Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 499




Chương 499: Trò chuyện đêm khuya kiểu vợ chồng nhà họ Quách

 

Chuyện cô ba Quách Linh kéo Quách Thanh Châu đi xem mắt kết thúc dở dang.

Dấu sao đương sự Quách Thanh Châu từ đâu đến cuối không hé răng kêu ca thì Kiều Bích Ngọc.

có chướng mắt đến mấy cuối cùng cũng phải bỏ qua, cô không muốn gây sóng gió Thế nhưng dạo này, cô ba Quách Linh ngày càng hay bới móc Kiều Bích Ngọc: “Em không hiểu sao em gái anh chẳng phán kháng gì cá, giờ lại thành ra em lo chuyện bao đồng” Tối đến khi chuẩn bị đi ngủ, Kiều Bích Ngọc.

than thở với Quách Cao Minh về chuyện đó.

“Tính Thanh Châu từ nhỏ đã thế” Quách Cao Minh không muốn can dự vào.

những chuyện tranh chấp vụn vặt của hội phụ nữ.

nhưng lần trước Kiều Bích Ngọc nói đề phòng Quách Thanh Châu thì thật sự anh không hiểu Kiều Bích Ngọc đang ngồi trước gương ở bàn trang điểm, cầm lược chải mái tóc dài đen nhánh.

Cô ngoái đầu, nheo mắt nhìn Quách Cao Minh ngờ vực, chữa chiếc lược chỉ vào anh, hỏi vặn lại đây khí thế: “Quách Cao Minh, anh thú nhận sẽ được hưởng khoan hồng, có phải anh từng có gì với Thanh Châu không?” Quách Cao Minh bước ra từ phòng tắm, tóc vẫn còn ướt, cầm chiếc khăn tảm màu trắng đi về phía cô.

“Thanh Châu là em gái anh, cô ba đã nói với em chuyện con dâu nuôi ngày xưa rồi hả?” Quách Cao Minh nhìn cô, ánh mắt không hề che giấu.

Thấy anh thành thật, Kiều Bích Ngọc cảm thấy nhàm chán, còn tưởng sẽ phải dùng cực hình để tra khảo, cô cầm chiếc lược to tiếp tục chải tóc cho mình, động tác thô bạo, gãy mất mấy sợi tóc.

*.. Ghen à?” Quách Cao Minh mím môi cười, cầm lấy chiếc lược trong tay cô, chải tóc cho cô, từng đường chải đi từ đỉnh đầu đến chân tóc, rất kiên nhẫn.

Kiều Bích Ngọc ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn người đàn ông đứng sau lưng đang chải tóc cho cô, hai chân lắc lư, tận hưởng cảm giác được anh chăm sóc, kiêu ngạo trả lời anh: “Em mà ghen gì, hồi bé em còn đính hôn với Đường Tuấn Nghĩa, còn trao đổi tín vật đính hôn cơ” Dù hồi nhỏ Quách Thanh Châu là con dâu nuôi được nhà họ Quách sắp đặt thì đã sao, hiện tại Kiều Bích Ngọc mới là vợ chính thức, còn sinh được hai người thừa kế, địa vị có thể nói là vững chãi.

Sao cô có thể ghen vì một trò đùa của người lớn trong nhà từ ngày xửa ngày xưa.

“Dạo này Đường Tuấn Nghĩa thế nào?” Quách Cao Minh chải đầu cho cô, hơi mạnh tay, tóc mắc vào chiếc lược kéo da đầu đau nhói, Kiều Bích Ngọc buồn bực, Quách Cao Minh mới là người không chịu nổi kích thích từ những chuyện cũ năm xưa.

Ai ghen, đàn ông mới hay ghen.

“Em mới chuyển cho Đường Tuấn Nghĩa ba trăm năm mươi nghìn vào tài khoản; Nhắc đến Đường Tuấn Nghĩa, Kiều Bích Ngọc cũng có rất nhiều chuyện để kế: “Anh có biết tại sao em phải chuyến khoản cho Đường Tuấn Nghĩa ba trăm năm mười nghìn không, chiều nay cậu ta gọi điện cho em nói là “nợ tiền” cơ chứ…

Gô vốn định chia sẻ với Quách Cao Minh chuyện của Đường Tuấn Nghĩa, thế nhưng chưa kịp nói hết thì Quách Cao Minh đã tỏ ý không muốn nghe, anh nhét chiếc khăn tảm cỡ lớn vào tay cô, đánh trống lảng một cách nghiêm túc.

“Anh vừa chải tóc cho em rồi, giờ đến lượt em lau đầu cho anh.” Quách Cao Minh thán nhiên nói.

“Quách Cao Minh, vợ chồng với nhau, sao anh so đo thế” Kiều Bích Ngọc cầm chiếc khăn, cố tình vò mái tóc ngắn của anh thành tổ quạ. “Không tin tưởng được đám đàn ông, em nói anh nghe, cả nhà Bùi Hưng Nam suốt ngày bắt nạt Châu Mỹ Duy, nếu hôm nào đó em không nhịn được xông tới nhà họ Bùi đòi công bắng, anh nhất định phải đứng sau lưng, em ủng hộ em vô điều kiện, biết chưa?” Kiều Bích Ngọc vừa lau tóc cho chồng, vừa kế lể nỗi bất mãn và đưa ra yêu cầu.

Quách Cao Minh cười xòa, không nói.

“Tại sao cả nhà Bùi Hưng Nam lại thiên vị Bùi Thanh Tùng với Quan Liên chứ, cảm giác ánh mắt hai ông bà nhà họ Bùi nhìn Quan Liên như thế nợ nần gì cô ta vậy” Kiều Bích Ngọc cố tình siết cổ anh bằng khăn tầm, nhướn mày lên biểu diễn một cách khoa trương, giả vờ làm ra vẻ dữ tợn để uy hiếp.

“Quách Cao Minh, đời con người ta chẳng có được mấy người bạn chân thành, giờ bạn em bị đối xử bất công, tất nhiên là em không vui, anh đừng có vì Bùi Hưng Nam là bạn chó của anh mà định giúp anh ta” Quách Cao Minh liếc mắt nhìn cô, biết cô thích đùa, anh đột nhiên đứng bật dậy, vòng tay ôm eo cô, siết mạnh, bế bổng người phụ nữ tác oai tác quái lên, Kiều Bích Ngọc giật mình sợ ngã, vội ôm chặt lấy anh.

Kiều Bích Ngọc không khỏe bằng anh, bèn vỏ vỗ vào đầu anh: “Ê ê ê, thả em xuống…” Quách Cao Minh bế thẳng lên giường, giọng nói trầm trầm: “Kiều Bích Ngọc, vừa rồi em siết cổ anh, anh đang phòng vệ chính đáng” Kiều BÍch Ngọc định giở thủ đoạn đánh lén Quách Cao Minh nhưng vẫn chưa đủ trình độ.

“Em mặc kệ chuyện nhà họ Bùi, Thanh Châu và cô ba đi.” Quách Cao Minh nhắc nhở cô, anh không muốn cô can dự vào chuyện của người khác.

“Kiều Bích Ngọc, nếu như em thấy chán chường vô vị quá thì em có thế cân nhắc anh đây này” Kiều Bích Ngọc bị anh ném lên giường, cơ thể nảy lên khỏi tấm đệm êm ái, cô lập tức trở mình tự vệ, nghỉ ngờ hỏi lại anh một câu: “Cân nhắc gì anh?” Hai vợ chồng họ thường xuyên chơi trò mèo vờn chuột, Quách Cao Minh thấy cô ồn ào là bắt cô lại ném lên giường, chắc chẩn cô sẽ ngoan ngoãn hẳn.

Đúng lúc cô định lủi khỏi giường thì Quách Cao Minh giờ tay túm chân cô giữ lại, cả người cô bị kéo lùi.

lếu rảnh rang quá thì em có thể xem xét nhu cầu của chồng em đây này” Giọng nói Quách Cao.

Minh trầm, khàn, đầy dục vọng.

Mặt Kiều Bích Ngọc đỏ bừng.

Quách Cao Minh kéo cô ghì dưới người mình, ăn sạch sẽ: “Ê này, em chưa sẵn sàng..” Cô hờn trách: “Cần bao lâu, tối đa là năm phút thôi..” Giọng Quách Cao Minh khàn đặc, sắp không nhịn nổi nữa rồi, nhất là khi Kiều Bích Ngọc cứ chần chừ như vậy, Quách Cao Minh cảm thấy mỗi lân được hưởng phúc ban đêm của anh đều như cực hình tra tấn.

©ó lẽ là do buổi tối khiếu nại cô ba với Quách Cao Minh nên sáng hôm sau ông cụ nói bóng nói gió, cảnh cáo một cách nghiêm túc: “Ai mà có ý đồ đen tối dám giới thiệu đối tượng cho Thanh Châu thì đừng trách tôi không nế tình thân cắt đứt quan hệ, hừ!” Một mặt, thực sự ông cụ rất thương đứa cháu gái Quách Thanh Châu mắc chứng tự kỷ, mặt khác.

là sáng sớm hôm nay lúc đánh cờ tướng với ông nội, Quách Cao Minh vô tình nhắc đến những người đàn ông mà trước đó cô ba Quách Linh giới thiệu cho Quách Thanh Châu ai nấy đều không đáng tin.

Tuy Quách Cao Minh đã lên tiếng dặn cô đừng lo chuyện bao đồng nhưng anh vẫn nghe và nhớ nằm lòng.

Giờ ăn sáng, Kiều Bích Ngọc nghe ông nội công khai cảnh cáo cô ba Quách Linh, cô thấy cá người nhẹ nhõm, khoái chí vô cùng.

Kiều Bích Ngọc đã thấu hiểu sâu sắc một đạo.

lý thủ thỉ bên tai đàn ông lúc đầu gối tai ấp là một việc làm trơ tráo, nhưng có tác dụng.

Những ngày tháng ăn bám ở nhà họ Quách thật nhàm chán, ngoài việc buổi tối phải hầu hạ ông lớn Quách Cao minh kia ra, quả thực Kiều Bích Ngọc rất rảnh rồi, nên hễ có thời gian là cô gọi điện cho.

Châu Mỹ Duy, chia sẽ kinh nghiệm mang thai ngày.

trước của cô, mong cho Mỹ Duy sinh ra được em bé khỏe mạnh một cách thuận lợi.

Mặt trời chói chang tỏa ánh nắng như thiêu như đốt.

Giữa trưa, Kiều Bích Ngọc tìm một chiếc ghế ngồi trốn dưới một bóng cây râm mát, cô liên tục nhìn giờ trên điện thoại. Đã hẹn với Mỹ Duy hôm nay cùng đi mua đồ dùng cho bà bầu và quần áo cho trẻ sơ sinh, nhưng cô đợi rất lâu mà vẫn chưa thấy Mỹ Duy đâu.

“Hẹn mình mười giờ sáng, giờ sắp mười hai giờ tới nơi tồi.” Châu Mỹ Duy trễ hẹn những hai tiếng.

Trước giờ Mỹ Duy luôn có thói quen đến sớm mà sao hôm nay lại mất hút thế, Trước đó trong điện thoại, họ đã trao đổi một vài kinh nghiệm lúc mang bầu và chăm sóc trẻ nhỏ, Kiều Bích Ngọc nhắc nhở cô ấy những loại mỹ phẩm nào không được dùng trong thời kỳ mang thai, hôm nay họ sẽ đi mua những đồ dùng dành riêng cho bà bầu tắm gội, và cả kem trị rạn da cho bà bầu.

Châu Mỹ Duy lại bảo đừng gặp nhau ở nhà họ Bùi, mua những thứ này hơi khó nói, nên hẹn Kiều Bích Ngọc ở công viên trung tâm khu mua sắm AEON Mall, còn nói có thể sẽ đến muộn một chút.

Thế mà đã gần mười hai giờ vẫn chưa thấy đâu Kiều Bích Ngọc đã gọi năm cuộc điện thoại mà không ai bắt máy, gửi cho Mỹ Duy một dấy tin nhắn trên Zalo cũng không thấy phản hồi “ray là bỗng nhiên gặp phải chuyện gì rồi?” Kiều Bích Ngọc lo lắng, nhất là giờ Mỹ Duy còn đang mang thai, lỡ như trên đường đi va quệt chỗ nào phải vào viện thì sao.

Đứng bật dậy khỏi ghế, cô gọi một chiếc taxi đến nhà họ Bùi.

Suốt dọc đường, Kiều Bích Ngọc thúc giục tài xế tăng tốc, khi chiếc taxi dừng lại ở khu vực đỗ xe bên đường đối diện nhà họ Bùi, cô lập tức xuống xe “Kiều Bích Ngọc!” Lúc này, ở hướng đi ngược lại của làn đường bên kia, một chiếc Porsche màu xám đậm đang đi tới, người đàn ông ngồi trên ghế lái hạ kính cửa, sắc mặt Bùi Hưng Nam hơi khó coi, sốt sắng hét tên cô.

Kiều Bích Ngọc nghe tiếng liền quay lại nhìn.

Gặp được người quen bỗng lại thấy quái lạ, ánh mắt Bùi Hưng Nam đang trừng trừng nhìn cô hình như rất tức giận.

Có vẻ Bùi Hưng Nam vừa mới lái xe từ nhà họ Bùi đi ra, rất vội vàng, đỗ bừa lại bên đường, rõ ràng ở đó có biển cấm đỗ xe.

Anh ta vội mở cửa xe và sải bước đi về phía cô.

Điệu bộ như thể tìm cô trả thù.

Kiều Bích Ngọc đứng yên, nhìn Bùi Hưng Nam trước mặt, rõ ràng là không mang theo thiện ý, chuyện gì vậy? Hình như mình làm gì có lỗi với anh ta? “Mỹ Duy làm sao?” Đầu óc Kiều Bích Ngọc cũng nhạy bén, sực nhớ ra Châu Mỹ Duy hôm nay lỡ hẹn một cách nhanh chóng.

Châu Mỹ Duy hẹn cô mà lại đến muộn những hai tiếng, không lẽ đã xảy ra chuyện gì thật? Bùi Hưng Nam hung hăng đến trước mặt cô, nghiến răng nghiến lợi: “Kiều Bích Ngọc, suốt ngày cô đã nói với Châu Mỹ Duy những gì, cô đừng dạy hư cô ấy, mấy trò của cô dân thường như chúng tôi không chịu nổi!” Bùi Hưng Nam không còn vẻ điềm đạm lịch thiệp mọi khi, vừa mở miệng ra là trách mắng gay gắt.

Kiều Bích Ngọc ngơ ngác khi bỗng dưng bị mắng, “Ê, tôi hỏi anh, Mỹ Duy làm sao?” Kiều Bích Ngọc kìm nén bản tính nóng nảy, hỏi lại anh ta.

Nhưng Bùi Hưng Nam thấy dáng vẻ cây ngay.

không sợ chết đứng của cô, không hề tỏ ra áy náy thì lại càng giận hơn.

Trong mắt anh ta, từ nhỏ Kiều Bích Ngọc được.

người nhà họ Kiều cưng chiều, sau khi lấy chồng lại càng ngang ngược bướng binh, Quách Cao Minh sẵn lòng nuông chiều cô, đó là chuyện của nhà họ Quách, hiện tại Kiều Bích Ngọc can thiệp cả vào cuộc hôn nhân của anh ta nghĩa là Kiều Bích Ngọc sai.

“Tôi luôn tôn trọng Quách Cao Minh, nên tôi cũng tôi trọng cô, dù cô có tự tung tự tác thế nào.

thì mọi người cũng cho rằng tính cô thích đùa mà thôi, nhưng Châu Mỹ Duy không phải là cô, cô ấy hoàn toàn không giống cô, Kiều Bích Ngọc, cô đừng dạy cô ấy mấy chiêu trò của cô..” “Này, anh nói gì thết” Kiều Bích Ngọ mất kiên nhẫn, đanh mặt lại trừng mắt với anh ta.

Sắc mặt Bùi Hưng Nam cũng khó coi: “Cô dạy Mỹ Duy để lại bức thư rồi bỏ nhà đi, cô giấu cô ấy ở   đâu rồi?” Trong cơn tức giận, anh ta trực tiếp đòi Kiều.

Bích Ngọc trả lại người Kiều Bích Ngọc kinh ngạc.

Để lại thư rồi bỏ nhà đi, cũng tức là Châu Mỹ Duy bỏ đi không lời từ biết, đã bỏ nhà ra đĩ? Sao chuyện này lại xảy ra với Mỹ Duy được? Nhút nhát như Châu Mỹ Duy làm gì có gan làm ra chuyện này.

Cô ấy luôn quen với việc nghĩ cho người khác, từng phút từng giây đều chỉ lo mình làm sai chuyện gì nhỏ nhặt, sẽ gây rắc rối cho người ta, sao tự nhiên lại tùy hứng như thế?