“Cô Thủy Tiên, cô đúng là lợi hại, còn trẻ
tuổi như vậy đã là giám đốc quan hệ xã hội của
tập đoàn IP&G.” Một giọng nói thô kệch, mang
theo ý cười hàm xúc không rõ vang lên.
Trong phòng khách sạn xa hoa, đèn thủy
tỉnh trên đỉnh đầu lóe lên, trên bàn tròn đặt đủ
loại đồ ăn phong phú chiêu đãi khách quý,
nhưng khách hàng trước mặt lại không có hứng
thú với đồ ăn.
Ông ta ngồi trên ghế dựa, châm lửa, ánh
mắt liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh.
Phả ra một làn khói, ông ta khinh thường
cười khẽ một tiếng: “Chỉ là gương mặt của cô
Thủy Tiên đây, cùng với vóc người này kém một
chút so với tưởng tượng của tôi, không kinh diễm
như vậy.”
“Khiến tổng giám đốc Mạc thất vọng rồi.”
Trên gương mặt Hà Thủy Tiên vẫn là nụ
cười, giống như không thèm để ý.
Quay đầu nhìn về phía đám cấp dưới một
cái, tất cả mọi người đều biết rõ vị tổng giám đốc
Mạc này không dễ chiêu đãi, đều cố ý giả bộ tươi
cười ngồi vào chỗ mình.
“Nào nào nào, mọi người kính tổng giám đốc
Mạc một ly trước.”
Hà Thủy Tiên cầm lấy ly rượu của mình, ung
dung nâng chén với người đàn ông trung niên
bên cạnh, tươi cười không kiêu ngạo không siểm
nịnh.
“Tổng giám đốc Mạc, tôi vừa tới nên không
quen hoạt động bên này, rất nhiều chuyện còn
cần trưởng bối như các ông chiếu cố nhiều hơn”
Tổng giám đốc Mạc này gần 50, làn da đen
xì, dáng người cường tráng, trên cổ đeo một sợi
dây chuyền vàng, bày ra bộ dạng của người giàu
có.
Thấy Hà Thủy Tiên uống ly rượu tới đáy, ông
ta cũng uống cạn ly rượu của mình.
“Bịch”
“Tiếp tục!”
“Nói thêm nhiều câu dễ nghe, ông đây sẽ
suy xét tới việc chiếu cố cô. Miệng người đàn
ông đầy mùi rượu thuốc lá, cười ha ha.
Hà Thủy Tiên kìm nén vẻ mặt giận dữ, lúc
uống tới chén thứ ba, dạ dày đã không chịu nổi,
trên mặt cũng không còn ý cười.
“Tổng giám đốc Mạc, chúng tôi chỉ tới đây
bàn dự án.”
Bỗng nhiên có giọng nói cắt ngang cuộc đối
thoại của bọn họ, Châu Mỹ Duy không nhìn nổi
nữa, tổng giám đốc Mạc này luôn châm chọc
khiêu khích, xem ra căn bản không có tâm tư
bàn hợp đồng, tốt xấu gì Hà Thủy Tiên cũng là
thủ trưởng của cô ấy, không bàn hợp đồng thì đi
thôi.
“Mỹ Duy, câm miệng!” Hà Thủy Tiên phản
ứng nhanh, quay đầu trừng cô ấy.
“Vị này là bạn giường của cậu chủ nào, vậy
mà dám nói chuyện với tôi như vậy?”
Tổng giám đốc Mạc đặt mạnh ly rượu lên
bàn, vẻ mặt giận dữ mắng to.
Bỗng nhiên bầu không khí trên bàn ăn trở
nên khẩn trương hơn.
Những nhân viên đi theo Hà Thủy Tiên tới có
sáu người, mọi người đều không nói gì đưa mắt
nhìn nhau, Châu Mỹ Duy lại càng không dám nói
gì nữa rồi.
“Sao chổi”
Quan Doanh cũng tới đây, đúng lúc ngồi bên
cạnh Châu Mỹ Duy, hạ giọng mắng: “Thật sự
không rõ vì sao Thủy Tiên lại dẫn cô tới.
Bàn ăn rất rộng, vốn muốn chiêu đãi khách
quý cũng không dám thất lễ, Hà Thủy Tiên và
mấy nhân viên nữ trong công ty nở nụ cười, chủ
động đi tới cùng tổng giám đốc Mạc uống rượu
xoa dịu bầu không khí.
Châu Mỹ Duy biết, thực ra Hà Thủy Tiên
không thật sự quan tâm tổng giám đốc Mạc này,
nhưng sau khi chuyển đến tổng bộ, đây là dự án
đầu tiên cô ta phụ trách, có rất nhiều con mắt
nhìn chằm chằm, cô ta nhất định phải lấy được.
“Tổng giám đốc Mạc, hẳn là ông biết, dự án
này, ông không hợp tác với tập đoàn IP&G chúng
tôi, không ai dám nhận.”
Hà Thủy Tiên lăn lộn trong giới kinh doanh
nhiều năm, cũng không dễ bắt nạt.
“Cái gì mà tập đoàn của các cô?“ Đối
phương cười phá lên, cười vô cùng càn rõ: “Hà
Thủy Tiên, tôi thấy khẩu vị của cô đúng là không
ít đâu, coi mình là nữ chủ nhân của tập đoàn
IP&G rồi.”a