Câu Một Kim “Công” Tế

Chương 3




Trở lại phòng làm việc Vĩ Lăng vẫn đang nhớ tới biểu tình vừa nãy của Lâm Tiểu Sách rồi vui vẻ nói "Nghệ Phong, Tiểu Sách kia thực sự rất dễ thương á ~~ cậu không thấy được cái bộ dáng kia của em ấy đâu, thật giống như một búp bê ~~ "

"Lăng ~~ cậu đã cười rất lâu rồi đó, hơn nữa cũng đã nhắc tới Tiểu Sách, Tiểu Sách thật nhiều lần, cậu không ngại mệt sao? Vậy thì cậu cứ quyết định từ tìm chút niềm vui từ Lâm Tiểu Sách đi?"

"Từ Tiểu Sách sao? Chủ ý thiệt là tốt á ~~ Dù sao thì cậu cũng đã có Hác Giai là bạn gái rồi ~ "

Trần Nghệ Phong chỉ cười cười cũng không có ngăn cản Vĩ Lăng, bởi vì Vĩ Lăng vốn dĩ là một song tính luyến (có thể vừa thích nam cũng có thể vừa thích nữ, tìm hiểu thêm tại đây) cho tới bây giờ cũng chưa từng cố kỵ qua cái gì, chỉ cần là người khiến hắn thấy hài lòng, đối tượng là ai thì chỉ có thể thay hắn chúc phúc thôi.

Một bên nghĩ cách thế nhưng hình như Vĩ Lăng đã quên mất một chuyện rất quan trọng, đó chính là hỏi xem Lâm Tiểu Sách có đồng ý hay không.

"Mệt mỏi quá nha ~~ Sảng Sảng, tới xoa bóp giúp tớ đi ~~ " Vừa về đến nhà liền ầm ĩ kêu Hạ Sảng tới xoa ấn cho cậu, đừng chỉ nhìn vào vóc người mảnh khảnh bên ngoài của Hạ Sảng mà lầm, cậu ấy thế nhưng là một người có thủ pháp xoa bóp thật sự có thể khiến cho rất nhiều đại sư phụ phải chịu thua đó nha.

"Lâm ~~ Tiểu ~~ Sách ~~~ đừng có vừa mới về liền lộ bộ dáng lười biếng của cậu như vậy chớ, tớ mới không phải là vú em của cậu đâu nha ~ có muốn thì đi tìm đến kim công tế của nhà cậu đi kìa." Hạ Sảng từ phòng bếp nhô đầu ra vừa quơ loạn dao thái trong vừa rống lên.

Lâm Tiểu Sách theo bản năng rụt đầu một cái "Sảng Sảng ~~ kim công tế người ta có bạn gái rồi ~~ "

Nghe Lâm Tiểu Sách không có khí lực trả lời, Hạ Sảng lo lắng bước ra "Tiểu Sách ~~ cậu thực sự rất thích anh ta sao? Thực sự yêu anh ta?"

Xuyên qua cặp mắt trong suốt của Lâm Tiểu Sách Hạ Sảng biết cậu là thật tâm! "Tiểu Sách, nếu cậu thật yêu anh ta, như vậy phải đi tranh thủ đi, mặc kệ kết quả có như thế nào đi chăng nữa, ít ra thì cậu cũng đã từng nỗ lực hết mình rồi ~ "

Lâm Tiểu Sách vẻ mặt kích động ôm lấy Hạ Sảng "Sảng Sảng, thực sự là rất cám ơn cậu đã ủng hộ, tớ chỉ sợ cậu sẽ không đồng ý nha ~~ dù sao căn bản anh ấy cũng không phải là người thuộc cùng đẳng cấp với chúng ta ~~ "

"Tiểu Sách ngốc ~ tớ chỉ là lo lắng cậu sẽ không được hạnh phúc thôi ~~~ " Xoay người lại ôm lấy Tiểu Sách mà mình đã coi như là người nhà, ôn nhu nói.

"Ngô ngô ~~ Sảng Sảng, cậu đối với tớ thật tốt nha ~~~ vậy cứ tốt với tớ thêm xíu nữa đi ~~ xoa bóp cho tớ nhá ~~ " Lâm Tiểu Sách lộ ra thần tình đáng thương nhìn chằm chằm vào Hạ Sảng.

"Ba!" Hạ Sảng không khách khí mà đẩy Lâm Tiểu Sách ra "Ngượng ngùng, còn đang nấu ăn dở trong phòng bếp, trên bàn có số điện thoại của thợ xoa bóp, phiền cậu tự mình tìm đi ~~ " Dứt khoát đặt Lâm Tiểu Sách đang co quắp lên ghế sa lon, một lần nữa quay vào phòng bếp.

"Sảng Sảng ~~~ Sảng ~~~ Sảng ~~~ " Chỉ còn lại Sách mỗ ở bên ngoài sống chết kêu to.

Ngửi thấy hương thơm ngào ngạt của một bàn đầy thức ăn, miệng Lâm Tiểu Sách có thể nói là đã mở to ra tới mức không người nào có thể so sánh nổi "Sảng Sảng ~~ tớ yêu cậu chết mất ~~ chỉ biết cậu sẽ làm đồ ăn ngon cho tớ mà ~~ "

Hạ Sảng đảo cặp mắt trắng dã "Phiền cậu ~~ không phải là ngày nào cũng đều là tớ làm cơm cho cậu ăn đó sao ~~ "

"Đúng á ~~ nói cũng phải ~~ " Lâm Tiểu Sách ngốc ngốc mở miệng.

"Tiểu Sách ~~ cậu có từng nghĩ tới nên dùng cách nào để tiếp cận được với kim công tế nhà cậu chưa?"

Hạ Sảng một lần nữa nhắc đến chuyện này khiến cho Lâm Tiểu Sách nhíu mày "Không biết, ngày hôm nay nghe đồng sự trong công ty nói Nghệ Phong có hẹn với bạn gái rồi ~ tớ cũng không biết nên làm sao đây ~~ "

"Nghệ Phong? Chính là tổng giám đốc được công ty của cậu coi trọng nhất đó hở?" Nghe được người mình yêu nổi danh như thế, Lâm Tiểu Sách cũng không thể nào kiềm chế được cảm giác tự hào.

Một cú thật mạnh giáng lên đầu Lâm Tiểu Sách, "Không nên trưng ra cái ánh mắt mê trai như nữ nhân vậy ~ Nghệ Phong??? Ngay cả tính hướng của người ta cậu còn chưa xác định được nữa, kia có tư cách gì để bày ra vẻ mặt buồn nôn như thế?"

Bị chọc đến chỗ đau Lâm Tiểu Sách thoáng rụt đầu xuống "Làm sao mà tớ biết được nha ~~ tớ lại không thể vọt tới trên giường anh ấy bắt anh ấy xxx tớ a ~~ tớ thế nhưng cũng là một tiểu thụ á ~~ muốn xxx cũng là để cho anh ấy đến xxx tớ đi ~~ "

"xxx anh ta? ? ? ? Đây cũng là một biện pháp không tồi đó nha ~~ đến đây, Tiểu Sách ~~ tớ sẽ bày cách để cậu thực hiện ~~~ " Thời khắc ăn điểm tâm ngọt sau bữa cơm đã biến thành buổi bàn kế hoạch tác chiến 'xxx'.