Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!

Chương 15: Quá khứ của hắn và Linh Anh!




Hắn còn chưa hết "xúc động" thì đột nhiên, một "vật thể lạ" từ đâu xuất hiện ôm chặt hắn

-Yo! Chi bảo mình tới đây trông chừng nhà và đảm bảo cậu ko phá nhà cậu ấy! - Linh Anh nháy mắt tinh nghịch.

-... - Hắn chả nói đc câu nào, trong lòng kêu ca: -"Thế này chả phải vừa bị đá vừa bị đập hay sao!!! Số tui đen quá! Nếu là lúc trc chắc mừng rơn quá!". Nghĩ đến đây, hắn bỗng nhìn về phía Linh Anh đang ngối gọi đt. Sao lúc trc hắn lại dại dột thích cái con người hai mặt này chứ?! Mà nghĩ lại, chuyện cũng dài...

Đầu cấp 2.

Hắn đang đi vô trường thì bị một đám đàn anh chặn lại, ừm... cái này gọi là "ma cũ bắt nạt ma mới" thì phải. Trông anh nào cũng ra dáng côn đồ lém nha! Ai cũng nhuộm tóc, quần áo xộc xệch, tóc lôi thôi và người đầy rẫy vết thương nữa. Nhưng quan trọng hơn hết, bọn này cơ bắp ko phải dạng nhỏ nha! Mà còn vấn đề quan trọng hơn thế! *rốt cục thằng này nó nghĩ cái quái gì thế?!* Hắn ko biết đánh nhau! Bỗng thằng đại ca cầm trong tay cái gậy sắt, hướng về phía hắn mà hướng tới. Hắn nhắm mắt lại.

Hự!

Ơ, sao hắn ko đau vậy nhỉ? Khẽ mở mắt ra, trc mặt hắn là một người con gái với một bên vai đang rỉ máu.

-Mày... nhưng nhìn cũng xinh đấy nhỉ? Đi với bọn anh thì anh tha cho thằng đó! - Tên cầm đầu nở nụ cười xảo trá, tay chỉ về phía hắn.

Cô gái ko nói gì, lặng lẽ đi theo bọn côn đồ ấy. Cô ấy chắc cũng bằng tuổi hắn thôi. Hắn nhìn theo, cảm thấy tội lỗi vô cùng. Định lén lút đi theo nhưng...

Reng reng reng!!!

Sao đúng lúc quá vậy? Hắn ảo não đi về lớp.

-Cả lớp, lớp ta hôm nay có bn mới! - Cô giáo mỉm cười tươi tắn thế kia thì... Bọn con trai chán nản, trong khi con gái hai mắt sáng như đèn pin.

-Chào các bn! Mình là Kiệt! Mong đc chiếu cố! - Bài diễn văn ngắn và tẻ nhạt nhất.

-Yaaaaaa! Giọng cậu ấy mới tuyệt làm sao! - Nữ 1.

-Chả mấy chốc chiếm luôn hạng nhất hotboy toàn trường quá! - Nữ 2.

-...

-Rồi, các em (nữ) im lặng nào! -Cô nhắc khéo "thời khắc vàng đã đến" đó là suy nghĩ của mọi đứa con gái trong lớp (trừ một ng). Cả lớp (chủ yếu nữ giới) im lặng một cách đáng sợ, bầu ko khí căng như dây đàn.

-Em ngồi đâu? - Cô hỏi.

-Ừm... - Lại căng thêm một bậc.

-Cạnh bàn bạn kia ạ! - Hắn nói, tay chỉ về cô gái đã giúp hắn. Bàn hắn là bàn cuối, ngoại trừ cô gái ấy ra thì chả có một đứa con gái nào xung quanh cả. Dây đàn... đứt.

-Xin chào! Cảm ơn bn đã giúp mình nha! - Hắn nhìn một bên vai cô hơi đỏ đỏ mà ái ngại.

-Ko sao! - Cô xua xua tay.

-Sau mình đưa bn vào phòng y tế băng bó lại. Dù sao cũng là lỗi của mình! - Hắn nói.

-Mình đã nói ko... - Cô chưa nói hết câu, hắn đã chen vô.

-Bạn tên gì? - Hắn cười.

-Mình là Linh Anh! - Cô nở một nụ cười tươi tắn làm trái tim hắn rung động.

-Còn tớ là Kiệt. Rất vui đc gặp bn! - Kiệt giơ tay ra.

-Mình cũng vậy! - Cô cười tươi làm trái tim hắn ấm áp phần nào.

Từ đó, một câu chuyện tình yêu bắt đầu đc thêu dệt lên...