Cậy Sủng Sinh Kiều

Chương 76




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chú ý động tác của Tả Tiễn, Lục Tinh Nhàn dừng tay lại một lúc mới tiếp tục, do dự vài giây rồi hỏi nàng "Tiễn Tiễn, em không thoải mái ở đâu sao?"

Tả Tiễn sửng sốt một chút, quay người lại trả lời "Không có, sao chị lại hỏi vậy?"

Lục Tinh Nhàn có vẻ muốn nói lại thôi, nghiêng đầu nhìn tí màu đen lộ ra dưới người Tả Tiễn "Sau này... em nên mua quần lót màu nhạt thôi, tốt cho cơ thế hơn."

Tay Tả Tiễn đang đặt dưới mông bỗng cứng đờ.

Lục Tinh Nhàn nói thêm nửa câu sau "Đừng mua loại nhỏ, chật như vậy, em vẫn đang ở thời kỳ phát triển, mặc rộng rãi sẽ thoải mái hơn nhiều."

Tả Tiễn: "..."

*Chờ đến khi cả hai nằm xuống, Tả Tiễn lặng lẽ mở điện thoại lên, mượn ánh sáng màn hình, lén lút nhìn một chút.

Bực bội.

Chẳng phải nàng đang tính đến chuyện lỡ như tắm chung với A Nhàn, mặc hấp dẫn một chút sẽ tốt hơn sao.

Lục Tinh Nhàn cuối cùng cũng nghe thấy người bên cạnh yên tĩnh lại, bất giác cong khóe môi lên.

*Vì trước đây Tả Tiễn nhờ vào [Quân Lâm] và một ít chuyện quạ đen đính kèm mà bị đẩy lên không ít báo chí, hot search, có thể nói nàng có lượng tương tác khá cao.

Cũng nhờ đó, lượng theo dõi trên weibo Tả Tiễn chỉ trong một thời gian ngắn đã tăng lên thành hai mươi triệu!

Cái gì? Lượng theo dõi có thể mua được?

Trước đó người ta còn làm một đợt thanh tẩy lượng theo dõi trên weibo kìa!

Nếu như mua theo dõi, chẳng lẽ không biết nghĩ sao! Tự vả mặt hả!

Vì vậy, khi tin tức Tả Tiễn cùng người lạ bước vào khách sạn, phòng họ sáng đèn đến tận hai giờ khuya mới tắt được tung ra, ngay lập tức bị đẩy lên đầu sóng!

Dù sao nàng cũng là một người có hai mươi triệu follow thật, không phải hàng trưng bày cho đẹp mắt!

# Hot Tả Tiễn và người lạ cùng ở khách sạn Phượng Hoàng.

# Thực hư tin tức đó là diễn viên nổi tiếng họ L.

Khi hai bài viết này tung lên, vô số trang lớn repost lại, hơn nữa tựa hồ hướng gió không tốt lắm đang nghiêng về phía Tả Tiễn.

Husky Nhà Samoyed: Wao, mới vừa tăng hảo cảm gần đây mà giờ đã bị mất mặt rồi, tôi biết ngay là không có diễn viên nào khi không lại đủ sức làm nhiều đến thế, hóa ra là có người bao nuôi.

Mộc Tử Nhĩ: Lúc ấy còn cảm thấy cách làm hơi bất công, kết quá... chờ sau này rồi nói tiếp vậy.

Mới sáng sớm thức dậy Trọng Ưu nhìn thấy tin tức đã giật mình, thiếu chút nữa không cầm vững điện thoại di động.

Em là fan trung thành của Tả Tiễn, thậm chí còn biết đến Tả Tiễn sớm hơn những người kia.

Lúc đó Tả Tiễn chỉ là một người mẫu vô danh, weibo tầm hai mươi nghìn follow, ấy vậy mà em đã lặng lẽ ấn theo dõi nàng.

Thật ra cũng có thể xem đây là duyên phận.

Phong cách của Tả Tiễn khi bước lên sân khấu không giống với phong cách những người mẫu thường thấy – nàng là kiểu nãi hung (*), dù có chuyên viên trang điểm nhưng nhìn vào vẫn thấy rõ không khí ngày xuân tháng tư.

Năm đó mẹ cô đang trong quá trình hóa trị, tình cờ thấy được Tả Tiễn bước trên sàn diễn, cảm thấy kinh ngạc, dần dần mẹ thích cô gái nhỏ này, hai chị em cô cũng trở thành một fan hâm mộ.

Cô là nhân viên truyền thông giải trí, dù là tin gió thổi cỏ lay trong giới thì bọn cô vẫn luôn là người đầu tiên biết được.

Dù là tin phong thanh gì, những người trong giới cũng có sinh hoạt như minh tinh, lén ký những hiệp nghị bí mật – nếu như bí mật tiết lộ, bị truy cứu ra thì người này chẳng thể hoạt động trong giới nữa.

Không ai nguyện lấy tiền đồ mình ra để hy sinh.

Đúng vậy, dù có xảy ra thật, chắc chắn các cô cũng không chọn cách đưa ra ánh sáng, cùng lắm là lén lút trao đổi sau đó giấu nhẹm đi.

Nhưng chuyện lần này các cô còn chẳng nghe được tí phong thanh gì!

Vì thế phản ứng đầu tiên của Trọng Ưu là: Chắc chắn có người cố ý hãm hại Tả Tiễn!

*Ngay lúc này, "người bị hại" mà Trọng Ưu lo lắng đang đáng thương khép hai chân quỳ gối trên thảm chờ bị mắng.

Người mắng nàng không ai xa lạ, không cần nghi ngờ, chắc chắn là Lục Tinh Nhàn.

Tả Tiễn meo meo ngẩng đầu lên, len lén liếc mắt nhìn Lục Tinh Nhàn đang đi tới đi lui trước mặt.

Lúc Lục Tinh Nhàn quét mắt đến thì lập tức cúi đầu nhanh như chớp – tóm lại tranh thủ không nhìn vào mắt Lục Tinh Nhàn.

Không phải nàng chột dạ đâu! Nàng đang nghĩ biện pháp!

Làm sao Lục Tinh Nhàn không nhận ra Tả Tiễn đang làm gì.

Cô cũng đau lòng khi thấy dáng vẻ ủy khuất của Tả Tiễn, nhưng chuyện này...

Không nhịn được phải chống eo thở dài, lần này Tả Tiễn làm bậy quá rồi.

Sáng sớm cô còn đang ngủ bỗng bị điện thoại gọi tưng bừng réo tỉnh dậy.

Là người đại diện Nguyễn Trúc gọi đến.

Vì trước đây Lục Tinh Nhàn đã không ngại thẳng thắn nói rõ quan hệ của cô với Tả Tiễn, là người làm việc chung nhiều năm, đương nhiên người đại diện cũng hiểu suy tính của nghệ sĩ nhà mình.

Lục Tinh Nhàn thì không sao, có chuyện kéo đến cô chỉ cần chờ sóng qua biển lặng, cười một tiếng trôi qua, nhiều năm sau có nhắc lại cũng thấy như một chuyện cười, chẳng ai để trong lòng.

Nhưng trêu đến Tả Tiễn thì không được.

Rồng có nghịch lân (**), chạm vào sẽ nổi giận.

Tả Tiễn là nghịch lân chôn sâu ở cổ Lục Tinh Nhàn, cũng là miếng nghịch lân duy nhất nằm ở nơi mềm mại nhất.

Vì thế sau khi nhận được tin, phòng làm việc bận rộn suốt đêm, nhanh chóng làm rõ ngọn nguồn vụ việc lần này.

Nhưng chuyện lần này lại rất quỷ dị.

Mặc dù lần tin tức lần này được đăng từ một trang nổi danh, nhưng thật ra trang này đã lâu không lấy được tin hot, thường xuyên góp nhặt những tin tức của người khác đem về đổi tiêu đề hấp dẫn người xem, có thể nói trang này không có chút đổi mới nào, đoàn đội của công ty cũng không quá tài giỏi, chí ở trình độ miễn cưỡng sống qua ngày thôi.

Nhưng bây giờ... lại khác biệt rất lớn. Ngay lúc các cô không nhận được bất kỳ tin tức nào, đùng một phát tung tin nhảy lên đầu đề.

Hơn nữa còn rất chịu chi, đẩy lên hot search ngay giữa đêm – dựa vào danh tiếng của Tả Tiễn, dù tin tức không tới đâu cũng sẽ không lỗ vốn, hơn nữa trong thời gian ngắn còn đưa tên tuổi công ty Thư Tấn ra ngoài, nhanh chóng nổi lên phong ba.

Điều quỷ dị nhất lại là chỗ bọn cô còn nhận được tin tức, vậy tại sao đoàn đội của Tả Tiễn lại không có tí động tĩnh nào?

Mặc dù Tả Tiễn ký hợp đồng với Hoàn Cầu nhưng công việc của nghệ sĩ cũng rất phức tạp, [Ngăn Sát] cũng vừa đóng máy, đang trong giai đoạn chuẩn bị hậu kỳ, lịch trình nối gót theo sát nhau, đoàn đội công ty cũng không thể trực tiếp quản lý việc cá nhân của diễn viên, sau khi nàng thông báo họ mới bắt tay làm việc được.

Nhưng tại sao Tả Tiễn lại như người hoàn toàn không liên quan đến chuyện này!

Điện thoại gọi một nửa Tả Tiễn đã tỉnh.

Nàng cũng không quan tâm... hoặc có thể nói là người trải qua nhiều sóng to gió lớn, căn bản không hề để chuyện lần này trong lòng.

Bị ồn ào làm tỉnh, nàng chưa ngủ đủ nên choáng váng một lúc, mãi đến khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lục Tinh Nhàn phát hiện việc mình làm nửa đêm, nháy mật bị dọa giật cả mình!

Vì thể lát sau đã thành dáng vẻ như hiện giờ,

Tả Tiễn cảm thấy mình chỉ thiếu lót dưới đầu gối một chiếc bàn phím, bên trên đặt thêm giỏ sầu riêng là đủ.

Nàng đáng thương nhìn Lục Tinh Nhàn, nhỏ giọng nói "A Nhàn, chị đừng giận, không phải em lo chị không đồng ý, nên em mới..."

"Tiền trảm hậu tấu?" Lục Tinh Nhàn nói nốt nửa câu sau của nàng, mặc dù còn tức giận nhưng có vẻ đã yếu hơn một chút.

Dù sao cũng đã xảy ra rồi, bây giờ có giáo huấn Tả Tiễn cũng không làm được gì.

Tả Tiễn bị dọa sợ rụt đầu lại, không nhịn được mà đưa tay xuống sờ sờ mông mình, nhưng nhớ đến mấy lời hôm qua Lục Tinh Nhàn nói với nàng. tay đang đưa nửa đường bỗng thu lại.

Nàng khóc không ra nước mắt, bĩu môi trả lời "Hôm qua chị còn nói sẽ không giận dữ với em mà!"

Lục Tinh Nhàn: "..."

Tả Tiễn: Quả nhiên lời Lục Tinh Nhàn dỗ dành là không thể tin được! Mới qua bao lâu! Còn chưa được một ngày đã trở mặt rồi!

"A Nhàn." Tả Tiễn đứng lên, tiến lại nũng nịu lắc lắc cánh tay Lục Tinh Nhàn, sau đó vùi đầu vào lòng cô "Chị đứng giận nữa mà, chẳng phải em vừa thẳng thắn với chị rồi sao?"

Nếu chuyện này là một tay nàng làm chủ, vậy đương nhiên nàng sẽ có cách giải quyết chúng.

Phía Lộ Cao Phong cũng không tung tin nhiều, dù sao cũng chỉ lộ ra nàng và người lạ bước vào tầng cao nhất, còn chuyện sâu xa hơn... cũng không có gì.

Mà người họ L trong giới diễn viên, đạo diễn,... dõi mắt nhìn từ đầu xuống dưới, ít nhất nàng cũng có thể nói ra bốn năm cái tên!

Còn những cư dân mạng bổ não thế nào, chuyện đó không liên quan đến nàng.

Lục Tinh Nhàn cúi đầu xuống nhìn, rõ ràng vẫn còn đang giận nhưng vẫn chủ động dời chân ra để Tả Tiễn thuận tiện tựa vào lòng mình.

Tả Tiễn cũng theo đó bò lên, cọ cọ một lát, thuận thế ngồi lên đùi Lục Tinh Nhàn.

Nhận ra thái độ Lục Tinh Nhàn yêu dần, Tả Tiễn cười híp mắt hôn cô, bắt đầu nói lý lẽ với Lục Tinh Nhàn "A Nhàn, chị xem, hôm qua chúng ta ở tầng cao nhất, đúng không?"

"Ừm."

"Vậy người họ L nhất định là chị, đúng không?"

Lục Tinh Nhàn chần chờ một lúc, mặc dù cảm thấy miêu tả này có hơi lạ lạ nhưng vẫn gật đầu "Ừm."

Tả tiễn lén liếc nhìn cô một cái, sau đó ho khan một tiếng rồi hỏi tiếp "Vậy tối qua hai chúng ta trong phòng làm gì?"

Lục Tinh Nhàn dừng lại, nét mặt hơi ửng hồng, tầm mắt mông lung nhưng giọng điệu lại rất có lực "Xem kịch bản!"

Tả Tiễn chu môi, nhìn thấu Lục Tinh Nhàn đang chột dạ, nàng hô to "Còn gì nữa!"

Lục Tinh Nhàn đỏ mắt, ánh mắt không dám nhìn Tả Tiễn, ngượng ngùng nói "Làm điều mà những người yêu nhau thường làm."

"Đúng rồi đấy thôi!" Tả Tiễn vỗ tay một cái "Dù sao [Ngăn Sát] cũng sắp họp báo rồi, chúng ta nói thật ra là được mà!"

Lục Tinh Nhàn sửng sốt.

Những gì Tả Tiễn vừa nói với cô khi công bố với công chúng sẽ không chỉ dừng ở chuyện đọc kịch bản thôi đâu nhỉ?

Rốt cuộc Lục Tinh Nhàn cũng xâu chuỗi mọi việc lại với nhau, hoảng sợ nhìn về phía Tả Tiễn "Em..."

Tả Tiện thuận thế nâng hai bên má Lục Tinh Nhàn, cười híp mắt ấn một nụ hôn lên cô "Đây là chuyện em "rất cố ý" để làm đó!"

_________________(*) Nãi hung – 奶凶: là một từ thông dụng trên mạng, thường chỉ những người mềm mại đáng yêu nhưng lại muốn tỏ ra hung dữ. Càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu dễ thương.

(**) Nghịch lân – 逆鳞: Theo truyền thuyết, dưới cổ rồng khổng lồ có một chiếc vảy trắng to bằng lòng bàn tay, có hình lưỡi liềm, thường được gọi là vảy ngược. Bất kể ai dù vô tình hay cố tình chạm vào đều bị rồng tấn công.