyện gì đó.
Không đến một lúc, Bùi Hưng Nam cầm điện thoại, sắc mặt căng thẳng: “Bây giờ cô đang ở bệnh viện này, khoa nhỉ?” Ngữ khí của anh tràn đầy lo lắng “Tôi biết rồi, bây giờ tôi qua đó.” Bùi Hưng Nam cũng không giải thích với Châu Mỹ Duy nửa câu, Anh tay cầm điện thoại, bước chân vội vàng, bước lớn ra khỏi cửa.
Châu Mỹ Duy nhìn bóng dáng lo âu bất an, mở miệng muốn gọi anh nhưng lại không dám quấy tầy.
Dường như ở trong một khoảnh khắc hoảng.
loạn này, mới thực sự khiến cô ý thức được ai mới là người mà Bùi Hưng Nam để ý nhất.
Cô không muốn giành vị trí thứ nhất, chỉ mong anh đừng biểu hiện quá rõ, để cô có thể giả vờ rằng bản thân đang rất hạnh phúc.
Ngồi trên giường bệnh, nhìn sườn xào chua ngọt của tiệm cơm nổi tiếng, không muốn ăn nữa.
Nếu như Kiều Bích Ngọc mang thai sinh bệnh, Quách Cao Minh khẳng định sẽ ở bên cô ấy, sẽ không đột ngột rời đi.
Châu Mỹ Duy khống thế không được suy nghĩ lung tung, cô đã quen so sánh bản thân mình với Kiều Bích Ngọc, sau đó gàng cảm thấy bản thân mình rất tầm thường kém cỏi.
“Anh ấy lúc nấy nói là ở khoa nhi bệnh viện này” Cô lẩm bẩm một mình, nhịn không được liền nhìn ra phía ngoài cửa.
Khoa nhị, vậy có thể là do Bùi Thanh Tùng bị bệnh rồi.
Cũng chỉ có Bùi Thanh Tùng bị bệnh, Bùi Hưng Nam mới hoảng loạn như thế.
Nghĩ đến điều này, Châu Mỹ Duy bất chấp chuyện ghen với Quan Liên, cô cũng quan tâm đến đứa trẻ Bùi Thanh Tùng này, lẽ nào xảy ra chuyện gì đó.
Châu Mỹ Duy vội vàng xuống giường, đi theo biển chỉ dẫn tìm đến khoa nhị, sau đó đi tìm từng phòng bệnh.
Quả nhiên ở trong một phòng bệnh đôi nhìn thấy bóng dáng của Bùi Hưng Nam và Quan Liên.
Đều trách tôi.” Là do tôi không xứng đáng làm mẹ, đều trách tôi cho con ăn quá nhiều kem mới khiến con bị viêm ruột thừa.
Quan Liên rất tự trách, cúi thấp đầu, thành thật nói rõ mọi chuyện với Bùi Hưng Nam, nói một hồi liền khóc lên.
Quan Liên trong phòng bệnh bây giờ không còn dáng vẻ xinh đẹp như bình thường, trên người là chiếc áo len có mũ trùm đầu màu tím nhạt giản dị, đôi chân dài trong chiếc quần bò.
màu xanh thắm, tóc đuôi ngựa đơn giản, vì trước.
đó quá vội vàng, tóc trên trán có chút lung tung, rơi xuống vài sợi tóc, ánh mắt vì khóc mà đỏ lên.
Khi một người phụ nữ mạnh mẽ cũng học cách tỏ ra yếu đuối , rất dễ nhận được sự thương xót của một người đàn ông, đặc biệt Quan Liên là một đại mỹ nhân, Quan Liên thực sự đã thay đổi rất nhiều.
“Không sao, viêm ruột thừa, tiểu phẫu rất thuận lợi.” Giọng nói của Bùi Hưng Nam trong phòng rất dịu dàng trấn an cô ta, tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cô.
“Bùi Hưng Nam, tại sao anh luôn tha thứ cho.
tôi, anh nên mắng tôi mới phải” Quan Liên hai mắt đấm lệ mông lung, khóc càng lớn, bổ nhào vào trong lòng anh, hai tay nằm chặt áo sau lưng anh, cúi đầu khóc.
“Từ trước đến nay, tôi không ngừng khiêu khích anh, miễn cưỡng anh, anh tại sao luôn đối tốt với tôi như vậy, tôi mới khống chế không được, tôi thực sự rất yêu anh…” Những lời này bao hàm cả nước mắt, nói ra trong tiếng nghẹn ngào, cô đang hối hận hơn nữa tất cả đều là chân tình thật ý, là lời tỏ tình thâm tình nhất của cô ta.
Châu Mỹ Duy ở ngoài cửa cả người như hóa đá, không nhúc nhích nổi.
Đoạn hôn nhân này của cô, mặc kệ Bùi Hưng Nam và Quan Liên vướng mắc như thế nào, ly hôn, cô ây giống như một người thứ ba không thế chen chân vào vậy.
Mà chính ở lúc mà Châu Mỹ Duy cảm thấy thương tâm, ở sau lưng cô ta đột nhiên có một bàn tay duỗi ra, bịt chặt miệng mũi của cô, lực rất lớn, hai má của Châu Mỹ Duy bị bóp chặt đến biến dạng, ngay lập tức hít thở trở nên có chút khó khăn, cô theo bản năng khoa tay loạn xạ, muốn kêu cứu.
Châu Mỹ Duy hoảng sợ trừng lớn hai mắt nhìn Bùi Hưng Nam trong phòng bệnh, ở ngay cạnh bên nhưng lúc này trong mắt cô tràn đầy sợ hãi và bất lực.
*ưm ưm..”cô chỉ có thể phát ra những âm thanh không rõ yếu ớt.
Cả người Châu Mỹ Duy bị kéo ra phía sau.
Chân tay của cô cố gắng dùng lực giấm lên người ở phía sau, khuỷu tay cũng huých về phía sau, nhưng đổi phương không có chút nào chậm lại, ngược lại càng dùng lực lớn che miệng cô, tay còn lại thì thô bạo túm tóc Châu Mỹ Duy, da đầu bị kéo mạnh dữ dội, giống như muốn kéo rách da đầu cô vậy, xuống tay độc ác một chút cũng không lưu tình.
Châu Mỹ Duy đến cơ hội quay đầu nhìn rõ đối phương là ai cũng không có, cơ hội sợ hãi khóc rống lên cũng không có, đối phương mạnh mẽ lôi kéo cô đến phía cầu thang thoát hiếm của bệnh viện…
Trong nháy mắt, giống như vứt rác đem Châu Mỹ Duy đẩy xuống dưới cầu thang.