Cầu Ma

Chương 541: Rời đi!




Tô Minh rời khỏi đảo Ma La, sau lưng đi theo một con hạc trọc long mặt đầy nịnh nọt.

Còn có dưới vuốt con hạc chộp Ma La chưa chết nhưng thế giới đã sụp đổ. Đấu với Tô Minh khiến tu vi lão suy sụp, hắn cường đại khiến lão khắc cốt minh tâm. Nhưng dù vậy, dù lão sợ chết, sợ hãi, nhưng lão rất có tự tin mình còn sống rồi phát triển lại, lão tự tin lấy tâm kế cộng thủ đoạn của mình, sớm muộn gì sẽ ngóc đầu lại. Nhưg, con hạc đó xuất hiện làm lão nghi ngờ trí tuệ của mình, khiến thế giới lão tan vỡ. Lão không thể tin mình lại bị một con hạc trọc lông xấu xa lừa gạt, mấy năm nay còn không ngừng cung phụng nịnh nọt nó.

Bây giờ nhớ tới năm đó gặp gỡ hạc trọc lông này, đối phương biểu hiện và cái gọi là từ bi, rõ ràng giả dối!!!

Đó rõ ràng là làm bộ làm tịch, thế mà mình tin là thật.

Tô Minh cảm giác được suy nghĩ của Ma La nhưngh không thèm để ý. Hắn đi ở giữa không trung, đảo Ma La đằng sau lưng hắn một mảnh tĩnh lặng, đầy đất máu tươi, trở thành tử đảo!

Trước khi rời đi Tô Minh chém xuống một ngọn núi, tước nó thành bia đá to lớn dựng ở giữa đảo, chỗ bắt mắt nhất!

Bia đá Tô Minh để một hàng chữ viết, mỗi chữ là lấy máu viết, tỏa sát khí ngập trời, chấn nhiếp ngày sau người Đông Hoang có lẽ sẽ đến đảo này!

[Kẻ phạm Nam Thần ta, dù xa vẫn diệt! Nơi đây là cảnh cáo thứ nhất Đông Hoang phạm Nam Thần!]

Sau câu nói là Tô Minh để lại tên của mình.

[Nam Thần, Tô Minh!]

Hắn biết sau trận chiến này, tên của mình sẽ nổi tiếng. Hắn muốn chính là hiệu quả như vậy, loại chấn nhiếp này hắn làm vì Nam Thần.

Để lại bia đá, Tô Minh cất bước đi nhanh hướng đảo Nam Trạch. Tử Hải tồn tại giữa Nam Thần và Đông Hoang, hắn không định ở bao lâu, hắn phải quay về Cửu Phong, muốn biết bây giờ Cửu Phong ra sao rồi, phải ở đó xem coi có tin tức Hổ Tử không.

Rồi sau đó hắn mới đi Đông Hoang!

Trong túi trữ vật của hắn có một trường đao đen, trên đao tồn tại một bóng sương, ảnh này lấy đao làm thân, bị Tô Minh mang đi ở trong túi trữ vật còn đang run rẩy.

Ảo ảnh cô gái Tô Minh rất quen, chính vì thấy ảo ảnh này mới khiến hắn không trực tiếp giết Ma La mà mang lão về đảo Nam Trạch!

Thân hình đó là năm ấy Đại sư huynh tặng Tô Minh vòng tay, chính là một trong tam bách Cửu Lê Vu Hồn!

"Phải hỏi Tông Trạch về nó, xem coi năm đó có bị Đại sư huynh mang đi không, nếu phải thì tại sao sẽ xuất hiện trong tay Ma La? Có lẽ sẽ tìm đến manh mối Đại sư huynh!" Tô Minh thì thào, dẫn theo hạc trọc lông ở sau lưng hắn không dám rời đi sợ hãi hắn nên chỉ có nước theo sau, ở trên không trung hóa thành cầu vồng rời đi xa.

Khi hoàng hôn buông xuống, Tô Minh trở lại đảo Nam Trạch. Màn sáng phòng hộ ngoài đảo dày hơn nhiều, trận pháp trên đảo sắp tu sửa xong, định lần nữa khiến trận pháp hoàn chỉnh sẽ chìm xuống đáy biển tránh tai nạn.

Tô Minh trở về, hắn không khiến nhiều người chú ý, bước lên đảo hướng đến chỗ Tông Trạch ở. Khi Tông Trạch nhìn thấy Tô Minh thì cảm nhận mùi máu đậm đặc ập vào mắt, cũng thấy Ma La bị phong ấn giam cầm!

Đối với Ma La, y có ấn tượng cực kỳ khắc sâu, dù gì năm đó y từng thua trong tay người này, giờ trông thấy đối phương thì lòng dấy sóng to ngập trời.

Y không ngờ Tô Minh sẽ mau trở về như vậy, cũng không ngờ hắn thật sự có thể diệt cả đảo Ma La. Y tinh thần rung động, nhìn Tô Minh lòng càng phức tạp.

Đối với việc Tô Minh hỏi về tam bách vu hồn và năm đó Thu Hải bộ lạc họ cưỡng ép giữ lại vòng tay, Tông Trạch lòng phức tạp báo cáo sự thật.

"Ngày mai ta sẽ rời đi, chỗ Tông Trạch tiền bối xin chăm sóc hai người Thương Lan, Tử Yên, Tô ta xin cảm ơn." Trước khi Tô Minh rời khỏi động phủ Tông Trạch thì khựng lại, xoay người chắp tay cúi đầu với y.

Tông Trạch gật đầu, nhìn bóng dáng Tô Minh rời đi, phức tạp thở dài, nhoáng người lên biến mất trong động phủ, sáng sớm ngày thứ hai trở về.

Y một đường lao nhanh, đi đảo Ma La một chuyến, thấy máu trên đảo và bia đá dựng đứng, hình ảnh biến thành trùng kích mãnh liệt, khiến y rung động và càng chú ý việc Tô Minh yêu cầu chăm sóc Thương Lan, Tử Yên.

Tuổi thọ của y không nhiều, không sợ cái chết đến sớm, nhưng vì việc này mà kính trọng Tô Minh, loại kính trọng mới là nguyên nhân y nghiêm túc nghe lời Tô Minh nói.

Sáng sớm, trước khi Tông Trạch trở về thì Tô Minh đã rời khỏi đảo Nam Trạch. Hắn từ chỗ Phương Thương Lan mượn thuật pháp thần thông của cô, thấy ký ức Ma La, cũng tìm ra nguyên nhân vòng tay Vu hồn bị Đại sư huynh mang đi tại sao xuất hiện trong tay lão.

Biết rõ mọi thứ, Tô Minh biểu tình âm trầm rời đi, trước khi đi, Tử Yên tìm đến Tô Minh hỏi tung tích Tử Xa, cuối cùng ủ rũ buồn rầu rời khỏi.

Tô Minh đi rồi, mang theo hạc trọc lông không dám bỏ đi, hóa thành cầu vồng biến mất trên trời. Sau lưng hắn đảo Nam Trạch đứng một bóng người, yên lặng nhìn chăm chú, mãi khi Tô Minh rời xa, đến khi không nhìn thấy mới trở thành tiếng thở dài chua xót.

Bước trên đường quay về Cửu Phong, bay hướng Nam Thần, Tô Minh đoán được mình giết chóc ở đảo Ma La sẽ đem đến chấn nhiếp, nhưng không ngờ chấn nhiếp rất nhanh hóa thành cuồng phong càn quết cả Đông Hoang!

Đảo Ma La, ngày thứ ba sau khi Tô Minh rời đi, có sáu vệt sáng từ xa bay đến. Sáu vệt sáng có nam có nữ, một đường nói cường đến gần đảo.

"Chỗ đó chính là đảo Ma La, thịnh hội liền ở đây, ta có quen với Ma La tiền bối, đến lúc đó..." Trong sáu người một gã đàn ông cười nói, biểu tình đắc ý cùng mọi người tới gần. Nhưng khoảnh khắc đến gần thì gã ngừng bặt.

Máu tanh đậm đặc ập vào mặt, nguyên đảo tĩnh lặng. Sáu người biểu tình chấn kinh, chúng bước chân vào đảo, đầy đất máu dính đặc không khô khiến chúng hít thở dồn dập, mặt biến xanh mét.

Đầy đất máu tươi, khắp nơi tàn phá, có vô số tay chân cụt khiến nơi này biến thành địa ngục suối vàng, tử khí lượn lờ. Sáu người mặt trắng bệch, người run rẩy, mở to mắt, hoảng sợ thấy bia đá to lớn dựng trên đảo! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trông thấy bia đá rồi sáu người không chút do dự nhanh chóng rời khỏi đảo Ma La, đáy lòng dấy sóng to ngập trời, trong đầu cùng hiện ra hàng chữ máu trên bia đá và cái tên Tô Minh!

Mấy ngày sau, lại có một đám người đến tham gia Ma La thịnh hội, nhưng chốc lát ai nấy biến sắc mặt, tái nhợt hòa lẫn sợ hãi, nhanh chóng bỏ chạy.

Dần dần, ngày càng có nhiều người biết việc đảo Ma La, càng có nhiều người biết đến Nam Thần Tô Minh!

Hòn đảo tràng ngập máu và chết chóc, từ nay về sau thành cấm địa, khiến tất cả tu Đông Hoang nghe tiếng sợ vỡ mật!!!