Cố Thừa Viễn bị hỏi đến mức á khẩu không nói nên lời.
“Chỉ có trôi nổi nhiều năm, tạo ra thành tích tốt, thì mới có đủ tư cách để gọi là làm đến nơi đến chốn.
” Bùi Thanh Thiển hoàn toàn không hề có ý định giữ lại một chút thể diện nào cho Cố Thừa Viễn: “Giống như anh thì bộ phận đã thành lập đến hiện nay, tiếp nhận vô số dự án, nhưng lại không có một cái nào hoàn thành, thì chỉ xứng được gọi là! ”Cô giáo huấn một tràn không hề cả nể, Cố Thừa Viễn có hơi choáng ngợp chịu không nổi: “Chỉ xứng được gọi là gì?”“Một kẻ bất tài không thể cứu vãn nổi.
” Bùi Thanh Thiển nói rồi đưa tập tài liệu trên bàn của Cố Thừa Viễn cho Mộ Diễn Chi: “Nếu tổng giám đốc Mộ nghi ngờ phán đoán của tôi có vấn đề, anh cũng có thể tự mình xem những dự án này có phù hợp để phát triển hay không.
”Mộ Diễn Chi nhận lấy và quan sát từng cái một.
Bùi Thanh Thiển ngồi lại trên bàn máy tính.
Hai người ngồi đối mặt với nhau, cả hai đều đang nghiêm túc làm việc, bầu không khí rất hòa hợp.
So với hai người đang nghiêm túc, thì Cố Thừa Viễn ở một bên suýt chút nữa đã bị Bùi Thanh Thiển chọc tức đến mức nôn ra máu! Hôm nay hình như là lần đầu tiên anh ta làm việc chung với Bùi Thanh Thiển đấy nhỉ?Nếu đã như vậy, tại sao Bùi Thanh Thiển lại hiểu anh ta đến thế?Hai giờ chiều.
Bùi Thanh Thiển vừa nhìn thấy đã đến giờ tan làm, cô liền thu dọn đồ đạc trên bàn, đứng dậy định rời đi.
Thấy cô định đi, Mộ Diễn Chi muốn ở bên cạnh cô nhiều hơn một chút, nên ngay lập tức đi theo: “A Thiển! ”Bùi Thanh Thiển quay đầu lại nhìn anh.
Mộ Diễn Chi thay đổi lời nói: “Thư ký Bùi, tôi vẫn còn vài chỗ chưa hiểu về dự án này.
Hay là tôi đưa em về nhà rồi trên đường chúng ta từ từ nói chuyện nhé?”“Xin lỗi, đến giờ tan làm rồi thì tôi sẽ không xử lý công việc nữa.
” Sau khi Bùi Thanh Thiển lịch sự từ chối, cô mỉm cười với anh và sải bước ra khỏi văn phòng.
Mộ Diễn Chi bị từ chối, trong lòng uất ức không nói nên lời.
“Người anh em.
” Cố Thừa Viễn đứng ở bên cạnh Mộ Ngôn Chi, khoác tay lên vai anh: “Rốt cuộc là cậu nghĩ thế nào vậy?”Khi Bùi Thanh Thiển đến làm việc trong công ty của anh ta, Mộ Diễn Chi hận không thể bám dính lấy Bùi Thanh Thiển từng phút từng giây! Vậy mà vẫn muốn ly hôn.
Cố Thừa Viễn gần như có thể dự đoán trước được rằng sau khi ly hôn, Mộ Diễn Chi chắc chắn sẽ khóc lóc thảm thiết vì hối hận.
“Những dự án mà cô ấy chọn thực sự là phù hợp nhất với công ty của cậu trong giai đoạn này.
” Mộ Diễn Chi nói thật.
Cố Thừa Viễn đau đầu: “Tôi không nói đến chuyện công việc, mà là tình cảm giữa cậu và Bùi Thanh Thiển!”Anh ta vỗ vai Mộ Diễn Chi: “Nói cho tôi biết đi, rốt cuộc là cậu định như thế nào?”“…” Mộ Diễn Chi cũng bị hỏi đến ngây ngốc.
Mấy ngày nay anh vẫn không hề nghĩ tới vấn đề này, chỉ dựa vào bản năng của mình rồi lựa chọn mà thôi.
Nhưng anh không thể nói là tại sao, rõ ràng là anh không thích Bùi Thanh Thiển, nhưng lại cứ luôn muốn tiếp cận cô.
“Nhìn biểu hiện của cậu, có phải là cậu vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết chuyện này đúng không?” Cố Thừa Viễn không biết tại sao, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút đồng cảm với Bùi Thanh Thiển…Vậy mà lại bị một người đàn ông phản ứng chậm chạp như Mộ Diễn Chi thích!Thật là quá đen đủi mà!Mộ Diễn Chi do dự một lúc lâu rồi mới chậm rãi gật đầu.
Cố Thừa Viễn cười không nói nên lời: “Nếu như đã không nghĩ ra, vậy thì tại sao cậu luôn xuất hiện trước mặt Bùi Thanh Thiển vậy?”“Tôi! ” Mộ Diễn Chi quay người lại, nghiêm nghị nhìn Cố Thừa Viễn: “Tôi cũng không biết nữa.
”Đã làm tới mức độ này rồi mà vẫn không biết sao?Cố Thừa Viễn không biết đánh giá Mộ Diễn Chi như thế nào nữa, anh ta vỗ vai Mộ Diễn Chi, nhắc nhở: “Cậu có bao giờ nghĩ rằng cậu không thể kiềm chế được mà cứ luôn muốn tiếp cận cô ấy là vì cậu thích cô ấy không?”Mặc dù anh ta không hoàn toàn đánh giá cao phong cách làm việc mạnh mẽ dữ dội của Bùi Thanh Thiển, thậm chí còn không thích Bùi Thanh Thiển.
Nhưng anh ta thực sự coi Mộ Diễn Chi như một người bạn.
Ngay cả khi người phụ nữ mà Mộ Diễn Chi thích là người mà anh ta ghét, vì để Mộ Diễn Chi có thể mau chóng thoát khỏi cái trạng thái khốn nạn này, anh ta cũng sẽ không ngại nhắc nhở thêm vài câu.
.